"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 829
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Không biết vì sao, mỗi lần nghe được giọng nói của Khương Phán. Ký ức của Lâm Hiên luôn nhớ về những ngày tháng trung học. Thanh xuân đã trôi qua đột nhiên trở nên rõ ràng ngay trong mắt. Chiếc váy trắng giản dị ấy, mái tóc đuôi ngựa được buộc cao, thời ngây thơ, hồn nhiên kia... Đã không thể nào quay lại được nữa. Giống như bữa tiệc cuối cùng của bạn cùng lớp. Tất cả mọi người, vẫn là những người đó. Nhưng tâm trí và trái tim của bọn họ, sớm đã bị hao mòn và bị đâm thủng. Bởi vì có rất nhiều nguyên nhân khiến họ trở nên như vậy. Lâm Hiên cảm thấy chỉ có Khương Phán là còn giữ lại được vẻ đẹp ngây thơ trong sáng đó. Vì vậy, hắn quyết định, nhất định phải giúp cô bảo vệ sự hồn nhiên này. "Lâm Hiên, là cậu sao? Sao anh không nói chuyện?" Giọng nói của Khương Phán lại vang lên. "Đúng vậy, là tôi, gần đây cậu có khỏe không?" Lâm Hiên lúc này mới phục hồi tinh thần lại và hỏi. "Tôi sống rất tốt, lần trước sau khi anh giúp tôi, đơn hàng của công ty vẫn không ngừng tăng, gần đây, công ty lại nhận được một đơn hàng vô cùng lớn, đủ để công ty phát triển trong ba năm, nhưng mà, đối phương lại muốn đòi một nửa nhà xưởng của chúng tôi, bọn họ muốn tự mình sản xuất..."Từ trong giọng nói của Khương Phán có thể nghe ra được, gần đây cuộc sống của cô cũng không tồi. Quả nhiên, một người sau khi có chỗ dựa vững chắc, chắc chắn làm mọi việc đều trở nên dễ dàng hơn. Trước kia cô tiếp rượu khách đến nỗi xuất huyết dạ dày cũng không lấy được một đơn hàng. Nhưng bây giờ, đối phương chỉ nghe thấy tên của cô liền trực tiếp ký hợp đồng. Chuyện này tất cả đều là Lâm Hiên mang đến cho cô. Đối với người từng theo đuổi cô trước đây, Khương Phán trong lòng có chút cảm động. Mặc dù, trước đây cô cũng từng bày tỏ qua tấm lòng của mình đối với Lâm Hiên, nhưng lúc đó cũng chỉ là cô đang rơi vào đường cùng, muốn nắm lấy một cọng rơm cứu mạng cuối cùng. Nhất là khi ở cái độ tuổi cô hồn nhiên, ngây thơ không biết gì, cô đã từng bị tính cách đặc biệt nghịch ngợm của Lâm Hiên hấp dẫn. Ở độ tuổi đó, những học sinh nam không những đẹp trai mà lại có tính cách pha chút nghịch ngợm luôn có quyền ưu tiên được lựa chọn người bạn đời của mình. Đương nhiên, khi đó Khương Phán là một cô gái ngoan ngoãn. Mặc dù trong lòng rất muốn đi thử một chút, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ. Chỉ tập trung vào việc học. Chỉ là cô không nghĩ tới, duyên phận, lại đem hai người gắn cùng một chỗ. Nghe được Khương Phán nói ký được một đơn hàng lớn, đối phương muốn tự mình sản xuất, Lâm Hiên chắc chắn đó chính là nơi bí mật của Huyền Minh giáo. Lâm Hiên ngay lập tức nói: "Lớp trưởng mỹ nữ, hiện tại cậu đang ở đâu vậy?” “Tôi đang ở trong xưởng, tôi chuẩn bị đi xem một chút, những người này rốt cuộc đang làm cái quái gì, mặc dù giá mà bọn họ đưa ra rất hấp dẫn nhưng chuyện vi phạm pháp luật tôi cũng không thể làm!” Khương Phánnghiêm túc nói.
