Edit: Vân Linh Nhược Vũ "Chào cô, có thể giúp tôi một việc không?" "Giúp cái gì?" "Hôn tôi một cái." "...???" Khi Kỳ Nguyệt nhận được lời nhờ vả này, cô đang vác cuốc, mang ủng cao su màu đen, đầu tóc như ổ gà đã ba ngày chưa gội, bùn trên mặt còn chưa khô. Mà người đàn ông xin cô giúp đỡ lại có khuôn mặt cực kì đẹp trai, đôi mắt màu hổ phách tựa như làn gió thổi qua ruộng lúa mạch, bóng lưng cao gầy cho dù đang đứng trên ruộng lầy đầy sình bùn cũng đẹp đẽ tựa như một bức tranh thủy mặc. Đôi môi anh giương lên một độ cong nhè nhẹ, đôi mắt mang theo vẻ áy náy, giải thích: "Xin lỗi, tôi chơi thua trò chơi." Kỳ Nguyệt thuận theo tầm mắt anh nhìn sang, quả nhiên thấy một nhóm người đang ồn ào ở gần đây. Hóa ra là chơi thua... Ngay khi Kỳ Nguyệt vừa kịp phản ứng, bạn cùng phòng Tống Thu Thu của cô ấy đột nhiên hoàn hồn, hét toáng lên: "A! Cố... Cố Cố Cố... Cố Hoài... Là nam thần cấp lão đại của trường chúng ta!!!" "Cố Hoài...?" Kỳ Nguyệt quan sát người đàn ông trước mặt. Cả ngày cô đều ở…

Chương 39: Chúng ta không giống nhau

[Quyển 1] Mặt Trăng Trong Vòng Tay TôiTác giả: Quân Quân Hữu YêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Vân Linh Nhược Vũ "Chào cô, có thể giúp tôi một việc không?" "Giúp cái gì?" "Hôn tôi một cái." "...???" Khi Kỳ Nguyệt nhận được lời nhờ vả này, cô đang vác cuốc, mang ủng cao su màu đen, đầu tóc như ổ gà đã ba ngày chưa gội, bùn trên mặt còn chưa khô. Mà người đàn ông xin cô giúp đỡ lại có khuôn mặt cực kì đẹp trai, đôi mắt màu hổ phách tựa như làn gió thổi qua ruộng lúa mạch, bóng lưng cao gầy cho dù đang đứng trên ruộng lầy đầy sình bùn cũng đẹp đẽ tựa như một bức tranh thủy mặc. Đôi môi anh giương lên một độ cong nhè nhẹ, đôi mắt mang theo vẻ áy náy, giải thích: "Xin lỗi, tôi chơi thua trò chơi." Kỳ Nguyệt thuận theo tầm mắt anh nhìn sang, quả nhiên thấy một nhóm người đang ồn ào ở gần đây. Hóa ra là chơi thua... Ngay khi Kỳ Nguyệt vừa kịp phản ứng, bạn cùng phòng Tống Thu Thu của cô ấy đột nhiên hoàn hồn, hét toáng lên: "A! Cố... Cố Cố Cố... Cố Hoài... Là nam thần cấp lão đại của trường chúng ta!!!" "Cố Hoài...?" Kỳ Nguyệt quan sát người đàn ông trước mặt. Cả ngày cô đều ở… Edit: Vân Linh Nhược VũTiết Mộng Thiến bụm miệng, ngơ ngác nhìn chằm chằm Cố Hoài, con ngươi ngập tràn vẻ kinh diễm.Sau cơn kinh ngạc, Sở Mộ Phàm nhìn Cố Hoài với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.Cố Hoài cũng nhìn sang Sở Mộ Phàm.Trong phút chốc, bầu không khí trở nên im lặng đến quỷ dị.Sau một lúc lâu, Sở Mộ Phàm mới mở miệng trước: "Vị này là...""Chào cậu, Cố Hoài." Cố Hoài tự giới thiệu đơn giản.Lúc này Kỳ Nguyệt vẫn còn ngớ người, cô giới thiệu cho Cố Hoài theo