"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ…

Chương 1004

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lâm Hiên lập tức cho hai người bọn họ uống một ít máu kỳ lân.  Lúc này hai người bọn họ mới bình tĩnh lại.  Không biết lần này Lâm Hiên sẽ rời đi bao lâu, vì vậy hắn dứt khoát đưa thêm một ít máu kỳ lân cho Sở Thiền Hoàng.  “Nếu hai người bọn họ lại tiếp tục náo loạn, cứ cho bọn họ uống nó.”  “Chủ nhân, ngài muốn đi đâu sao?” Dường như Sở Thiền Hoàng cảm nhận được cái gì đó.  “Ừ, ta chuẩn bị đi Côn Luân bí cảnh.” Lâm Hiên gật gật đầu.  “Ngài đi bao lâu?”  “Ta cũng không biết.”   “Chủ nhân…” Ánh mắt Sở Tiểu Hoàng si ngốc nhìn Lâm Hiên.  Trong ánh mắt còn thêm chút mê luyến.  Đây chính là nam nhân mạnh nhất Lam tinh.  Ai nhìn thấy mà không bối rối?  “Cái kia… Hoàng Hoàng, nếu không có chuyện gì, ta đi trước đây.” Sao Lâm Hiên lại không hiểu ý của Sở Thiền Hoàng chứ.  Nếu là lúc bình thường.  Đương nhiên hắn không có gì phải lo lắng  Nhưng lần này…  Chủ yếu vẫn là do những nữ nhân ở Hà Hoan cung kia quá tàn nhẫn.  Thế nhưng để cho mười mấy trưởng lão của Hà Hoan cung….Hiện tại, đến ngay cả Âu Dương Băng Tình cũng đã trở thành trưởng lão của Hà Hoan cung….  Tiếp đến là Long Ý.  Sau đó lại còn đùa giỡn với Kim Linh Khê nửa ngày.  “Chủ nhân, ngươi không thích Hoàng Hoàng sao?” Vẻ mặt Sở Thiền Hoàng có chút bi thương.  “Thích, đương nhiên thích, chỉ là…” Lâm Hiên nuốt nước miếng.  Không thể không nói, Sở Thiền Hoàng mặc trang phục công sở như thế này đúng là hấp dẫn chí mạng đối với hắn.  Dù sao, lúc trước Thẩm Ngạo Tuyết cũng luôn mặc trang phục công sở như vậy.  Chỉ tiếc, khi đó Thẩm Ngạo Tuyết đối với hắn vô cùng lãnh đạm.  Hắn có thể chạm đến, chỉ là những khi Thẩm Ngạo Tuyết cởi ra để cho hắn đem đi giặt sạch.  Đến cuối, Lâm Hiên vẫn không thể nhịn xuống được.  Tại một võ quán.  Tây Môn Vô Song đang huấn luyện cho một đám người.  “Động tác không đúng, cách vận hành khí công cũng không đúng, đúng là phải như thế này…Hả?”  Đột nhiên Tây Môn Vô Song cảm nhận được một cỗ cảm giác khác thường truyền đến.  “Huấn luyện viên Tây Môn, có chuyện gì vậy?” Một đám võ giả nhìn qua nàng.  “Không sao đâu. Các người…cứ tiếp tục tập luyện đi.” Tây Môn Vô Song tìm một chỗ không người qua lại.  “Sở Thiền Hoàng, con bà ngươi, đang là ban ngày ban mặt, ngươi làm cái trò gì vậy hả? Ưm…” 

Lâm Hiên lập tức cho hai người bọn họ uống một ít máu kỳ lân.  

Lúc này hai người bọn họ mới bình tĩnh lại.  

Không biết lần này Lâm Hiên sẽ rời đi bao lâu, vì vậy hắn dứt khoát đưa thêm một ít máu kỳ lân cho Sở Thiền Hoàng.  

“Nếu hai người bọn họ lại tiếp tục náo loạn, cứ cho bọn họ uống nó.”  

