"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 794
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… “Ngươi nghĩ sao? Ngươi nghĩ tại sao ta lại ở đây? Để tham dự hội nghị thượng đỉnh nhảm nhí của Vương tộc của các ngươi? Thật ngại quá, đối với việc gia nhập Vương tộc các ngươi, ta không có hứng thú một chút nào, hôm nay ta tới là để giết ngươi!” Lâm Hiên nói. Hôm nay ta đến đây để giết ngươi! Lời của Lâm Hiên quả thực điên cuồng đến mức không có giới hạn. Đối mặt với hơn trăm cường giả Vương tộc. Hắn vẫn muốn giết người à? Phải biết rằng những người đến đây hôm nay về cơ bản là tộc trưởng, trưởng lão, thánh nữ, thánh tử,… của Vương tộc. Không ai có thực lực thấp hơn Thánh Cảnh. Vậy mà Lâm Hiên lại nói muốn giết Liệt Hổ ở đây. Đây quả thực là trò cười lớn nhất trên đời! “Ha ha ha, Lâm Hiên, mẹ nó ngươi muốn ta cười chết sao? Ở đây mà ngươi còn muốn giết người? Nào, ta ở đây, ngươi giết ta thử xem?” Liệt Hổ duỗi cổ, vẻ mặt muốn chết. Hiển nhiên, hắn căn bản không sợ Lâm Hiên. Hơn nữa, hắn cố ý khiêu khích Lâm Hiên để Lâm Hiên động thủ. Chỉ cần Lâm Hiên vừa động thủ. Như vậy các siêu cấp cường giả ở đây tuyệt đối sẽ không chiều theo ý anh. Nhưng mà, khi hắn vừa nói xong thì ở trong đồng tử của hắn liền nhìn thấy một thân ảnh phóng đại một cách nhanh chóng. Lâm Hiên trực tiếp vọt tới về hướng hắn. Đồng tử Liệt Hổ co rụt lại. Trái tim giống như muốn ngừng đập. Lâm Hiên thật sự muốn giết hắn? Làm sao hắn dám làm vậy? “Lâm Hiên, ở đây không tới phiên ngươi làm càn!” “Lâm Hiên ngươi dám!” “...” Các vị Vương tộc thấy thế, nhất thời giận dữ quát lớn. Đáng tiếc, Lâm Hiên đều bỏ ngoài tai. Anh trực tiếp đi tới trước bàn của Liệt Hổ, một tay bóp cổ hắn, kéo hắn ra khỏi chỗ ngồi. Cảm thụ được sát khí lạnh thấu xương trong ánh mắt Lâm Hiên, toàn bộ thân thể Liệt Hổ đều căng thẳng. “Lâm Hiên, đừng giết ta, ta sai rồi!” Đối mặt với sự uy hiếp của cái chết, cuối cùng Liệt Hổ cũng sợ hãi, mở miệng cầu xin tha thứ. “Liệt Hổ, ngươi thân là Vương tộc, tuyệt đối không thể mở miệng cầu xin hắn tha thứ. Ngươi yêntâm, cho dù hắn dám giết ngươi thì chúng ta cũng nhất định sẽ giết hắn, báo thù cho ngươi!” Một tộc trưởng Vương tộc nhíu mày nói.
“Ngươi nghĩ sao? Ngươi nghĩ tại sao ta lại ở đây? Để tham dự hội nghị thượng đỉnh nhảm nhí của Vương tộc của các ngươi? Thật ngại quá, đối với việc gia nhập Vương tộc các ngươi, ta không có hứng thú một chút nào, hôm nay ta tới là để giết ngươi!” Lâm Hiên nói.
Hôm nay ta đến đây để giết ngươi!
Lời của Lâm Hiên quả thực điên cuồng đến mức không có giới hạn.
Đối mặt với hơn trăm cường giả Vương tộc.
Hắn vẫn muốn giết người à?
Phải biết rằng những người đến đây hôm nay về cơ bản là tộc trưởng, trưởng lão, thánh nữ, thánh tử,… của Vương tộc.
Không ai có thực lực thấp hơn Thánh Cảnh.
Vậy mà Lâm Hiên lại nói muốn giết Liệt Hổ ở đây.
Đây quả thực là trò cười lớn nhất trên đời!
“Ha ha ha, Lâm Hiên, mẹ nó ngươi muốn ta cười chết sao? Ở đây mà ngươi còn muốn giết người? Nào, ta ở đây, ngươi giết ta thử xem?” Liệt Hổ duỗi cổ, vẻ mặt muốn chết.
Hiển nhiên, hắn căn bản không sợ Lâm Hiên.
Hơn nữa, hắn cố ý khiêu khích Lâm Hiên để Lâm Hiên động thủ.
Chỉ cần Lâm Hiên vừa động thủ.
Như vậy các siêu cấp cường giả ở đây tuyệt đối sẽ không chiều theo ý anh.