Không biết vì sao, mỗi lần nghe được giọng nói của Khương Phán.
Ký ức của Lâm Hiên luôn nhớ về những ngày tháng trung học.
Thanh xuân đã trôi qua đột nhiên trở nên rõ ràng ngay trong mắt.
Chiếc váy trắng giản dị ấy, mái tóc đuôi ngựa được buộc cao, thời ngây thơ, hồn nhiên kia... Đã không thể nào quay lại được nữa.
Giống như bữa tiệc cuối cùng của bạn cùng lớp. Tất cả mọi người, vẫn là những người đó.
Nhưng tâm trí và trái tim của bọn họ, sớm đã bị hao mòn và bị đâm thủng. Bởi vì có rất nhiều nguyên nhân khiến họ trở nên như vậy.
Lâm Hiên cảm thấy chỉ có Khương Phán là còn giữ lại được vẻ đẹp ngây thơ trong sáng đó.
Vì vậy, hắn quyết định, nhất định phải giúp cô bảo vệ sự hồn nhiên này.
"Lâm Hiên, là cậu sao? Sao anh không nói chuyện?" Giọng nói của Khương Phán lại vang lên.
"Đúng vậy, là tôi, gần đây cậu có khỏe không?" Lâm Hiên lúc này mới phục hồi tinh thần lại và hỏi.
"Tôi sống rất tốt, lần trước sau khi anh giúp tôi, đơn hàng của công ty vẫn không ngừng tăng, gần đây, công ty lại nhận được một đơn hàng vô cùng lớn, đủ để công ty phát triển trong ba năm, nhưng mà, đối phương lại muốn đòi một nửa nhà xưởng của chúng tôi, bọn họ muốn tự mình sản xuất..."
Từ trong giọng nói của Khương Phán có thể nghe ra được, gần đây cuộc sống của cô cũng không tồi.
Quả nhiên, một người sau khi có chỗ dựa vững chắc, chắc chắn làm mọi việc đều trở nên dễ dàng hơn.
Trước kia cô tiếp rượu khách đến nỗi xuất huyết dạ dày cũng không lấy được một đơn hàng. Nhưng bây giờ, đối phương chỉ nghe thấy tên của cô liền trực tiếp ký hợp đồng.
Chuyện này tất cả đều là Lâm Hiên mang đến cho cô.
Đối với người từng theo đuổi cô trước đây, Khương Phán trong lòng có chút cảm động.
Mặc dù, trước đây cô cũng từng bày tỏ qua tấm lòng của mình đối với Lâm Hiên, nhưng lúc đó cũng chỉ là cô đang rơi vào đường cùng, muốn nắm lấy một cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
Nhất là khi ở cái độ tuổi cô hồn nhiên, ngây thơ không biết gì, cô đã từng bị tính cách đặc biệt nghịch ngợm của Lâm Hiên hấp dẫn.
Ở độ tuổi đó, những học sinh nam không những đẹp trai mà lại có tính cách pha chút nghịch ngợm luôn có quyền ưu tiên được lựa chọn người bạn đời của mình.
Đương nhiên, khi đó Khương Phán là một cô gái ngoan ngoãn.
Mặc dù trong lòng rất muốn đi thử một chút, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ.
Chỉ tập trung vào việc học.
Chỉ là cô không nghĩ tới, duyên phận, lại đem hai người gắn cùng một chỗ.
Nghe được Khương Phán nói ký được một đơn hàng lớn, đối phương muốn tự mình sản xuất, Lâm Hiên chắc chắn đó chính là nơi bí mật của Huyền Minh giáo.
Lâm Hiên ngay lập tức nói: "Lớp trưởng mỹ nữ, hiện tại cậu đang ở đâu vậy?”