“Chủ nhân, ngài muốn đi đâu sao?” Dường như Sở Thiền Hoàng cảm nhận được cái gì đó.  

“Ừ, ta chuẩn bị đi Côn Luân bí cảnh.” Lâm Hiên gật gật đầu.  

“Ngài đi bao lâu?”  

“Ta cũng không biết.”   

“Chủ nhân…” Ánh mắt Sở Tiểu Hoàng si ngốc nhìn Lâm Hiên.  

Trong ánh mắt còn thêm chút mê luyến.  

Đây chính là nam nhân mạnh nhất Lam tinh.  

Ai nhìn thấy mà không bối rối?  

“Cái kia… Hoàng Hoàng, nếu không có chuyện gì, ta đi trước đây.” Sao Lâm Hiên lại không hiểu ý của Sở Thiền Hoàng chứ.  

Nếu là lúc bình thường.  

Đương nhiên hắn không có gì phải lo lắng  

Nhưng lần này…  

Chủ yếu vẫn là do những nữ nhân ở Hà Hoan cung kia quá tàn nhẫn.  

Thế nhưng để cho mười mấy trưởng lão của Hà Hoan cung….Hiện tại, đến ngay cả Âu Dương Băng Tình cũng đã trở thành trưởng lão của Hà Hoan cung….  

Tiếp đến là Long Ý.  

Sau đó lại còn đùa giỡn với Kim Linh Khê nửa ngày.  

“Chủ nhân, ngươi không thích Hoàng Hoàng sao?” Vẻ mặt Sở Thiền Hoàng có chút bi thương.  

“Thích, đương nhiên thích, chỉ là…” Lâm Hiên nuốt nước miếng.  

Không thể không nói, Sở Thiền Hoàng mặc trang phục công sở như thế này đúng là hấp dẫn chí mạng đối với hắn.  

Dù sao, lúc trước Thẩm Ngạo Tuyết cũng luôn mặc trang phục công sở như vậy.  

Chỉ tiếc, khi đó Thẩm Ngạo Tuyết đối với hắn vô cùng lãnh đạm.  

Hắn có thể chạm đến, chỉ là những khi Thẩm Ngạo Tuyết cởi ra để cho hắn đem đi giặt sạch.  

Đến cuối, Lâm Hiên vẫn không thể nhịn xuống được.  

Tại một võ quán.  

Tây Môn Vô Song đang huấn luyện cho một đám người.  

“Động tác không đúng, cách vận hành khí công cũng không đúng, đúng là phải như thế này…Hả?”  

Đột nhiên Tây Môn Vô Song cảm nhận được một cỗ cảm giác khác thường truyền đến.  

“Huấn luyện viên Tây Môn, có chuyện gì vậy?” Một đám võ giả nhìn qua nàng.  

“Không sao đâu. Các người…cứ tiếp tục tập luyện đi.” Tây Môn Vô Song tìm một chỗ không người qua lại.  

“Sở Thiền Hoàng, con bà ngươi, đang là ban ngày ban mặt, ngươi làm cái trò gì vậy hả? Ưm…” 

