Chương 1 Sau một trận mây mưa rã rời, Hứa Tịnh Nhi cảm nhận người đàn ông trở mình ngồi dậy, đi vào phòng tắm, cô mệt nhoài nằm trên giường toàn thân mềm nhũn, không động đậy nổi. Trong phòng tắm phát ra tiếng nước chảy tí tách, Hứa Tịnh Nhi miễn cưỡng mở mắt, nhìn chỗ quần áo vứt la liệt dưới đất, trong đầu bất giác nghĩ đến cảnh tượng âu yếm vừa nãy, ngón tay cô vô thức túm chặt lấy chăn, hai má ửng hồng. Cô đã ngủ với Cố Khiết Thần rồi… Từ bé cô đã được hứa hôn, nhưng Cố Khiết Thần vốn chẳng quan tâm đến cuộc hôn nhân này, cũng chẳng mặn mà gì với cô, khiến cô không tài nào đoán được suy nghĩ của anh. Mãi đến khi anh gặp tai nạn, cô quên ăn quên ngủ, túc trực bên giường chăm sóc anh ba tháng, thái độ của anh đối với cô mới tốt lên một chút. Bọn họ ở bên nhau được một thời gian rồi, giờ còn phát sinh quan hệ, vậy liệu anh có chịu trách nhiệm, có cưới cô không? Nghĩ vậy, trái tim cô khẽ run lên, đôi mắt đen láy ánh lên một tia sáng. Trong lúc cô đang mải mê suy nghĩ, cánh cửa phòng…
Chương 926
Cố Tổng Lại Phát Điên RồiTác giả: Mẫn HạTruyện Ngôn TìnhChương 1 Sau một trận mây mưa rã rời, Hứa Tịnh Nhi cảm nhận người đàn ông trở mình ngồi dậy, đi vào phòng tắm, cô mệt nhoài nằm trên giường toàn thân mềm nhũn, không động đậy nổi. Trong phòng tắm phát ra tiếng nước chảy tí tách, Hứa Tịnh Nhi miễn cưỡng mở mắt, nhìn chỗ quần áo vứt la liệt dưới đất, trong đầu bất giác nghĩ đến cảnh tượng âu yếm vừa nãy, ngón tay cô vô thức túm chặt lấy chăn, hai má ửng hồng. Cô đã ngủ với Cố Khiết Thần rồi… Từ bé cô đã được hứa hôn, nhưng Cố Khiết Thần vốn chẳng quan tâm đến cuộc hôn nhân này, cũng chẳng mặn mà gì với cô, khiến cô không tài nào đoán được suy nghĩ của anh. Mãi đến khi anh gặp tai nạn, cô quên ăn quên ngủ, túc trực bên giường chăm sóc anh ba tháng, thái độ của anh đối với cô mới tốt lên một chút. Bọn họ ở bên nhau được một thời gian rồi, giờ còn phát sinh quan hệ, vậy liệu anh có chịu trách nhiệm, có cưới cô không? Nghĩ vậy, trái tim cô khẽ run lên, đôi mắt đen láy ánh lên một tia sáng. Trong lúc cô đang mải mê suy nghĩ, cánh cửa phòng… Chương 926Ngày 1/ 4: Hôm nay là ngày nói dối. Thuần Thuần nói với mình hôm nay là ngày tốt nhất để tỏ tình. Hãy đi tỏ tình với người đàn ông mà mình thích. Nếu như bị từ chối thì nói là mình chỉ đùa thôi, cũng không bị mất mặt. Cô ấy hỏi mình có muốn thử tỏ tình với Khiết Thần không. Mình biết là cô ấy đang chế nhạo mình, nhưng tim mình lại đập thình thịch. Lẽ nào mình thực sự thích Khiết Thần đến vậy sao?Ngày 2 tháng 4: Khiết Thần, tại sao anh lại không thể nhìn em lấy một lần chứ. Em cũng xinh đẹp mà, anh có thể thích em một chút được không?Sau ngày 2/4, có một thời gian dài Hứa Tịnh Nhi không hề tâm sự bất kỳ điều gì lên cuốn sổ của mình, cũng không biết là vì không gặp lại Khiết Thần nữa hay là vì cô trái tim cô đã đóng băngKhiết Thần lật mấy trang tiếp theo. Sau mấy trang trắng tinh mới lại hiện ra thêm được vài dòng chữ.Ngày 28/6: Hai tháng qua mình đã cố gắng bình tĩnh, nỗ lực né tránh Khiết Thần. Mình không còn bắt gặp anh ấy nữa. Mình và anh ấy đã quay trở về hai đường thẳng song song. Mình tưởng rằng như vậy là mình có thể quên được anh nhưng hôm nay Tiêu Thuần mua điện thoại mới, kéo bằng được mình ra sân trường