"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 736

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… "Chúc công tử Liên Thành sinh nhật vui vẻ!"  "Chân của ngươi khỏe rồi?" Diễm Hỏa Liên Thành khẽ cau mày hỏi.  "Như thế nào, chân của ta khỏe rồi, công tử Liên Thành tựa hồ cũng không quá vui vẻ?" Sầm Quy Nguyệt thản nhiên nói.  "Đương nhiên không phải, ta chỉ tò mò ai có bản lĩnh lớn như vậy, có thể chữa khỏi tuyệt mạch." Liên Thành cười cười.  Nhưng trong lòng hắn quả thật mất hứng.  Hắn vốn dĩ thích Sầm Quy Nguyệt bị bệnh chân.  Hiện tại chân của Sầm Quy Nguyệt đã khỏi rồi, hắn lại không còn loại cảm giác yêu thích như trước.  Tuy nhiên không sao cả, chỉ cần hắn muốn, thì tìm một cơ hội phế bỏ chân Sầm Quy Nguyệt là được.  Không thể không nói, trên thế giới này quả nhiên loại bi3n thái nào cũng có.  "Là Lâm thiếu, À, chính là vị này." Sầm Quy Nguyệt chỉ chỉ Lâm Hiên.  Diễm Hỏa Liên Thành nhìn Lâm Hiên, vẻ mặt rất khinh thường, nói: "Anh bạn trẻ này gần đây rất nổi tiếng nha, Diễm Hỏa tộc ta thích nhất nhân tài, có hứng thú gia nhập Diễm Hỏa tộc ta hay không?"  "Đa tạ khen ngợi, con người ta lười biếng quen rồi, tạm thời không muốn gia nhập bất kỳ tộc quần nào." Lâm Hiên thản nhiên trả lời.  Lời của Lâm Hiên vừa ra khỏi miệng, lập tức, xung quanh có vô số ánh mắt nhìn tới.  Lâm Hiên vậy mà cự tuyệt lời mời của một Vương tộc!  Hắn điên à?  Phải biết rằng, gia nhập Vương tộc là giấc mộng lớn nhất của tất cả người Ẩn tộc bình thường.  Tài nguyên Vương tộc có được là thứ mà Ẩn tộc bình thường không bao giờ có thể so sánh.  Nếu có tộc nhân có thể gia nhập Vương tộc.  Chỉ cần Vương tộc kia không bị diệt.  Vậy thì họ có thể được an toàn trong nhiều thập kỷ.Nghe Lâm Hiên nói xong, Liên Thành cũng không có tức giận, chỉ lạnh nhạt nói: "Người trẻ tuổi, quả nhiên có lý tưởng của mình."  Sau đó, hắn cũng không thèm liếc mắt nhìn Lâm Hiên.  Trong mắt hắn, Lâm Hiên cho dù trâu bò hơn nữa thì cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi.  Nhiều nhất, là một con kiến hôi hơi lớn.  Hắn cần phải so đo với một con kiến sao?  "Ngươi là nữ hoàng Long quốc?" Ánh mắt của Hỏa Liên Thành lại rơi vào trên người Long Ý. "Đúng vậy." Long Ý gật gật đầu. Tuy rằng, nàng là nữ hoàng Long quốc, nhưng khi đối mặt với tồntại như Diễm Hỏa Liên Thành, khí thế của nàng vẫn không đủ để đối kháng với khí thế của Diễm Hỏa Liên Thành.

"Chúc công tử Liên Thành sinh nhật vui vẻ!"  

"Chân của ngươi khỏe rồi?" Diễm Hỏa Liên Thành khẽ cau mày hỏi.  

"Như thế nào, chân của ta khỏe rồi, công tử Liên Thành tựa hồ cũng không quá vui vẻ?" Sầm Quy Nguyệt thản nhiên nói.  

"Đương nhiên không phải, ta chỉ tò mò ai có bản lĩnh lớn như vậy, có thể chữa khỏi tuyệt mạch." Liên Thành cười cười.  

Nhưng trong lòng hắn quả thật mất hứng.  

Hắn vốn dĩ thích Sầm Quy Nguyệt bị bệnh chân.  

Hiện tại chân của Sầm Quy Nguyệt đã khỏi rồi, hắn lại không còn loại cảm giác yêu thích như trước.  

Tuy nhiên không sao cả, chỉ cần hắn muốn, thì tìm một cơ hội phế bỏ chân Sầm Quy Nguyệt là được.  

Không thể không nói, trên thế giới này quả nhiên loại bi3n thái nào cũng có.  

"Là Lâm thiếu, À, chính là vị này." Sầm Quy Nguyệt chỉ chỉ Lâm Hiên.  

Diễm Hỏa Liên Thành nhìn Lâm Hiên, vẻ mặt rất khinh thường, nói: "Anh bạn trẻ này gần đây rất nổi tiếng nha, Diễm Hỏa tộc ta thích nhất nhân tài, có hứng thú gia nhập Diễm Hỏa tộc ta hay không?"  

"Đa tạ khen ngợi, con người ta lười biếng quen rồi, tạm thời không muốn gia nhập bất kỳ tộc quần nào." Lâm Hiên thản nhiên trả lời.  

