"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 742

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… "Nhảy con mẹ mày!" Giờ khắc này, Lâm Hiên rốt cục không nhịn được, trực tiếp chửi bới.  Lời của Lâm Hiên vừa ra khỏi miệng, toàn bộ hiện trường lập tức rơi vào yên tĩnh.  Không khí tựa như đông cứng.  Lâm Hiên vậy mà dám chửi một gã công tử Vương tộc!  Chuyện này là thật sao...  "Ngươi, ngươi nói cái gì?" Tên công tử Vương tộc kia không thể tưởng tượng nổi.  "Ta nói, muốn nhảy, thì bảo con mẹ mày đến nhảy, sư tỷ ta cũng không rảnh nhảy múa!" Lâm Hiên lạnh nhạt nói.  Dám bắt sư tỷ của hắn nhảy múa, quả thực muốn chết.  Cho dù sư tỷ nhảy múa kiểu kia, vậy cũng chỉ có thể nhảy cho một mình hắn xem!  Điên rồi!  Lúc này, Sầm Quy Nguyệt và Lâu Tông Ảnh đều nhịn không được nuốt nước bọt.  Tên này vẫn điên cuồng trước sau như một mà.  Nhưng, đây là Vương tộc đấy.  Vương tộc chí cao vô thượng!  "Lâm Hiên..." Long Ý nhìn Lâm Hiên, trong đôi mắt đẹp đã rưng rưng.  Nàng đương nhiên biết Lâm Hiên đang bảo vệ nàng.  "Nhóc con, ngươi có biết hắn là ai không? Hắn là Vương tộc!" Một người Ẩn tộc hít sâu một hơi nói.  "Ta mặc kệ hắn là tộc gì, cũng không thể bắt sư tỷ ta nhảy múa!" Lâm Hiên cao giọng nói.  "Ngươi thật sự muốn chết sao?" Gã Vương tộc kia lập tức nổi giận.  Tuy rằng, hắn nghe nói qua tên của Lâm Hiên.  Nhưng tuy rằng Lâm Hiên khiến cho người của Ẩn tộc bình thường nghe tên đã sợ mất mật.  Nhưng hắn cũng chẳng khác gì con kiến hôi đối với Vương tộc bọn họ.  Tiện tay là có thể bóp ch3t.  Nhưng không nghĩ tới, Lâm Hiên vậy mà dám mắng hắn.  "Liệt huynh yên tâm, chớ nóng nảy, hôm nay là tiệc sinh nhật của ta, ta chân thành xin lỗi Liệt huynh vì khiến cho Liệt huynh mất hứng, chuyện kế tiếp cứ giao cho ta xử lý, ta nhất định sẽ khiến cho Liệt huynh hài lòng." Lúc này, Diễm Hỏa Liên Thành áy náy nói với vị công tử Vương tộc kia. "Tốt, Liên Thành, ta giao cho ngươi xử lý!" Liệt Như Phong lạnh mặt nói. Ánh mắt của Diễm Hỏa Liên Thànhrơi vào người Lâm Hiên cùng Long Ý nữ hoàng. 

"Nhảy con mẹ mày!" Giờ khắc này, Lâm Hiên rốt cục không nhịn được, trực tiếp chửi bới.  

Lời của Lâm Hiên vừa ra khỏi miệng, toàn bộ hiện trường lập tức rơi vào yên tĩnh.  

Không khí tựa như đông cứng.  

Lâm Hiên vậy mà dám chửi một gã công tử Vương tộc!  

Chuyện này là thật sao...  

"Ngươi, ngươi nói cái gì?" Tên công tử Vương tộc kia không thể tưởng tượng nổi.  

"Ta nói, muốn nhảy, thì bảo con mẹ mày đến nhảy, sư tỷ ta cũng không rảnh nhảy múa!" Lâm Hiên lạnh nhạt nói.  

Dám bắt sư tỷ của hắn nhảy múa, quả thực muốn chết.  

Cho dù sư tỷ nhảy múa kiểu kia, vậy cũng chỉ có thể nhảy cho một mình hắn xem!  

Điên rồi!  

Lúc này, Sầm Quy Nguyệt và Lâu Tông Ảnh đều nhịn không được nuốt nước bọt.  

Tên này vẫn điên cuồng trước sau như một mà.  

Nhưng, đây là Vương tộc đấy.  

Vương tộc chí cao vô thượng!  

"Lâm Hiên..." Long Ý nhìn Lâm Hiên, trong đôi mắt đẹp đã rưng rưng.  

Nàng đương nhiên biết Lâm Hiên đang bảo vệ nàng.  