phản xạ: "Đây là bạn cấp ba của tôi, tên là Sở Mộ Phàm, vị bên cạnh là Tiết Mộng Thiến tiểu thư, là bạn gái của cậu ấy."Không ngờ mới đây không lâu, cô vừa tán gẫu với Cố Hoài về Sở Mộ Phàm, hôm nay đã gặp, thật đắng lòng.Nghe thấy cái tên Sở Mộ Phàm, chân mày Cố Hoài hơi nhướng nhẹ.Kỳ Nguyệt dùng ánh mắt bi thảm ra hiệu với Cố Hoài: Không sai, chính là người hôm đó tôi nói với cậu đấy!Loại tiết mục vô tình gặp lại mối tình đầu và bạn gái của đối phương, còn bị bạn gái đối phương xem như tình địch thật đủ máu chó...Ặc, không đúng!Còn máu chó hơn chính là câu vừa rồi của lão đại đấy!Cái gì mà "còn đang theo đuổi" ấy nhỉ?Vì thế Kỳ Nguyệt lại nhìn sang Cố Hoài, dùng ánh mắt biểu thị sự nghi hoặc của bản thân.Cố Hoài cười cười, đến cạnh cô, đè thấp giọng thì thầm bên tai cô: "Lễ thượng vãng lai."(*) Lễ thượng vãng lai: Có đi có lại mới toại lòng nhau/Bánh ít đi bánh quy lại.Kỳ Nguyệt: "...?"Lễ thượng vãng lai là có ý gì?Cô tặng quà cho anh, nên anh giúp đỡ lại?Lúc này Kỳ Nguyệt mới sực tỉnh, phát hiện mình còn ngây ngốc giơ que kẹo đường hình Peppa Pig: "Ặc, vậy cái này...""Kẹo đường, mua cho cậu." Cố Hoài thản nhiên đáp.Kỳ Nguyệt hơi bất ngờ: "Cậu nói có việc chính là mua cái này sao?"Cố Hoài chăm chú nhìn cô: "Không phải cậu muốn sao? Lúc nãy phát hiện cậu cứ chăm chú nhìn vào cửa hàng đó."Kỳ Nguyệt nghe vậy thì hơi ngượng ngùng: "Đều bị cậu phát hiện rồi... Vừa rồi định mua, nhưng thấy cửa hàng đó có nhiều bạn nhỏ quá, nên ngại xếp hàng...""Ơ, cậu vừa xếp hàng mua sao?" Kỳ Nguyệt khó có thể tưởng tượng ra cảnh một người đàn ông như Cố Hoài chạy đến xếp hàng với các bạn nhỏ để mua kẹo đường."Ừ, xếp hàng khá lâu." Cố Hoài cười khẽ, không để tâm đến việc mình xếp hàng cũng đám trẻ con.Kỳ Nguyệt và Cố Hoài nói chuyện qua lại, nhất thời quẳng Sở Mộ Phàm và Tiết Mộng Thiến sang một bên.Sắc mặt Sở Mộ Phàm hơi cứng đờ: "Cố tiên sinh là bạn của Kỳ Nguyệt sao?"Anh ta dừng một chút, thử thăm dò: "Không biết Cố tiên sinh đang làm việc ở đâu?"Trông Cố Hoài xấp xỉ tuổi bọn họ, nếu không phải học sinh thì hẳn vừa ra ngoài xã hội."Giống Kỳ Nguyệt, là sinh viên của đại học A." Cố Hoài trả lời đơn giản.Nghe đến đó, sắc mặt Sở Mộ Phàm mới hòa hoãn hơn một ít.Khóe môi Kỳ Nguyệt thì lại hơi giật: "..."Ha ha, sinh viên...Lão đại, cậu thật khiêm tốn...Thật xin lỗi!Chúng ta không giống nhau!Chúng tôi là sinh viên đại học chính quy! Cậu là tiến sĩ!!!Rõ ràng đều bằng tuổi nhau, nhưng lão đại nhảy lớp, nghe nói nếu không phải lão đại bảo lưu kết quả học tập hơn nửa năm, thì lúc này đã tốt nghiệp tiến sĩ rồi.Cho dù là vậy, anh cũng là tiến sĩ trẻ tuổi nhất trong 100 năm thành lập của đại học A - đại học đứng đầu cả nước.