Nhưng mà, khi hắn vừa nói xong thì ở trong đồng tử của hắn liền nhìn thấy một thân ảnh phóng đại một cách nhanh chóng.
Lâm Hiên trực tiếp vọt tới về hướng hắn.
Đồng tử Liệt Hổ co rụt lại.
Trái tim giống như muốn ngừng đập.
Lâm Hiên thật sự muốn giết hắn?
Làm sao hắn dám làm vậy?
“Lâm Hiên, ở đây không tới phiên ngươi làm càn!”
“Lâm Hiên ngươi dám!”
“...”
Các vị Vương tộc thấy thế, nhất thời giận dữ quát lớn.
Đáng tiếc, Lâm Hiên đều bỏ ngoài tai.
Anh trực tiếp đi tới trước bàn của Liệt Hổ, một tay bóp cổ hắn, kéo hắn ra khỏi chỗ ngồi.
Cảm thụ được sát khí lạnh thấu xương trong ánh mắt Lâm Hiên, toàn bộ thân thể Liệt Hổ đều căng thẳng.
“Lâm Hiên, đừng giết ta, ta sai rồi!” Đối mặt với sự uy hiếp của cái chết, cuối cùng Liệt Hổ cũng sợ hãi, mở miệng cầu xin tha thứ.
“Liệt Hổ, ngươi thân là Vương tộc, tuyệt đối không thể mở miệng cầu xin hắn tha thứ. Ngươi yên
tâm, cho dù hắn dám giết ngươi thì chúng ta cũng nhất định sẽ giết hắn, báo thù cho ngươi!” Một tộc trưởng Vương tộc nhíu mày nói.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… “Ngươi nghĩ sao? Ngươi nghĩ tại sao ta lại ở đây? Để tham dự hội nghị thượng đỉnh nhảm nhí của Vương tộc của các ngươi? Thật ngại quá, đối với việc gia nhập Vương tộc các ngươi, ta không có hứng thú một chút nào, hôm nay ta tới là để giết ngươi!” Lâm Hiên nói. Hôm nay ta đến đây để giết ngươi! Lời của Lâm Hiên quả thực điên cuồng đến mức không có giới hạn. Đối mặt với hơn trăm cường giả Vương tộc. Hắn vẫn muốn giết người à? Phải biết rằng những người đến đây hôm nay về cơ bản là tộc trưởng, trưởng lão, thánh nữ, thánh tử,… của Vương tộc. Không ai có thực lực thấp hơn Thánh Cảnh. Vậy mà Lâm Hiên lại nói muốn giết Liệt Hổ ở đây. Đây quả thực là trò cười lớn nhất trên đời! “Ha ha ha, Lâm Hiên, mẹ nó ngươi muốn ta cười chết sao? Ở đây mà ngươi còn muốn giết người? Nào, ta ở đây, ngươi giết ta thử xem?” Liệt Hổ duỗi cổ, vẻ mặt muốn chết. Hiển nhiên, hắn căn bản không sợ Lâm Hiên. Hơn nữa, hắn cố ý khiêu khích Lâm Hiên để Lâm Hiên động thủ. Chỉ cần Lâm Hiên vừa động thủ. Như vậy các siêu cấp cường giả ở đây tuyệt đối sẽ không chiều theo ý anh. Nhưng mà, khi hắn vừa nói xong thì ở trong đồng tử của hắn liền nhìn thấy một thân ảnh phóng đại một cách nhanh chóng. Lâm Hiên trực tiếp vọt tới về hướng hắn. Đồng tử Liệt Hổ co rụt lại. Trái tim giống như muốn ngừng đập. Lâm Hiên thật sự muốn giết hắn? Làm sao hắn dám làm vậy? “Lâm Hiên, ở đây không tới phiên ngươi làm càn!” “Lâm Hiên ngươi dám!” “...” Các vị Vương tộc thấy thế, nhất thời giận dữ quát lớn. Đáng tiếc, Lâm Hiên đều bỏ ngoài tai. Anh trực tiếp đi tới trước bàn của Liệt Hổ, một tay bóp cổ hắn, kéo hắn ra khỏi chỗ ngồi. Cảm thụ được sát khí lạnh thấu xương trong ánh mắt Lâm Hiên, toàn bộ thân thể Liệt Hổ đều căng thẳng. “Lâm Hiên, đừng giết ta, ta sai rồi!” Đối mặt với sự uy hiếp của cái chết, cuối cùng Liệt Hổ cũng sợ hãi, mở miệng cầu xin tha thứ. “Liệt Hổ, ngươi thân là Vương tộc, tuyệt đối không thể mở miệng cầu xin hắn tha thứ. Ngươi yêntâm, cho dù hắn dám giết ngươi thì chúng ta cũng nhất định sẽ giết hắn, báo thù cho ngươi!” Một tộc trưởng Vương tộc nhíu mày nói.