"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 784

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Hắn nên chữa trị cho họ.  Cuối cùng, dưới sự cố gắng của Lâm Hiên.  Rất nhiều người của Lâu tộc đều đã được cứu sống.  Tất nhiên, nó không phải là chữa khỏi hoàn toàn.  Lâm Hiên chỉ giúp bọn họ khôi phục lại đặc tính sinh mệnh cơ bản, sau đó, lại dùng phương pháp bình thường để trị liệu.  Dù sao lần này cũng có quá nhiều người cần phải chữa trị.  Nếu như muốn đem tất cả mọi người đều chữa khỏi, cho dù là có đem phóng hết sạch máu của Kỳ Lân trong cơ thể hắn cũng đều không có khả năng.  Nhưng cho dù mỗi người đều chỉ dùng một lượng nhỏ máu Kỳ Lân, đối với Lâm Hiên cũng tiêu hao vô cùng lớn.  Sắc mặt Lâm Hiên có chút trắng bệch.  Cả người lộ ra vẻ suy yếu, mệt mỏi.  Đây là lần đầu tiên họ thấy Lâm Hiên như vậy.  Tuy nhiên, hiệu quả rất đáng kể.  Cuối cùng, Lâu tộc vẻn vẹn chỉ có năm trăm người, chết đi.  Những người khác, đều đã được cứu sống.  Ngược lại, lão tổ của Lâu tộc chỉ còn một cánh tay, bởi vì chiến đấu nên đã bị phá hư, không thể sử dụng được nữa.  “Lão tổ Lâu tộc, coi như Lâm Hiên ta, nợ ngươi một cánh tay!” Lâm Hiên hướng về phía Lâu Thiên Dụ nói.  “Lâm thiếu, ngài nợ ta cái gì chứ? Nếu không có cậu, Lâu tộc chúng ta, hôm nay đã xong…” Lâu Thiên Dụ cảm thán nói.  Từ lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Hiên, cho đến bây giờ.  Ấn tượng của hắn đối với Lâm Hiên, đã biến hoá nghiêng trời lệch đất.Cậu thanh niên chỉ mới hai mươi mấy tuổi này, hoàn toàn đảo ngược nhận thức của hắn về thiên tài.  Lâu Tông Ảnh trước kia, cũng đã là thiên tài tuyệt thế rồi.  Mà Lâm Hiên, so với thiên phú của Lâu Tông Ảnh, càng khoa trương hơn gấp mấy lần.  Nếu như Lâu Thiên Dụ biết, Lâm Hiên kỳ thật chỉ tu luyện có ba năm, chỉ sợ, càng bị kinh hãi đến rớt cả cằm.  Vợ chồng Lâu Kim cũng được Lâm Hiên chữa khỏi.  Nhưng Lâu Kim Hồng, cựu tộc trưởng của Lâu tộc trước đây, đã không thể sống sót.  Hắn ta bị thương quá nặng. Đầu bị chém ra làm đôi. Cho dù là Lâm Hiên, cũng không cứu sống được hắn. Mười tám người vợ của Lâu Kim Hồng,cùng với ba mươi mấy người con gái, tất cả đều khóc cạn nước mắt.  

Hắn nên chữa trị cho họ.  

Cuối cùng, dưới sự cố gắng của Lâm Hiên.  

Rất nhiều người của Lâu tộc đều đã được cứu sống.  

Tất nhiên, nó không phải là chữa khỏi hoàn toàn.  

Lâm Hiên chỉ giúp bọn họ khôi phục lại đặc tính sinh mệnh cơ bản, sau đó, lại dùng phương pháp bình thường để trị liệu.  

Dù sao lần này cũng có quá nhiều người cần phải chữa trị.  

Nếu như muốn đem tất cả mọi người đều chữa khỏi, cho dù là có đem phóng hết sạch máu của Kỳ Lân trong cơ thể hắn cũng đều không có khả năng.  

Nhưng cho dù mỗi người đều chỉ dùng một lượng nhỏ máu Kỳ Lân, đối với Lâm Hiên cũng tiêu hao vô cùng lớn.  

Sắc mặt Lâm Hiên có chút trắng bệch.  

Cả người lộ ra vẻ suy yếu, mệt mỏi.  

Đây là lần đầu tiên họ thấy Lâm Hiên như vậy.  

Tuy nhiên, hiệu quả rất đáng kể.  

Cuối cùng, Lâu tộc vẻn vẹn chỉ có năm trăm người, chết đi.  

Những người khác, đều đã được cứu sống.  

Ngược lại, lão tổ của Lâu tộc chỉ còn một cánh tay, bởi vì chiến đấu nên đã bị phá hư, không thể sử dụng được nữa.  

“Lão tổ Lâu tộc, coi như Lâm Hiên ta, nợ ngươi một cánh tay!” Lâm Hiên hướng về phía Lâu Thiên Dụ nói.  