Báo Thù Của Rể Phế VậtTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình"Người anh em, đừng nhìn nữa. Người ta hôm nay kết hôn rồi. Chúng ta đến cả dép của cô ấy cũng không xứng để xách, nhìn nữa thì có ích lợi gì?” “Công trường chỗ tôi còn thiếu một người vác gạch đó, có muốn làm thử không? Ba trăm đồng một ngày.” Bên ngoài nhà ga Giang Đô, dưới một tấm biển quảng cáo khổng lồ, có một thanh niên khoảng hai bốn, hai lăm tuổi đứng đó. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm biển quảng cáo, như muốn phun ra lửa Trên bảng quảng cáo là hình ảnh một người phụ nữ tuyệt sắc khuynh thành, khóe miệng hơi nhếch lên. Nở một nụ cười của loại người quyền quý, ánh mắt không vương bụi trần. Thẩm Ngạo Tuyết, hai mươi bốn tuổi, tổng giám đốc tập đoàn Ngạo Tuyết giá trị trăm tỷ. Có gương mặt xinh đẹp tuyệt trần, hơn nữa còn có dáng người như ma quỷ, là người tình trong mộng của tất cả đàn ông Giang Đô. “Ba năm rồi, Thẩm Ngạo Tuyết, cô không nghĩ tới tôi còn sống đi!” Nắm tay Lâm Hiên siết chặt. Ba năm trước, người phụ nữ xinh đẹp khiến tất cả đàn ông đều động tâm này vẫn là vợ… Lâm Hiên lập tức cho hai người bọn họ uống một ít máu kỳ lân.  Lúc này hai người bọn họ mới bình tĩnh lại.  Không biết lần này Lâm Hiên sẽ rời đi bao lâu, vì vậy hắn dứt khoát đưa thêm một ít máu kỳ lân cho Sở Thiền Hoàng.  “Nếu hai người bọn họ lại tiếp tục náo loạn, cứ cho bọn họ uống nó.”  “Chủ nhân, ngài muốn đi đâu sao?” Dường như Sở Thiền Hoàng cảm nhận được cái gì đó.  “Ừ, ta chuẩn bị đi Côn Luân bí cảnh.” Lâm Hiên gật gật đầu.  “Ngài đi bao lâu?”  “Ta cũng không biết.”   “Chủ nhân…” Ánh mắt Sở Tiểu Hoàng si ngốc nhìn Lâm Hiên.  Trong ánh mắt còn thêm chút mê luyến.  Đây chính là nam nhân mạnh nhất Lam tinh.  Ai nhìn thấy mà không bối rối?  “Cái kia… Hoàng Hoàng, nếu không có chuyện gì, ta đi trước đây.” Sao Lâm Hiên lại không hiểu ý của Sở Thiền Hoàng chứ.  Nếu là lúc bình thường.  Đương nhiên hắn không có gì phải lo lắng  Nhưng lần này…  Chủ yếu vẫn là do những nữ nhân ở Hà Hoan cung kia quá tàn nhẫn.  Thế nhưng để cho mười mấy trưởng lão của Hà Hoan cung….Hiện tại, đến ngay cả Âu Dương Băng Tình cũng đã trở thành trưởng lão của Hà Hoan cung….  Tiếp đến là Long Ý.  Sau đó lại còn đùa giỡn với Kim Linh Khê nửa ngày.  “Chủ nhân, ngươi không thích Hoàng Hoàng sao?” Vẻ mặt Sở Thiền Hoàng có chút bi thương.  “Thích, đương nhiên thích, chỉ là…” Lâm Hiên nuốt nước miếng.  Không thể không nói, Sở Thiền Hoàng mặc trang phục công sở như thế này đúng là hấp dẫn chí mạng đối với hắn.  Dù sao, lúc trước Thẩm Ngạo Tuyết cũng luôn mặc trang phục công sở như vậy.  Chỉ tiếc, khi đó Thẩm Ngạo Tuyết đối với hắn vô cùng lãnh đạm.  Hắn có thể chạm đến, chỉ là những khi Thẩm Ngạo Tuyết cởi ra để cho hắn đem đi giặt sạch.  Đến cuối, Lâm Hiên vẫn không thể nhịn xuống được.  Tại một võ quán.  Tây Môn Vô Song đang huấn luyện cho một đám người.  “Động tác không đúng, cách vận hành khí công cũng không đúng, đúng là phải như thế này…Hả?”  Đột nhiên Tây Môn Vô Song cảm nhận được một cỗ cảm giác khác thường truyền đến.  “Huấn luyện viên Tây Môn, có chuyện gì vậy?” Một đám võ giả nhìn qua nàng.  “Không sao đâu. Các người…cứ tiếp tục tập luyện đi.” Tây Môn Vô Song tìm một chỗ không người qua lại.  “Sở Thiền Hoàng, con bà ngươi, đang là ban ngày ban mặt, ngươi làm cái trò gì vậy hả? Ưm…” 

Chương 1004