[Quyển 1] Mặt Trăng Trong Vòng Tay TôiTác giả: Quân Quân Hữu YêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Vân Linh Nhược Vũ "Chào cô, có thể giúp tôi một việc không?" "Giúp cái gì?" "Hôn tôi một cái." "...???" Khi Kỳ Nguyệt nhận được lời nhờ vả này, cô đang vác cuốc, mang ủng cao su màu đen, đầu tóc như ổ gà đã ba ngày chưa gội, bùn trên mặt còn chưa khô. Mà người đàn ông xin cô giúp đỡ lại có khuôn mặt cực kì đẹp trai, đôi mắt màu hổ phách tựa như làn gió thổi qua ruộng lúa mạch, bóng lưng cao gầy cho dù đang đứng trên ruộng lầy đầy sình bùn cũng đẹp đẽ tựa như một bức tranh thủy mặc. Đôi môi anh giương lên một độ cong nhè nhẹ, đôi mắt mang theo vẻ áy náy, giải thích: "Xin lỗi, tôi chơi thua trò chơi." Kỳ Nguyệt thuận theo tầm mắt anh nhìn sang, quả nhiên thấy một nhóm người đang ồn ào ở gần đây. Hóa ra là chơi thua... Ngay khi Kỳ Nguyệt vừa kịp phản ứng, bạn cùng phòng Tống Thu Thu của cô ấy đột nhiên hoàn hồn, hét toáng lên: "A! Cố... Cố Cố Cố... Cố Hoài... Là nam thần cấp lão đại của trường chúng ta!!!" "Cố Hoài...?" Kỳ Nguyệt quan sát người đàn ông trước mặt. Cả ngày cô đều ở… Edit: Vân Linh Nhược VũTiết Mộng Thiến bụm miệng, ngơ ngác nhìn chằm chằm Cố Hoài, con ngươi ngập tràn vẻ kinh diễm.Sau cơn kinh ngạc, Sở Mộ Phàm nhìn Cố Hoài với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.Cố Hoài cũng nhìn sang Sở Mộ Phàm.Trong phút chốc, bầu không khí trở nên im lặng đến quỷ dị.Sau một lúc lâu, Sở Mộ Phàm mới mở miệng trước: "Vị này là...""Chào cậu, Cố Hoài." Cố Hoài tự giới thiệu đơn giản.Lúc này Kỳ Nguyệt vẫn còn ngớ người, cô giới thiệu cho Cố Hoài theo phản xạ: "Đây là bạn cấp ba của tôi, tên là Sở Mộ Phàm, vị bên cạnh là Tiết Mộng Thiến tiểu thư, là bạn gái của cậu ấy."Không ngờ mới đây không lâu, cô vừa tán gẫu với Cố Hoài về Sở Mộ Phàm, hôm nay đã gặp, thật đắng lòng.Nghe thấy cái tên Sở Mộ Phàm, chân mày Cố Hoài hơi nhướng nhẹ.Kỳ Nguyệt dùng ánh mắt bi thảm ra hiệu với Cố Hoài: Không sai, chính là người hôm đó tôi nói với cậu đấy!Loại tiết mục vô tình gặp lại mối tình đầu và bạn gái của đối phương, còn bị bạn gái đối phương xem như tình địch thật đủ máu chó...Ặc, không đúng!Còn máu chó hơn chính là câu vừa rồi của lão đại đấy!Cái gì mà "còn đang theo đuổi" ấy nhỉ?Vì thế Kỳ Nguyệt lại nhìn sang Cố Hoài, dùng ánh mắt biểu thị sự nghi hoặc của bản thân.Cố Hoài cười cười, đến cạnh cô, đè thấp giọng thì thầm bên tai cô: "Lễ thượng vãng lai."(*) Lễ thượng vãng lai: Có đi có lại mới toại lòng nhau/Bánh ít đi bánh quy lại.Kỳ Nguyệt: "...?"Lễ thượng vãng lai là có ý gì?Cô tặng quà cho anh, nên anh giúp đỡ lại?Lúc này Kỳ Nguyệt mới sực tỉnh, phát hiện mình còn ngây ngốc giơ que kẹo đường hình Peppa Pig: "Ặc, vậy cái này...""Kẹo đường, mua cho cậu." Cố Hoài thản nhiên đáp.Kỳ Nguyệt hơi bất ngờ: "Cậu nói có việc chính là mua cái này sao?"Cố Hoài chăm chú nhìn cô: "Không phải cậu muốn sao? Lúc nãy phát hiện cậu cứ chăm chú nhìn vào cửa hàng đó."Kỳ Nguyệt nghe vậy thì hơi ngượng ngùng: "Đều bị cậu phát hiện rồi... Vừa rồi định mua, nhưng thấy cửa hàng đó có nhiều bạn nhỏ quá, nên ngại xếp hàng...""