"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 843
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Thẩm Ngạo Tuyết đi tới, ôm lấy anh từ phía sau. Đôi bàn tay bé nhỏ, trắng nõn ôm lấy ngực anh. Khuôn mặt áp vào lưng anh một cách nhẹ nhàng. Cơ thể cũng dán sát vào anh. Lâm Hiên có thể cảm nhận được sự đàn hồi đáng kinh ngạc. Một luồng tà hỏa xông thẳng vào đầu. Mẹ kiếp, Lâm Hiên, ngươi đừng có yếu kém như vậy được không? Lâm Hiên thầm mắng bản thân ở trong lòng.Thẩm Ngạo Tuyết rất thông minh, cô biết chỉ cần Lâm Hiên thấy mặt cô thì sẽ nhớ tới chuyện cô đã từng làm với anh. Sẽ rất tức giận. Cho nên, cô không cho Lâm Hiên nhìn thấy mặt mình. “Lâm Hiên, người duy nhất Thẩm Ngạo Tuyết ta có lỗi ở đời này chính là ngươi, mặc kệ có bao nhiêu lý do, ta cũng không nên làm tổn thương ngươi như vậy.” “Họ đều nói ta là nữ thần, nhưng ta không phải thần, ta chỉ là một người phụ nữ bình thường, cũng sẽ sợ hãi!” “Đế gia cường đại như vậy, chỉ cần họ có một ý nghĩ trong đầu là đã có thể phá hủy Thẩm gia, không, họ có thể phá hủy hết thảy!” “Lâm Hiên, lúc trước cho dù ta không tự mình động thủ thì thận của ngươi vẫn sẽ bị Đế gia lấy đi, họ hỏi ta rằng tự ta làm hay để họ làm.” “Ta nói để ta làm, dù sao, nếu để cho họ làm thì ngươi xuống làm quỷ cũng không biết hận ai...” Thẩm Ngạo Tuyết nói từng câu. Nước mắt làm ướt lưng Lâm Hiên. Đúng vậy, Thẩm Ngạo Tuyết cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường. Cô cũng sẽ sợ hãi. Đừng nói là Thẩm Ngạo Tuyết, theo suy đoán của Lâm Hiên, Đế gia rất có thể là một thành viên của Vương tộc ngàn năm. Bằng không, Ca Phù Diêu sư tỷ hẳn phải biết sự tồn tại của họ. Vương tộc ngàn năm, cho dù là Vương tộc ngàn năm yếu nhất thì sức mạnh có được cũng vô cùng kh ủng bố. Sự tồn tại của họ có thể so sánh với vũ khí hạt nhân. Những Vương tộc kia đều sẽ sợ hãi. Mà Thẩm Ngạo Tuyết chỉ là một người phụ nữ bình thường trong thế tục. Làm sao cô có thể không sợ hãi? “Tộc trưởng Đế gia có một người con gái, cô ấy bẩm sinh có bệnh thận, ngay cả võ y cũng không thể chữa khỏi bệnh thận của cô ấy. Chỉ có thể không ngừng cấy ghép nguồn thận mới, nhưng cho dù là cấy ghép nguồn thận mới thì quả thận kia cũng sẽ dần dần suy kiệt trong cơ thể cô ấy. Một quả thận đại khái có thể sống khoảng ba năm.” “Cho nên cứ cách ba năm, họ nhất định phải tìm được nguồn thận mới khỏe mạnh.” “Lấy thực lực Đế gia, đừng nói là một quả thận, dù cho mười ngàn, trăm ngàn hay một triệu quả thận thìhọ cũng có thể lấy được.”
Thẩm Ngạo Tuyết đi tới, ôm lấy anh từ phía sau.
Đôi bàn tay bé nhỏ, trắng nõn ôm lấy ngực anh.
Khuôn mặt áp vào lưng anh một cách nhẹ nhàng.
Cơ thể cũng dán sát vào anh.
Lâm Hiên có thể cảm nhận được sự đàn hồi đáng kinh ngạc.
Một luồng tà hỏa xông thẳng vào đầu.
Mẹ kiếp, Lâm Hiên, ngươi đừng có yếu kém như vậy được không? Lâm Hiên thầm mắng bản thân ở trong lòng.
Thẩm Ngạo Tuyết rất thông minh, cô biết chỉ cần Lâm Hiên thấy mặt cô thì sẽ nhớ tới chuyện cô đã từng làm với anh. Sẽ rất tức giận.
Cho nên, cô không cho Lâm Hiên nhìn thấy mặt mình.
“Lâm Hiên, người duy nhất Thẩm Ngạo Tuyết ta có lỗi ở đời này chính là ngươi, mặc kệ có bao nhiêu lý do, ta cũng không nên làm tổn thương ngươi như vậy.”
“Họ đều nói ta là nữ thần, nhưng ta không phải thần, ta chỉ là một người phụ nữ bình thường, cũng sẽ sợ hãi!”
“Đế gia cường đại như vậy, chỉ cần họ có một ý nghĩ trong đầu là đã có thể phá hủy Thẩm gia, không, họ có thể phá hủy hết thảy!”
“Lâm Hiên, lúc trước cho dù ta không tự mình động thủ thì thận của ngươi vẫn sẽ bị Đế gia lấy đi, họ hỏi ta rằng tự ta làm hay để họ làm.”