“Lâm thiếu, ngài nợ ta cái gì chứ? Nếu không có cậu, Lâu tộc chúng ta, hôm nay đã xong…” Lâu Thiên Dụ cảm thán nói.  

Từ lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Hiên, cho đến bây giờ.  

Ấn tượng của hắn đối với Lâm Hiên, đã biến hoá nghiêng trời lệch đất.

Cậu thanh niên chỉ mới hai mươi mấy tuổi này, hoàn toàn đảo ngược nhận thức của hắn về thiên tài.  

Lâu Tông Ảnh trước kia, cũng đã là thiên tài tuyệt thế rồi.  

Mà Lâm Hiên, so với thiên phú của Lâu Tông Ảnh, càng khoa trương hơn gấp mấy lần.  

Nếu như Lâu Thiên Dụ biết, Lâm Hiên kỳ thật chỉ tu luyện có ba năm, chỉ sợ, càng bị kinh hãi đến rớt cả cằm.  

Vợ chồng Lâu Kim cũng được Lâm Hiên chữa khỏi.  

Nhưng Lâu Kim Hồng, cựu tộc trưởng của Lâu tộc trước đây, đã không thể sống sót.  

Hắn ta bị thương quá nặng. 

Đầu bị chém ra làm đôi. 

Cho dù là Lâm Hiên, cũng không cứu sống được hắn. 

Mười tám người vợ của Lâu Kim Hồng,

cùng với ba mươi mấy người con gái, tất cả đều khóc cạn nước mắt.  

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Hắn nên chữa trị cho họ.  Cuối cùng, dưới sự cố gắng của Lâm Hiên.  Rất nhiều người của Lâu tộc đều đã được cứu sống.  Tất nhiên, nó không phải là chữa khỏi hoàn toàn.  Lâm Hiên chỉ giúp bọn họ khôi phục lại đặc tính sinh mệnh cơ bản, sau đó, lại dùng phương pháp bình thường để trị liệu.  Dù sao lần này cũng có quá nhiều người cần phải chữa trị.  Nếu như muốn đem tất cả mọi người đều chữa khỏi, cho dù là có đem phóng hết sạch máu của Kỳ Lân trong cơ thể hắn cũng đều không có khả năng.  Nhưng cho dù mỗi người đều chỉ dùng một lượng nhỏ máu Kỳ Lân, đối với Lâm Hiên cũng tiêu hao vô cùng lớn.  Sắc mặt Lâm Hiên có chút trắng bệch.  Cả người lộ ra vẻ suy yếu, mệt mỏi.  Đây là lần đầu tiên họ thấy Lâm Hiên như vậy.  Tuy nhiên, hiệu quả rất đáng kể.  Cuối cùng, Lâu tộc vẻn vẹn chỉ có năm trăm người, chết đi.  Những người khác, đều đã được cứu sống.  Ngược lại, lão tổ của Lâu tộc chỉ còn một cánh tay, bởi vì chiến đấu nên đã bị phá hư, không thể sử dụng được nữa.  “Lão tổ Lâu tộc, coi như Lâm Hiên ta, nợ ngươi một cánh tay!” Lâm Hiên hướng về phía Lâu Thiên Dụ nói.  “Lâm thiếu, ngài nợ ta cái gì chứ? Nếu không có cậu, Lâu tộc chúng ta, hôm nay đã xong…” Lâu Thiên Dụ cảm thán nói.  Từ lần đầu tiên nhìn thấy Lâm Hiên, cho đến bây giờ.  Ấn tượng của hắn đối với Lâm Hiên, đã biến hoá nghiêng trời lệch đất.Cậu thanh niên chỉ mới hai mươi mấy tuổi này, hoàn toàn đảo ngược nhận thức của hắn về thiên tài.  Lâu Tông Ảnh trước kia, cũng đã là thiên tài tuyệt thế rồi.  Mà Lâm Hiên, so với thiên phú của Lâu Tông Ảnh, càng khoa trương hơn gấp mấy lần.  Nếu như Lâu Thiên Dụ biết, Lâm Hiên kỳ thật chỉ tu luyện có ba năm, chỉ sợ, càng bị kinh hãi đến rớt cả cằm.  Vợ chồng Lâu Kim cũng được Lâm Hiên chữa khỏi.  Nhưng Lâu Kim Hồng, cựu tộc trưởng của Lâu tộc trước đây, đã không thể sống sót.  Hắn ta bị thương quá nặng. Đầu bị chém ra làm đôi. Cho dù là Lâm Hiên, cũng không cứu sống được hắn. Mười tám người vợ của Lâu Kim Hồng,cùng với ba mươi mấy người con gái, tất cả đều khóc cạn nước mắt.  

Chương 784