Ơ, cậu vừa xếp hàng mua sao?" Kỳ Nguyệt khó có thể tưởng tượng ra cảnh một người đàn ông như Cố Hoài chạy đến xếp hàng với các bạn nhỏ để mua kẹo đường."Ừ, xếp hàng khá lâu." Cố Hoài cười khẽ, không để tâm đến việc mình xếp hàng cũng đám trẻ con.Kỳ Nguyệt và Cố Hoài nói chuyện qua lại, nhất thời quẳng Sở Mộ Phàm và Tiết Mộng Thiến sang một bên.Sắc mặt Sở Mộ Phàm hơi cứng đờ: "Cố tiên sinh là bạn của Kỳ Nguyệt sao?"Anh ta dừng một chút, thử thăm dò: "Không biết Cố tiên sinh đang làm việc ở đâu?"Trông Cố Hoài xấp xỉ tuổi bọn họ, nếu không phải học sinh thì hẳn vừa ra ngoài xã hội."Giống Kỳ Nguyệt, là sinh viên của đại học A." Cố Hoài trả lời đơn giản.Nghe đến đó, sắc mặt Sở Mộ Phàm mới hòa hoãn hơn một ít.Khóe môi Kỳ Nguyệt thì lại hơi giật: "..."Ha ha, sinh viên...Lão đại, cậu thật khiêm tốn...Thật xin lỗi!Chúng ta không giống nhau!Chúng tôi là sinh viên đại học chính quy! Cậu là tiến sĩ!!!Rõ ràng đều bằng tuổi nhau, nhưng lão đại nhảy lớp, nghe nói nếu không phải lão đại bảo lưu kết quả học tập hơn nửa năm, thì lúc này đã tốt nghiệp tiến sĩ rồi.Cho dù là vậy, anh cũng là tiến sĩ trẻ tuổi nhất trong 100 năm thành lập của đại học A - đại học đứng đầu cả nước.

[Quyển 1] Mặt Trăng Trong Vòng Tay TôiTác giả: Quân Quân Hữu YêuTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhEdit: Vân Linh Nhược Vũ "Chào cô, có thể giúp tôi một việc không?" "Giúp cái gì?" "Hôn tôi một cái." "...???" Khi Kỳ Nguyệt nhận được lời nhờ vả này, cô đang vác cuốc, mang ủng cao su màu đen, đầu tóc như ổ gà đã ba ngày chưa gội, bùn trên mặt còn chưa khô. Mà người đàn ông xin cô giúp đỡ lại có khuôn mặt cực kì đẹp trai, đôi mắt màu hổ phách tựa như làn gió thổi qua ruộng lúa mạch, bóng lưng cao gầy cho dù đang đứng trên ruộng lầy đầy sình bùn cũng đẹp đẽ tựa như một bức tranh thủy mặc. Đôi môi anh giương lên một độ cong nhè nhẹ, đôi mắt mang theo vẻ áy náy, giải thích: "Xin lỗi, tôi chơi thua trò chơi." Kỳ Nguyệt thuận theo tầm mắt anh nhìn sang, quả nhiên thấy một nhóm người đang ồn ào ở gần đây. Hóa ra là chơi thua... Ngay khi Kỳ Nguyệt vừa kịp phản ứng, bạn cùng phòng Tống Thu Thu của cô ấy đột nhiên hoàn hồn, hét toáng lên: "A! Cố... Cố Cố Cố... Cố Hoài... Là nam thần cấp lão đại của trường chúng ta!!!" "Cố Hoài...?" Kỳ Nguyệt quan sát người đàn ông trước mặt. Cả ngày cô đều ở… Edit: Vân Linh Nhược VũTiết Mộng Thiến bụm miệng, ngơ ngác nhìn chằm chằm Cố Hoài, con ngươi ngập tràn vẻ kinh diễm.Sau cơn kinh ngạc, Sở Mộ Phàm nhìn Cố Hoài với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu.Cố Hoài cũng nhìn sang Sở Mộ Phàm.Trong phút chốc, bầu không khí trở nên im lặng đến quỷ dị.Sau một lúc lâu, Sở