“Tôi đang ở trong xưởng, tôi chuẩn bị đi xem một chút, những người này rốt cuộc đang làm cái quái gì, mặc dù giá mà bọn họ đưa ra rất hấp dẫn nhưng chuyện vi phạm pháp luật tôi cũng không thể làm!” Khương Phán
nghiêm túc nói.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Không biết vì sao, mỗi lần nghe được giọng nói của Khương Phán. Ký ức của Lâm Hiên luôn nhớ về những ngày tháng trung học. Thanh xuân đã trôi qua đột nhiên trở nên rõ ràng ngay trong mắt. Chiếc váy trắng giản dị ấy, mái tóc đuôi ngựa được buộc cao, thời ngây thơ, hồn nhiên kia... Đã không thể nào quay lại được nữa. Giống như bữa tiệc cuối cùng của bạn cùng lớp. Tất cả mọi người, vẫn là những người đó. Nhưng tâm trí và trái tim của bọn họ, sớm đã bị hao mòn và bị đâm thủng. Bởi vì có rất nhiều nguyên nhân khiến họ trở nên như vậy. Lâm Hiên cảm thấy chỉ có Khương Phán là còn giữ lại được vẻ đẹp ngây thơ trong sáng đó. Vì vậy, hắn quyết định, nhất định phải giúp cô bảo vệ sự hồn nhiên này. "Lâm Hiên, là cậu sao? Sao anh không nói chuyện?" Giọng nói của Khương Phán lại vang lên. "Đúng vậy, là tôi, gần đây cậu có khỏe không?" Lâm Hiên lúc này mới phục hồi tinh thần lại và hỏi. "Tôi sống rất tốt, lần trước sau khi anh giúp tôi, đơn hàng của công ty vẫn không ngừng tăng, gần đây, công ty lại nhận được một đơn hàng vô cùng lớn, đủ để công ty phát triển trong ba năm, nhưng mà, đối phương lại muốn đòi một nửa nhà xưởng của chúng tôi, bọn họ muốn tự mình sản xuất..."Từ trong giọng nói của Khương Phán có thể nghe ra được, gần đây cuộc sống của cô cũng không tồi. Quả nhiên, một người sau khi có chỗ dựa vững chắc, chắc chắn làm mọi việc đều trở nên dễ dàng hơn. Trước kia cô tiếp rượu khách đến nỗi xuất huyết dạ dày cũng không lấy được một đơn hàng. Nhưng bây giờ, đối phương chỉ nghe thấy tên của cô liền trực tiếp ký hợp đồng. Chuyện này tất cả đều là Lâm Hiên mang đến cho cô. Đối với người từng theo đuổi cô trước đây, Khương Phán trong lòng có chút cảm động. Mặc dù, trước đây cô cũng từng bày tỏ qua tấm lòng của mình đối với Lâm Hiên, nhưng lúc đó cũng chỉ là cô đang rơi vào đường cùng, muốn nắm lấy một cọng rơm cứu mạng cuối cùng. Nhất là khi ở cái độ tuổi cô hồn nhiên, ngây thơ không biết gì, cô đã từng bị tính cách đặc biệt nghịch ngợm của Lâm Hiên hấp dẫn. Ở độ tuổi đó, những học sinh nam không những đẹp trai mà lại có tính cách pha chút nghịch ngợm luôn có quyền ưu tiên được lựa chọn người bạn đời của mình. Đương nhiên, khi đó Khương Phán là một cô gái ngoan ngoãn. Mặc dù trong lòng rất muốn đi thử một chút, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ. Chỉ tập trung vào việc học. Chỉ là cô không nghĩ tới, duyên phận, lại đem hai người gắn cùng một chỗ. Nghe được Khương Phán nói ký được một đơn hàng lớn, đối phương muốn tự mình sản xuất, Lâm Hiên chắc chắn đó chính là nơi bí mật của Huyền Minh giáo. Lâm Hiên ngay lập tức nói: "Lớp trưởng mỹ nữ, hiện tại cậu đang ở đâu vậy?” “Tôi đang ở trong xưởng, tôi chuẩn bị đi xem một chút, những người này rốt cuộc đang làm cái quái gì, mặc dù giá mà bọn họ đưa ra rất hấp dẫn nhưng chuyện vi phạm pháp luật tôi cũng không thể làm!” Khương Phánnghiêm túc nói.