Mười năm, thoắt cái trôi qua như một cái phất tay. Mười năm trước bạn hồi nhỏ của Thẩm Ngải Yến chớp mắt đã là một người trưởng thành. Tình cờ một lần Thẩm Ngải Yến đi công tác ở thành phố khác, vô tình gặp lại cô bạn thân của cô. Nói đến cuộc sống sinh hoạt bao năm qua của chính mình, Lưu Nguyệt không khỏi có cảm xúc bùi ngùi, thật muốn trở lại cái ngày thơ bé đó, thật sự có thể ước ao trở lại lúc còn trên ghế nhà trường cùng nhau học tập, buổi chiều lại rủ nhau đi ăn hoành thánh... Ngon tuyệt! "Cậu có thể trở về nhà bất cứ lúc nào mà." Thẩm Ngải Yến nói. Lưu Nguyệt bùi ngùi nói: "MÌnh có lẽ không về đâu, nhà đã không còn, trở lại cũng chỉ là dân tứ xứ, phiêu bạt." "Nhà không còn nhưng vẫn còn người ở đây mà." Lưu Nguyệt đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, liền nói: "Đúng rồi, Bạch Ngôn Hạo bây giờ đang ở đâu?" Thẩm Ngải Yến lắc đầu, cô vốn che giấu tâm tư rất sâu, "Không biết, anh ấy chắc là ở một thành phố nào đó." "Chắc là?" Lưu Nguyệt có chút ngạc nhiên. "Ừm." Thẩm Ngải Yến gật đầu.…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...