chụp ảnh, thế là mình lại gặp anh.Tiêu Thuần còn đề nghị chụp ảnh cho hai đứa. Mình tưởng anh sẽ từ chối, nhưng không hề. Hơn nữa ban đầu định chụp mình, Khiết Thần và một người bạn của anh ấy tên là Từ Soái nhưng cuối cùng không hiểu sao Từ Soái lại nhảy ra, chỉ còn lại hai đứa.Tối đó Thuần Thuần gửi ảnh cho mình. Đây là bức đầu tiên mình và Khiết Thần chụp chung, cũng là bức cuối cùng. Dù là vậy thì mình cũng vui lắm.Mình nghĩ thông rồi, Khiết Thần không thích mình thì thôi. Mình không làm phiền anh ấy. Mình thích là việc của mình, mình thích trộm anh ấy thì cũng được mà?Khiết Thần, em vẫn không thể đứng trước mặt anh và hỏi nhưng thực sự là em muốn hỏi rằng anh có thích em không?…Khiết Thần vô thức lướt nhẹ lên dòng chữ cuối cùng. Tay anh run run, một cảm giác khác lạ chạy dọc trong cơ thể.Hứa Tịnh Nhi chưa từng muốn gây khó dễ gì cho anh. Dù cô thích anh và biết anh không thích cô thì cô cũng không biểu lộ ra ngoài. Cô cất giấu tình cảm, không để cho anh biết, cũng không bám lấy anh mà chỉ đứng từ xa, lặng lẽ thích anh là được.Lúc đó Hứa Tịnh Nhi đối với anh mà nói đúng là một cô gái dễ ghét.Khiết Thần nhắm mắt lại, hít thật sâu. Anh lấy lại bình tĩnh, mở mắt ra, tiếp tục lật từng trang. Những trang tiếp theo đều là nói về những chuyện thường ngày của cô. Cô là một cô gái rất dễ hài lòng, một chuyện nhỏ thôi cũng có thể khiến cô vui vẻ cả ngày.Anh cứ coi và không khỏi nhếch miệng cười.Cho tới ngày quen thuộc là ngày 25/10. Lúc này Hứa Tịnh Nhi viết ra mấy dòng thật nặng nề: “Hôm nay là một ngày đen tối”.Bởi vì đây là ngày anh xảy ra tai nạn. Mà ký ức của anh lại chỉ nhớ tới được đúng ngày này. Sau đó những chuyện xảy ra đều là sự trống rỗng trong đầu anh.Không biết vì sao mà rõ ràng là những chuyện xảy ra sau đó trợ lý Lâm và Từ Soái đã nói rất nhiều lần rồi nhưng anh anh luôn có một cảm giác sợ hãi đến kỳ lạ.Lẽ nào, trong ý thức của anh luôn lo lắng về những chuyện xảy ra sau ngày đó sao. Vì vậy khí ức mới vừa hay dừng lại đúng ngày xảy ra tai nạn.Khiết Thần nuốt nước bọt, tiếp tục đọc.
Chương 926
Ngày 1/ 4: Hôm nay là ngày nói dối. Thuần Thuần nói với mình hôm nay là ngày tốt nhất để tỏ tình. Hãy đi tỏ tình với người đàn ông mà mình thích. Nếu như bị từ chối thì nói là mình chỉ đùa thôi, cũng không bị mất mặt. Cô ấy hỏi mình có muốn thử tỏ tình với Khiết Thần không. Mình biết là cô ấy đang chế nhạo mình, nhưng tim mình lại đập thình thịch. Lẽ nào mình thực sự thích Khiết Thần đến vậy sao?
Ngày 2 tháng 4: Khiết Thần, tại sao anh lại không thể nhìn em lấy một lần chứ. Em cũng xinh đẹp mà, anh có thể thích em một chút được không?
Sau ngày 2/4, có một thời gian dài Hứa Tịnh Nhi không hề tâm sự bất kỳ điều gì lên cuốn sổ của mình, cũng không biết là vì không gặp lại Khiết Thần nữa hay là vì cô trái tim cô đã đóng băng
Khiết Thần lật mấy trang tiếp theo. Sau mấy trang trắng tinh mới lại hiện ra thêm được vài dòng chữ.
Ngày 28/6: Hai tháng qua mình đã cố gắng bình tĩnh, nỗ lực né tránh Khiết Thần. Mình không còn bắt gặp anh ấy nữa. Mình và anh ấy đã quay trở về hai đường thẳng song song. Mình tưởng rằng như vậy là mình có thể quên được anh nhưng hôm nay Tiêu Thuần mua điện thoại mới, kéo bằng được mình ra sân trường chụp ảnh, thế là mình lại gặp anh.