“Ta nói để ta làm, dù sao, nếu để cho họ làm thì ngươi xuống làm quỷ cũng không biết hận ai...”
Thẩm Ngạo Tuyết nói từng câu.
Nước mắt làm ướt lưng Lâm Hiên.
Đúng vậy, Thẩm Ngạo Tuyết cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường.
Cô cũng sẽ sợ hãi.
Đừng nói là Thẩm Ngạo Tuyết, theo suy đoán của Lâm Hiên, Đế gia rất có thể là một thành viên của Vương tộc ngàn năm.
Bằng không, Ca Phù Diêu sư tỷ hẳn phải biết sự tồn tại của họ.
Vương tộc ngàn năm, cho dù là Vương tộc ngàn năm yếu nhất thì sức mạnh có được cũng vô cùng kh ủng bố.
Sự tồn tại của họ có thể so sánh với vũ khí hạt nhân.
Những Vương tộc kia đều sẽ sợ hãi.
Mà Thẩm Ngạo Tuyết chỉ là một người phụ nữ bình thường trong thế tục.
Làm sao cô có thể không sợ hãi?
“Tộc trưởng Đế gia có một người con gái, cô ấy bẩm sinh có bệnh thận, ngay cả võ y cũng không thể chữa khỏi bệnh thận của cô ấy. Chỉ có thể không ngừng cấy ghép nguồn thận mới, nhưng cho dù là cấy ghép nguồn thận mới thì quả thận kia cũng sẽ dần dần suy kiệt trong cơ thể cô ấy. Một quả thận đại khái có thể sống khoảng ba năm.”
“Cho nên cứ cách ba năm, họ nhất định phải tìm được nguồn thận mới khỏe mạnh.”
“Lấy thực lực Đế gia, đừng nói là một quả thận, dù cho mười ngàn, trăm ngàn hay một triệu quả thận thì
họ cũng có thể lấy được.”
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Thẩm Ngạo Tuyết đi tới, ôm lấy anh từ phía sau. Đôi bàn tay bé nhỏ, trắng nõn ôm lấy ngực anh. Khuôn mặt áp vào lưng anh một cách nhẹ nhàng. Cơ thể cũng dán sát vào anh. Lâm Hiên có thể cảm nhận được sự đàn hồi đáng kinh ngạc. Một luồng tà hỏa xông thẳng vào đầu. Mẹ kiếp, Lâm Hiên, ngươi đừng có yếu kém như vậy được không? Lâm Hiên thầm mắng bản thân ở trong lòng.Thẩm Ngạo Tuyết rất thông minh, cô biết chỉ cần Lâm Hiên thấy mặt cô thì sẽ nhớ tới chuyện cô đã từng làm với anh. Sẽ rất tức giận. Cho nên, cô không cho Lâm Hiên nhìn thấy mặt mình. “Lâm Hiên, người duy nhất Thẩm Ngạo Tuyết ta có lỗi ở đời này chính là ngươi, mặc kệ có bao nhiêu lý do, ta cũng không nên làm tổn thương ngươi như vậy.” “Họ đều nói ta là nữ thần, nhưng ta không phải thần, ta chỉ là một người phụ nữ bình thường, cũng sẽ sợ hãi!” “Đế gia cường đại như vậy, chỉ cần họ có một ý nghĩ trong đầu là đã có thể phá hủy Thẩm gia, không, họ có thể phá hủy hết thảy!” “Lâm Hiên, lúc trước cho dù ta không tự mình động thủ thì thận của ngươi vẫn sẽ bị Đế gia lấy đi, họ hỏi ta rằng tự ta làm hay để họ làm.” “Ta nói để ta làm, dù sao, nếu để cho họ làm thì ngươi xuống làm quỷ cũng không biết hận ai...” Thẩm Ngạo Tuyết nói từng câu. Nước mắt làm ướt lưng Lâm Hiên. Đúng vậy, Thẩm Ngạo Tuyết cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường. Cô cũng sẽ sợ hãi. Đừng nói là Thẩm Ngạo Tuyết, theo suy đoán của Lâm Hiên, Đế gia rất có thể là một thành viên của Vương tộc ngàn năm. Bằng không, Ca Phù Diêu sư tỷ hẳn phải biết sự tồn tại của họ. Vương tộc ngàn năm, cho dù là Vương tộc ngàn năm yếu nhất thì sức mạnh có được cũng vô cùng kh ủng bố. Sự tồn tại của họ có thể so sánh với vũ khí hạt nhân. Những Vương tộc kia đều sẽ sợ hãi. Mà Thẩm Ngạo Tuyết chỉ là một người phụ nữ bình thường trong thế tục. Làm sao cô có thể không sợ hãi? “Tộc trưởng Đế gia có một người con gái, cô ấy bẩm sinh có bệnh thận, ngay cả võ y cũng không thể chữa khỏi bệnh thận của cô ấy. Chỉ có thể không ngừng cấy ghép nguồn thận mới, nhưng cho dù là cấy ghép nguồn thận mới thì quả thận kia cũng sẽ dần dần suy kiệt trong cơ thể cô ấy. Một quả thận đại khái có thể sống khoảng ba năm.” “Cho nên cứ cách ba năm, họ nhất định phải tìm được nguồn thận mới khỏe mạnh.” “Lấy thực lực Đế gia, đừng nói là một quả thận, dù cho mười ngàn, trăm ngàn hay một triệu quả thận thìhọ cũng có thể lấy được.”