"Câm miệng!" "Con mẹ cậu câm miệng cho tôi!" Đầu óc Lâm Quỳnh hỗn loạn, một giọng nữ lanh lảnh như tiếng gà kêu quét qua bộ não trống rỗng của cậu. Cậu bây giờ đang trong tình trạng không hiểu chuyện gì cả, đầu óc trống rỗng, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng sau khi giành màn thầu không lại với một con chó, cậu thê thảm lâm vào con đường chết đói. Cậu không biết bản thân tại sao lại xuất hiện ở đây, ánh mắt mờ mịt quan sát xung quanh. Xung quanh được trang hoàng với một màu trắng xa hoa, đến ngay cả hoa văn được khắc trên cột đá cũng tinh xảo và hoa lệ, xa hoa đến độ Lâm Quỳnh chưa từng được thấy bao giờ, nhưng chắc chắn đây không phải là thiên đường. Trong căn phòng hoa lệ lúc này đang có ba, bốn người đang đứng đó, mặc dù số ánh mắt không nhiều, nhưng sắc mặt mỗi người đều khó coi như đít nồi ba ngày không chà rửa vậy, tựa như giây tiếp theo sẽ ngay lập tức cho cậu một bạt tai. Cậu dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn xung quanh, cơ thể không khống chế được mà cử động. Lâm Quỳnh:! Chuyện gì…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...