Tiêu Thuần còn đề nghị chụp ảnh cho hai đứa. Mình tưởng anh sẽ từ chối, nhưng không hề. Hơn nữa ban đầu định chụp mình, Khiết Thần và một người bạn của anh ấy tên là Từ Soái nhưng cuối cùng không hiểu sao Từ Soái lại nhảy ra, chỉ còn lại hai đứa.
Tối đó Thuần Thuần gửi ảnh cho mình. Đây là bức đầu tiên mình và Khiết Thần chụp chung, cũng là bức cuối cùng. Dù là vậy thì mình cũng vui lắm.
Mình nghĩ thông rồi, Khiết Thần không thích mình thì thôi. Mình không làm phiền anh ấy. Mình thích là việc của mình, mình thích trộm anh ấy thì cũng được mà?
Khiết Thần, em vẫn không thể đứng trước mặt anh và hỏi nhưng thực sự là em muốn hỏi rằng anh có thích em không?
…
Khiết Thần vô thức lướt nhẹ lên dòng chữ cuối cùng. Tay anh run run, một cảm giác khác lạ chạy dọc trong cơ thể.
Hứa Tịnh Nhi chưa từng muốn gây khó dễ gì cho anh. Dù cô thích anh và biết anh không thích cô thì cô cũng không biểu lộ ra ngoài. Cô cất giấu tình cảm, không để cho anh biết, cũng không bám lấy anh mà chỉ đứng từ xa, lặng lẽ thích anh là được.
Lúc đó Hứa Tịnh Nhi đối với anh mà nói đúng là một cô gái dễ ghét.
Khiết Thần nhắm mắt lại, hít thật sâu. Anh lấy lại bình tĩnh, mở mắt ra, tiếp tục lật từng trang. Những trang tiếp theo đều là nói về những chuyện thường ngày của cô. Cô là một cô gái rất dễ hài lòng, một chuyện nhỏ thôi cũng có thể khiến cô vui vẻ cả ngày.
Anh cứ coi và không khỏi nhếch miệng cười.
Cho tới ngày quen thuộc là ngày 25/10. Lúc này Hứa Tịnh Nhi viết ra mấy dòng thật nặng nề: “Hôm nay là một ngày đen tối”.
Bởi vì đây là ngày anh xảy ra tai nạn. Mà ký ức của anh lại chỉ nhớ tới được đúng ngày này. Sau đó những chuyện xảy ra đều là sự trống rỗng trong đầu anh.
Không biết vì sao mà rõ ràng là những chuyện xảy ra sau đó trợ lý Lâm và Từ Soái đã nói rất nhiều lần rồi nhưng anh anh luôn có một cảm giác sợ hãi đến kỳ lạ.
Lẽ nào, trong ý thức của anh luôn lo lắng về những chuyện xảy ra sau ngày đó sao. Vì vậy khí ức mới vừa hay dừng lại đúng ngày xảy ra tai nạn.
Khiết Thần nuốt nước bọt, tiếp tục đọc.
Cố Tổng Lại Phát Điên RồiTác giả: Mẫn HạTruyện Ngôn TìnhChương 1 Sau một trận mây mưa rã rời, Hứa Tịnh Nhi cảm nhận người đàn ông trở mình ngồi dậy, đi vào phòng tắm, cô mệt nhoài nằm trên giường toàn thân mềm nhũn, không động đậy nổi. Trong phòng tắm phát ra tiếng nước chảy tí tách, Hứa Tịnh Nhi miễn cưỡng mở mắt, nhìn chỗ quần áo vứt la liệt dưới đất, trong đầu bất giác nghĩ đến cảnh tượng âu yếm vừa nãy, ngón tay cô vô thức túm chặt lấy chăn, hai má ửng hồng. Cô đã ngủ với Cố Khiết Thần rồi… Từ bé cô đã được hứa hôn, nhưng Cố Khiết Thần vốn chẳng quan tâm đến cuộc hôn nhân này, cũng chẳng mặn mà gì với cô, khiến cô không tài nào đoán được suy nghĩ của anh. Mãi đến khi anh gặp tai nạn, cô quên ăn quên ngủ, túc trực bên giường chăm sóc anh ba tháng, thái độ của anh đối với cô mới tốt lên một chút. Bọn họ ở bên nhau được một thời gian rồi, giờ còn phát sinh quan hệ, vậy liệu anh có chịu trách nhiệm, có cưới cô không? Nghĩ vậy, trái tim cô khẽ run lên, đôi mắt đen láy ánh lên một tia sáng. Trong lúc cô đang mải mê suy nghĩ, cánh cửa phòng… Chương 926Ngày 1/ 4: Hôm nay là ngày nói dối. Thuần