"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…
Chương 989
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Đúng lúc này. Vấn Nghê Thường đột nhiên biến sắc. "Có chuyện gì vậy? Nghê Thường?" Huyết Ảnh Ly chú ý tới sắc mặt vợ không đúng. "Ta..." Vấn Nghê Thường nói đến bên miệng, lại nuốt trở về. Bởi vì, lúc này, phân thân của nàng đang... Nàng cũng không thể nói cho Huyết Ảnh Ly, hiện tại vợ của ngươi đang bị người ta... Sau đó, Huyết Ảnh Ly liền phát hiện, biểu cảm của Vấn Nghê Thường rất kỳ lạ. Mắt nàng long lanh, biểu cảm có chút thống khổ nhưng lại có chút hưởng thụ. Cơ thể cũng bắt đầu nóng lên. Huyết Ảnh Ly sao lại không biết tính tình của Vấn Nghê Thường. Người phụ nữ này chắc chắn chịu hết nổi rồi. Nếu bị Vấn Nghê Thường phát hiện mình không được. Thì thật xấu hổ. "Chồng ơi..." Vấn Nghê Thường ôm lấy Huyết Ảnh Ly. "Cái đó, Nghê Thường, ta đột nhiên nhớ tới, tông chủ có việc tìm ta!" Huyết Ảnh Ly đẩy Vấn Nghê Thường ra, sau đó nhanh chóng rời đi. Nhìn Huyết Ảnh Ly biến mất trước mắt. Vấn Nghê Thường càng khó chịu hơn. Trong lòng nàng giống như bị mèo cào cấu. Nàng nằm lên giường. Tay nắm chặt chăn. Nắm chặt tới mức cái chăn gần như sắp rách. Cơ thể của nàng cũng nhịn không được mà vặn vẹo. Không có sự khác biệt nào giữa 100% cảm giác và chính bản thân trải nghiệm. Cái này so với Loan Phượng Quyết thiết lập liên kết còn chân thật hơn. Loan Phượng Quyết tuy cảm giác giống nhau, nhưng chung quy vẫn thiếu thị giác. Mà Vấn Nghê Thường giờ phút này, có được thị giác phân thân cùng với 100% cảm giác! "Sao lại... tại sao hắn ta lại lợi hại như vậy!" Trong lòng Vấn Nghê Thường kinh hãi. Không nghĩ tới, nàng dùng phân thân hàng lâm, còn thi triển thú hóa, nhưng nàng cũng không phải là đối thủ của tên Lâm Hiên kia. Lúc này, hắn giống như phát cuồng. Vảy trên người lóe ra hào quang hồng bảo thạch, cũng vô cùng đẹp mắt. Cái này, rốt cuộc là thú huyết gì? Ngay cả người như nàng ở Côn Luân bí cảnh nhiều năm như vậy, cũng nhìn không rõ. “Tên khốn, ngươi mau buông ta ra!” Phân thân của Vấn Nghê Thường còn đang giãy dụa trong vô vọng. Quả nhiên lúc này Lâm Hiên đã hoàn toàn không khống chế được. Không để ý tới nàng chút nào. Càng giãy dụa thì hắn ta càng phấn khích. “Súc sinh, ngươi dám động vào phân thân của ta, chờ ngươi đến Côn Luân bí cảnh, ta sẽ giết ngươi!” Vấn Nghê Thường giận dữ.
Đúng lúc này.
Vấn Nghê Thường đột nhiên biến sắc.
"Có chuyện gì vậy? Nghê Thường?" Huyết Ảnh Ly chú ý tới sắc mặt vợ không đúng.
"Ta..." Vấn Nghê Thường nói đến bên miệng, lại nuốt trở về.
Bởi vì, lúc này, phân thân của nàng đang...
Nàng cũng không thể nói cho Huyết Ảnh Ly, hiện tại vợ của ngươi đang bị người ta...
Sau đó, Huyết Ảnh Ly liền phát hiện, biểu cảm của Vấn Nghê Thường rất kỳ lạ.
Mắt nàng long lanh, biểu cảm có chút thống khổ nhưng lại có chút hưởng thụ.
Cơ thể cũng bắt đầu nóng lên.
Huyết Ảnh Ly sao lại không biết tính tình của Vấn Nghê Thường.
Người phụ nữ này chắc chắn chịu hết nổi rồi.
Nếu bị Vấn Nghê Thường phát hiện mình không được. Thì thật xấu hổ.
"Chồng ơi..." Vấn Nghê Thường ôm lấy Huyết Ảnh Ly.
"Cái đó, Nghê Thường, ta đột nhiên nhớ tới, tông chủ có việc tìm ta!" Huyết Ảnh Ly đẩy Vấn Nghê Thường ra, sau đó nhanh chóng rời đi.
Nhìn Huyết Ảnh Ly biến mất trước mắt.
Vấn Nghê Thường càng khó chịu hơn.
Trong lòng nàng giống như bị mèo cào cấu.
Nàng nằm lên giường.
Tay nắm chặt chăn.
Nắm chặt tới mức cái chăn gần như sắp rách.
