"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 807
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Nhìn thấy cảnh này, trái tim của những người Vương tộc dâng lên một cơn ớn lạnh. Đây chính là nhị tinh Siêu Thánh. Thế mà lại không có chút sức lực nào để chống trả. Mẹ nó, rốt cuộc là quái vật gì vậy? Cường giả cấp Siêu Thánh ở độ tuổi hai mươi mấy? Ngay cả Ca Phù Diêu cũng trợn tròn mắt khi nhìn thấy cảnh này. Tuy rằng thời điểm cô rời đi Lâm Hiên đã mạnh hơn cô. Nhưng lúc cô trở lại gia tộc, gia tộc đã dốc hết tất cả để bồi dưỡng cô. Dường như đem tất cả tài nguyên tu luyện đều dùng cho cô. Cô muốn hấp thu máu dị thú thì liền hấp thu. Rốt cục cũng miễn cưỡng đột phá đến Siêu Thánh. Nhưng Lâm Hiên lại dễ dàng nghiền nát nhị tinh Siêu Thánh. “Không hổ là sư đệ ta!” Ca Phù Diêu vô cùng hưng phấn. Lâm Hiên ném Thiên Thương xuống dất, nhổ nước miếng nói: “Ôi, Vương tộc ngàn năm chó má gì chứ, Vương tộc vạn năm cũng đừng đến trêu chọc ta, nếu khôngta cũng không ngại diệt toàn bộ tộc của ngươi!”
Nhìn thấy cảnh này, trái tim của những người Vương tộc dâng lên một cơn ớn lạnh.
Đây chính là nhị tinh Siêu Thánh.
Thế mà lại không có chút sức lực nào để chống trả.
Mẹ nó, rốt cuộc là quái vật gì vậy?
Cường giả cấp Siêu Thánh ở độ tuổi hai mươi mấy?
Ngay cả Ca Phù Diêu cũng trợn tròn mắt khi nhìn thấy cảnh này.
Tuy rằng thời điểm cô rời đi Lâm Hiên đã mạnh hơn cô.
Nhưng lúc cô trở lại gia tộc, gia tộc đã dốc hết tất cả để bồi dưỡng cô.
Dường như đem tất cả tài nguyên tu luyện đều dùng cho cô.
Cô muốn hấp thu máu dị thú thì liền hấp thu.
Rốt cục cũng miễn cưỡng đột phá đến Siêu Thánh.
Nhưng Lâm Hiên lại dễ dàng nghiền nát nhị tinh Siêu Thánh.
“Không hổ là sư đệ ta!”
Ca Phù Diêu vô cùng hưng phấn.
Lâm Hiên ném Thiên Thương xuống dất, nhổ nước miếng nói: “Ôi, Vương tộc ngàn năm chó má gì chứ, Vương tộc vạn năm cũng đừng đến trêu chọc ta, nếu không
ta cũng không ngại diệt toàn bộ tộc của ngươi!”
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Nhìn thấy cảnh này, trái tim của những người Vương tộc dâng lên một cơn ớn lạnh. Đây chính là nhị tinh Siêu Thánh. Thế mà lại không có chút sức lực nào để chống trả. Mẹ nó, rốt cuộc là quái vật gì vậy? Cường giả cấp Siêu Thánh ở độ tuổi hai mươi mấy? Ngay cả Ca Phù Diêu cũng trợn tròn mắt khi nhìn thấy cảnh này. Tuy rằng thời điểm cô rời đi Lâm Hiên đã mạnh hơn cô. Nhưng lúc cô trở lại gia tộc, gia tộc đã dốc hết tất cả để bồi dưỡng cô. Dường như đem tất cả tài nguyên tu luyện đều dùng cho cô. Cô muốn hấp thu máu dị thú thì liền hấp thu. Rốt cục cũng miễn cưỡng đột phá đến Siêu Thánh. Nhưng Lâm Hiên lại dễ dàng nghiền nát nhị tinh Siêu Thánh. “Không hổ là sư đệ ta!” Ca Phù Diêu vô cùng hưng phấn. Lâm Hiên ném Thiên Thương xuống dất, nhổ nước miếng nói: “Ôi, Vương tộc ngàn năm chó má gì chứ, Vương tộc vạn năm cũng đừng đến trêu chọc ta, nếu khôngta cũng không ngại diệt toàn bộ tộc của ngươi!”