Thuần nói với mình hôm nay là ngày tốt nhất để tỏ tình. Hãy đi tỏ tình với người đàn ông mà mình thích. Nếu như bị từ chối thì nói là mình chỉ đùa thôi, cũng không bị mất mặt. Cô ấy hỏi mình có muốn thử tỏ tình với Khiết Thần không. Mình biết là cô ấy đang chế nhạo mình, nhưng tim mình lại đập thình thịch. Lẽ nào mình thực sự thích Khiết Thần đến vậy sao?Ngày 2 tháng 4: Khiết Thần, tại sao anh lại không thể nhìn em lấy một lần chứ. Em cũng xinh đẹp mà, anh có thể thích em một chút được không?Sau ngày 2/4, có một thời gian dài Hứa Tịnh Nhi không hề tâm sự bất kỳ điều gì lên cuốn sổ của mình, cũng không biết là vì không gặp lại Khiết Thần nữa hay là vì cô trái tim cô đã đóng băngKhiết Thần lật mấy trang tiếp theo. Sau mấy trang trắng tinh mới lại hiện ra thêm được vài dòng chữ.Ngày 28/6: Hai tháng qua mình đã cố gắng bình tĩnh, nỗ lực né tránh Khiết Thần. Mình không còn bắt gặp anh ấy nữa. Mình và anh ấy đã quay trở về hai đường thẳng song song. Mình tưởng rằng như vậy là mình có thể quên được anh nhưng hôm nay Tiêu Thuần mua điện thoại mới, kéo bằng được mình ra sân trường chụp ảnh, thế là mình lại gặp anh.Tiêu Thuần còn đề nghị chụp ảnh cho hai đứa. Mình tưởng anh sẽ từ chối, nhưng không hề. Hơn nữa ban đầu định chụp mình, Khiết Thần và một người bạn của anh ấy tên là Từ Soái nhưng cuối cùng không hiểu sao Từ Soái lại nhảy ra, chỉ còn lại hai đứa.Tối đó Thuần Thuần gửi ảnh cho mình. Đây là bức đầu tiên mình và Khiết Thần chụp chung, cũng là bức cuối cùng. Dù là vậy thì mình cũng vui lắm.Mình nghĩ thông rồi, Khiết Thần không thích mình thì thôi. Mình không làm phiền anh ấy. Mình thích là việc của mình, mình thích trộm anh ấy thì cũng được mà?Khiết Thần, em vẫn không thể đứng trước mặt anh và hỏi nhưng thực sự là em muốn hỏi rằng anh có thích em không?…Khiết Thần vô thức lướt nhẹ lên dòng chữ cuối cùng. Tay anh run run, một cảm giác khác lạ chạy dọc trong cơ thể.Hứa Tịnh Nhi chưa từng muốn gây khó dễ gì cho anh. Dù cô thích anh và biết anh không thích cô thì cô cũng không biểu lộ ra ngoài. Cô cất giấu tình cảm, không để cho anh biết, cũng không bám lấy anh mà chỉ đứng từ xa, lặng lẽ thích anh là được.Lúc đó Hứa Tịnh Nhi đối với anh mà nói đúng là một cô gái dễ ghét.Khiết Thần nhắm mắt lại, hít thật sâu. Anh lấy lại bình tĩnh, mở mắt ra, tiếp tục lật từng trang. Những trang tiếp theo đều là nói về những chuyện thường ngày của cô. Cô là một cô gái rất dễ hài lòng, một chuyện nhỏ thôi cũng có thể khiến cô vui vẻ cả ngày.Anh cứ coi và không khỏi nhếch miệng cười.Cho tới ngày quen thuộc là ngày 25/10. Lúc này Hứa Tịnh Nhi viết ra mấy dòng thật nặng nề: “Hôm nay là một ngày đen tối”.Bởi vì đây là ngày anh xảy ra tai nạn. Mà ký ức của anh lại chỉ nhớ tới được đúng ngày này. Sau đó những chuyện xảy ra đều là sự trống rỗng trong đầu anh.Không biết vì sao mà rõ ràng là những chuyện xảy ra sau đó trợ lý Lâm và Từ Soái đã nói rất nhiều lần rồi nhưng anh anh luôn có một cảm giác sợ hãi đến kỳ lạ.Lẽ nào, trong ý thức của anh luôn lo lắng về những chuyện xảy ra sau ngày đó sao. Vì vậy khí ức mới vừa hay dừng lại đúng ngày xảy ra tai nạn.Khiết Thần nuốt nước bọt, tiếp tục đọc.