Mộ Phàm mới mở miệng trước: "Vị này là...""Chào cậu, Cố Hoài." Cố Hoài tự giới thiệu đơn giản.Lúc này Kỳ Nguyệt vẫn còn ngớ người, cô giới thiệu cho Cố Hoài theo phản xạ: "Đây là bạn cấp ba của tôi, tên là Sở Mộ Phàm, vị bên cạnh là Tiết Mộng Thiến tiểu thư, là bạn gái của cậu ấy."Không ngờ mới đây không lâu, cô vừa tán gẫu với Cố Hoài về Sở Mộ Phàm, hôm nay đã gặp, thật đắng lòng.Nghe thấy cái tên Sở Mộ Phàm, chân mày Cố Hoài hơi nhướng nhẹ.Kỳ Nguyệt dùng ánh mắt bi thảm ra hiệu với Cố Hoài: Không sai, chính là người hôm đó tôi nói với cậu đấy!Loại tiết mục vô tình gặp lại mối tình đầu và bạn gái của đối phương, còn bị bạn gái đối phương xem như tình địch thật đủ máu chó...Ặc, không đúng!Còn máu chó hơn chính là câu vừa rồi của lão đại đấy!Cái gì mà "còn đang theo đuổi" ấy nhỉ?Vì thế Kỳ Nguyệt lại nhìn sang Cố Hoài, dùng ánh mắt biểu thị sự nghi hoặc của bản thân.Cố Hoài cười cười, đến cạnh cô, đè thấp giọng thì thầm bên tai cô: "Lễ thượng vãng lai."(*) Lễ thượng vãng lai: Có đi có lại mới toại lòng nhau/Bánh ít đi bánh quy lại.Kỳ Nguyệt: "...?"Lễ thượng vãng lai là có ý gì?Cô tặng quà cho anh, nên anh giúp đỡ lại?Lúc này Kỳ Nguyệt mới sực tỉnh, phát hiện mình còn ngây ngốc giơ que kẹo đường hình Peppa Pig: "Ặc, vậy cái này...""Kẹo đường, mua cho cậu." Cố Hoài thản nhiên đáp.Kỳ Nguyệt hơi bất ngờ: "Cậu nói có việc chính là mua cái này sao?"Cố Hoài chăm chú nhìn cô: "Không phải cậu muốn sao? Lúc nãy phát hiện cậu cứ chăm chú nhìn vào cửa hàng đó."Kỳ Nguyệt nghe vậy thì hơi ngượng ngùng: "Đều bị cậu phát hiện rồi... Vừa rồi định mua, nhưng thấy cửa hàng đó có nhiều bạn nhỏ quá, nên ngại xếp hàng...""Ơ, cậu vừa xếp hàng mua sao?" Kỳ Nguyệt khó có thể tưởng tượng ra cảnh một người đàn ông như Cố Hoài chạy đến xếp hàng với các bạn nhỏ để mua kẹo đường."Ừ, xếp hàng khá lâu." Cố Hoài cười khẽ, không để tâm đến việc mình xếp hàng cũng đám trẻ con.Kỳ Nguyệt và Cố Hoài nói chuyện qua lại, nhất thời quẳng Sở Mộ Phàm và Tiết Mộng Thiến sang một bên.Sắc mặt Sở Mộ Phàm hơi cứng đờ: "Cố tiên sinh là bạn của Kỳ Nguyệt sao?"Anh ta dừng một chút, thử thăm dò: "Không biết Cố tiên sinh đang làm việc ở đâu?"Trông Cố Hoài xấp xỉ tuổi bọn họ, nếu không phải học sinh thì hẳn vừa ra ngoài xã hội."Giống Kỳ Nguyệt, là sinh viên của đại học A." Cố Hoài trả lời đơn giản.Nghe đến đó, sắc mặt Sở Mộ Phàm mới hòa hoãn hơn một ít.Khóe môi Kỳ Nguyệt thì lại hơi giật: "..."Ha ha, sinh viên...Lão đại, cậu thật khiêm tốn...Thật xin lỗi!Chúng ta không giống nhau!Chúng tôi là sinh viên đại học chính quy! Cậu là tiến sĩ!!!Rõ ràng đều bằng tuổi nhau, nhưng lão đại nhảy lớp, nghe nói nếu không phải lão đại bảo lưu kết quả học tập hơn nửa năm, thì lúc này đã tốt nghiệp tiến sĩ rồi.Cho dù là vậy, anh cũng là tiến sĩ trẻ tuổi nhất trong 100 năm thành lập của đại học A - đại học đứng đầu cả nước.

Chương 39: Chúng ta không giống nhau