"Nhóc con, ngươi có biết hắn là ai không? Hắn là Vương tộc!" Một người Ẩn tộc hít sâu một hơi nói.  

"Ta mặc kệ hắn là tộc gì, cũng không thể bắt sư tỷ ta nhảy múa!" Lâm Hiên cao giọng nói.  

"Ngươi thật sự muốn chết sao?" Gã Vương tộc kia lập tức nổi giận.  

Tuy rằng, hắn nghe nói qua tên của Lâm Hiên.  

Nhưng tuy rằng Lâm Hiên khiến cho người của Ẩn tộc bình thường nghe tên đã sợ mất mật.  

Nhưng hắn cũng chẳng khác gì con kiến hôi đối với Vương tộc bọn họ.  

Tiện tay là có thể bóp ch3t.  

Nhưng không nghĩ tới, Lâm Hiên vậy mà dám mắng hắn.  

"Liệt huynh yên tâm, chớ nóng nảy, hôm nay là tiệc sinh nhật của ta, ta chân thành xin lỗi Liệt huynh vì khiến cho Liệt huynh mất hứng, chuyện kế tiếp cứ giao cho ta xử lý, ta nhất định sẽ khiến cho Liệt huynh hài lòng." Lúc này, Diễm Hỏa Liên Thành áy náy nói với vị công tử Vương tộc kia. 

"Tốt, Liên Thành, ta giao cho ngươi xử lý!" Liệt Như Phong lạnh mặt nói. 

Ánh mắt của Diễm Hỏa Liên Thành

rơi vào người Lâm Hiên cùng Long Ý nữ hoàng. 

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… "Nhảy con mẹ mày!" Giờ khắc này, Lâm Hiên rốt cục không nhịn được, trực tiếp chửi bới.  Lời của Lâm Hiên vừa ra khỏi miệng, toàn bộ hiện trường lập tức rơi vào yên tĩnh.  Không khí tựa như đông cứng.  Lâm Hiên vậy mà dám chửi một gã công tử Vương tộc!  Chuyện này là thật sao...  "Ngươi, ngươi nói cái gì?" Tên công tử Vương tộc kia không thể tưởng tượng nổi.  "Ta nói, muốn nhảy, thì bảo con mẹ mày đến nhảy, sư tỷ ta cũng không rảnh nhảy múa!" Lâm Hiên lạnh nhạt nói.  Dám bắt sư tỷ của hắn nhảy múa, quả thực muốn chết.  Cho dù sư tỷ nhảy múa kiểu kia, vậy cũng chỉ có thể nhảy cho một mình hắn xem!  Điên rồi!  Lúc này, Sầm Quy Nguyệt và Lâu Tông Ảnh đều nhịn không được nuốt nước bọt.  Tên này vẫn điên cuồng trước sau như một mà.  Nhưng, đây là Vương tộc đấy.  Vương tộc chí cao vô thượng!  "Lâm Hiên..." Long Ý nhìn Lâm Hiên, trong đôi mắt đẹp đã rưng rưng.  Nàng đương nhiên biết Lâm Hiên đang bảo vệ nàng.  "Nhóc con, ngươi có biết hắn là ai không? Hắn là Vương tộc!" Một người Ẩn tộc hít sâu một hơi nói.  "Ta mặc kệ hắn là tộc gì, cũng không thể bắt sư tỷ ta nhảy múa!" Lâm Hiên cao giọng nói.  "Ngươi thật sự muốn chết sao?" Gã Vương tộc kia lập tức nổi giận.  Tuy rằng, hắn nghe nói qua tên của Lâm Hiên.  Nhưng tuy rằng Lâm Hiên khiến cho người của Ẩn tộc bình thường nghe tên đã sợ mất mật.  Nhưng hắn cũng chẳng khác gì con kiến hôi đối với Vương tộc bọn họ.  Tiện tay là có thể bóp ch3t.  Nhưng không nghĩ tới, Lâm Hiên vậy mà dám mắng hắn.  "Liệt huynh yên tâm, chớ nóng nảy, hôm nay là tiệc sinh nhật của ta, ta chân thành xin lỗi Liệt huynh vì khiến cho Liệt huynh mất hứng, chuyện kế tiếp cứ giao cho ta xử lý, ta nhất định sẽ khiến cho Liệt huynh hài lòng." Lúc này, Diễm Hỏa Liên Thành áy náy nói với vị công tử Vương tộc kia. "Tốt, Liên Thành, ta giao cho ngươi xử lý!" Liệt Như Phong lạnh mặt nói. Ánh mắt của Diễm Hỏa Liên Thànhrơi vào người Lâm Hiên cùng Long Ý nữ hoàng. 

Chương 742