Cơ thể của nàng cũng nhịn không được mà vặn vẹo.
Không có sự khác biệt nào giữa 100% cảm giác và chính bản thân trải nghiệm.
Cái này so với Loan Phượng Quyết thiết lập liên kết còn chân thật hơn.
Loan Phượng Quyết tuy cảm giác giống nhau, nhưng chung quy vẫn thiếu thị giác.
Mà Vấn Nghê Thường giờ phút này, có được thị giác phân thân cùng với 100% cảm giác!
"Sao lại... tại sao hắn ta lại lợi hại như vậy!" Trong lòng Vấn Nghê Thường kinh hãi.
Không nghĩ tới, nàng dùng phân thân hàng lâm, còn thi triển thú hóa, nhưng nàng cũng không phải là đối thủ của tên Lâm Hiên kia.
Lúc này, hắn giống như phát cuồng.
Vảy trên người lóe ra hào quang hồng bảo thạch, cũng vô cùng đẹp mắt.
Cái này, rốt cuộc là thú huyết gì?
Ngay cả người như nàng ở Côn Luân bí cảnh nhiều năm như vậy, cũng nhìn không rõ.
“Tên khốn, ngươi mau buông ta ra!” Phân thân của Vấn Nghê Thường còn đang giãy dụa trong vô vọng.
Quả nhiên lúc này Lâm Hiên đã hoàn toàn không khống chế được.
Không để ý tới nàng chút nào.
Càng giãy dụa thì hắn ta càng phấn khích.
“Súc sinh, ngươi dám động vào phân thân của ta, chờ ngươi đến Côn Luân bí cảnh, ta sẽ giết ngươi!” Vấn Nghê Thường giận dữ.
Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Đúng lúc này. Vấn Nghê Thường đột nhiên biến sắc. "Có chuyện gì vậy? Nghê Thường?" Huyết Ảnh Ly chú ý tới sắc mặt vợ không đúng. "Ta..." Vấn Nghê Thường nói đến bên miệng, lại nuốt trở về. Bởi vì, lúc này, phân thân của nàng đang... Nàng cũng không thể nói cho Huyết Ảnh Ly, hiện tại vợ của ngươi đang bị người ta... Sau đó, Huyết Ảnh Ly liền phát hiện, biểu cảm của Vấn Nghê Thường rất kỳ lạ. Mắt nàng long lanh, biểu cảm có chút thống khổ nhưng lại có chút hưởng thụ. Cơ thể cũng bắt đầu nóng lên. Huyết Ảnh Ly sao lại không biết tính tình của Vấn Nghê Thường. Người phụ nữ này chắc chắn chịu hết nổi rồi. Nếu bị Vấn Nghê Thường phát hiện mình không được. Thì thật xấu hổ. "Chồng ơi..." Vấn Nghê Thường ôm lấy Huyết Ảnh Ly. "Cái đó, Nghê Thường, ta đột nhiên nhớ tới, tông chủ có việc tìm ta!" Huyết Ảnh Ly đẩy Vấn Nghê Thường ra, sau đó nhanh chóng rời đi. Nhìn Huyết Ảnh Ly biến mất trước mắt. Vấn Nghê Thường càng khó chịu hơn. Trong lòng nàng giống như bị mèo cào cấu. Nàng nằm lên giường. Tay nắm chặt chăn. Nắm chặt tới mức cái chăn gần như sắp rách. Cơ thể của nàng cũng nhịn không được mà vặn vẹo. Không có sự khác biệt nào giữa 100% cảm giác và chính bản thân trải nghiệm. Cái này so với Loan Phượng Quyết thiết lập liên kết còn chân thật hơn. Loan Phượng Quyết tuy cảm giác giống nhau, nhưng chung quy vẫn thiếu thị giác. Mà Vấn Nghê Thường giờ phút này, có được thị giác phân thân cùng với 100% cảm giác! "Sao lại... tại sao hắn ta lại lợi hại như vậy!" Trong lòng Vấn Nghê Thường kinh hãi. Không nghĩ tới, nàng dùng phân thân hàng lâm, còn thi triển thú hóa, nhưng nàng cũng không phải là đối thủ của tên Lâm Hiên kia. Lúc này, hắn giống như phát cuồng. Vảy trên người lóe ra hào quang hồng bảo thạch, cũng vô cùng đẹp mắt. Cái này, rốt cuộc là thú huyết gì? Ngay cả người như nàng ở Côn Luân bí cảnh nhiều năm như vậy, cũng nhìn không rõ. “Tên khốn, ngươi mau buông ta ra!” Phân thân của Vấn Nghê Thường còn đang giãy dụa trong vô vọng. Quả nhiên lúc này Lâm Hiên đã hoàn toàn không khống chế được. Không để ý tới nàng chút nào. Càng giãy dụa thì hắn ta càng phấn khích. “Súc sinh, ngươi dám động vào phân thân của ta, chờ ngươi đến Côn Luân bí cảnh, ta sẽ giết ngươi!” Vấn Nghê Thường giận dữ.