Lời của Lâm Hiên vừa ra khỏi miệng, lập tức, xung quanh có vô số ánh mắt nhìn tới.  

Lâm Hiên vậy mà cự tuyệt lời mời của một Vương tộc!  

Hắn điên à?  

Phải biết rằng, gia nhập Vương tộc là giấc mộng lớn nhất của tất cả người Ẩn tộc bình thường.  

Tài nguyên Vương tộc có được là thứ mà Ẩn tộc bình thường không bao giờ có thể so sánh.  

Nếu có tộc nhân có thể gia nhập Vương tộc.  

Chỉ cần Vương tộc kia không bị diệt.  

Vậy thì họ có thể được an toàn trong nhiều thập kỷ.

Nghe Lâm Hiên nói xong, Liên Thành cũng không có tức giận, chỉ lạnh nhạt nói: "Người trẻ tuổi, quả nhiên có lý tưởng của mình."  

Sau đó, hắn cũng không thèm liếc mắt nhìn Lâm Hiên.  

Trong mắt hắn, Lâm Hiên cho dù trâu bò hơn nữa thì cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi.  

Nhiều nhất, là một con kiến hôi hơi lớn.  

Hắn cần phải so đo với một con kiến sao?  

"Ngươi là nữ hoàng Long quốc?" Ánh mắt của Hỏa Liên Thành lại rơi vào trên người Long Ý. 

"Đúng vậy." Long Ý gật gật đầu. 

Tuy rằng, nàng là nữ hoàng Long quốc, nhưng khi đối mặt với tồn

tại như Diễm Hỏa Liên Thành, khí thế của nàng vẫn không đủ để đối kháng với khí thế của Diễm Hỏa Liên Thành.

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… "Chúc công tử Liên Thành sinh nhật vui vẻ!"  "Chân của ngươi khỏe rồi?" Diễm Hỏa Liên Thành khẽ cau mày hỏi.  "Như thế nào, chân của ta khỏe rồi, công tử Liên Thành tựa hồ cũng không quá vui vẻ?" Sầm Quy Nguyệt thản nhiên nói.  "Đương nhiên không phải, ta chỉ tò mò ai có bản lĩnh lớn như vậy, có thể chữa khỏi tuyệt mạch." Liên Thành cười cười.  Nhưng trong lòng hắn quả thật mất hứng.  Hắn vốn dĩ thích Sầm Quy Nguyệt bị bệnh chân.  Hiện tại chân của Sầm Quy Nguyệt đã khỏi rồi, hắn lại không còn loại cảm giác yêu thích như trước.  Tuy nhiên không sao cả, chỉ cần hắn muốn, thì tìm một cơ hội phế bỏ chân Sầm Quy Nguyệt là được.  Không thể không nói, trên thế giới này quả nhiên loại bi3n thái nào cũng có.  "Là Lâm thiếu, À, chính là vị này." Sầm Quy Nguyệt chỉ chỉ Lâm Hiên.  Diễm Hỏa Liên Thành nhìn Lâm Hiên, vẻ mặt rất khinh thường, nói: "Anh bạn trẻ này gần đây rất nổi tiếng nha, Diễm Hỏa tộc ta thích nhất nhân tài, có hứng thú gia nhập Diễm Hỏa tộc ta hay không?"  "Đa tạ khen ngợi, con người ta lười biếng quen rồi, tạm thời không muốn gia nhập bất kỳ tộc quần nào." Lâm Hiên thản nhiên trả lời.  Lời của Lâm Hiên vừa ra khỏi miệng, lập tức, xung quanh có vô số ánh mắt nhìn tới.  Lâm Hiên vậy mà cự tuyệt lời mời của một Vương tộc!  Hắn điên à?  Phải biết rằng, gia nhập Vương tộc là giấc mộng lớn nhất của tất cả người Ẩn tộc bình thường.  Tài nguyên Vương tộc có được là thứ mà Ẩn tộc bình thường không bao giờ có thể so sánh.  Nếu có tộc nhân có thể gia nhập Vương tộc.  Chỉ cần Vương tộc kia không bị diệt.  Vậy thì họ có thể được an toàn trong nhiều thập kỷ.Nghe Lâm Hiên nói xong, Liên Thành cũng không có tức giận, chỉ lạnh nhạt nói: "Người trẻ tuổi, quả nhiên có lý tưởng của mình."  Sau đó, hắn cũng không thèm liếc mắt nhìn Lâm Hiên.  Trong mắt hắn, Lâm Hiên cho dù trâu bò hơn nữa thì cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi.  Nhiều nhất, là một con kiến hôi hơi lớn.  Hắn cần phải so đo với một con kiến sao?  "Ngươi là nữ hoàng Long quốc?" Ánh mắt của Hỏa Liên Thành lại rơi vào trên người Long Ý. "Đúng vậy." Long Ý gật gật đầu. Tuy rằng, nàng là nữ hoàng Long quốc, nhưng khi đối mặt với tồntại như Diễm Hỏa Liên Thành, khí thế của nàng vẫn không đủ để đối kháng với khí thế của Diễm Hỏa Liên Thành.

Chương 736