"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như…
Chương 273
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… “Vân Tiêu, em cũng chưa ăn sáng, có thể cùng ăn với anh được không?”Hình Mỹ Kỳ đứng giữa Vân Tiêu và chị Thanh, cầu xin một cách duyên dáng v3à đoan trang, rất tự nhiên.Trong trường hợp bình thường, không có hận thù sâu sắc gì đều sẽ sẵn sàng chấp nhận.Tuy nhiên, chị Thanh1 đã giúp Vân Tiêu đưa ra quyết định trước khi anh ta lên tiếng.“Cô chưa ăn sáng thì không biết tự đi mua à? Tôi nghèo nên tôi mới ăn của cậu9 ấy, một Thị hậu như có lẽ nào cònkhông có tiền mua đồ ăn sáng?”Hình Mỹ Kỳ cảm thấy người phụ nữ trước mặt mình đúng là có độc.“Th3ím à, tôi và Vân Tiêu mới là bạn bè, xin hỏi một kẻ chuyên ăn vạ như thím là bạn của anh ấy à?”Chị Thanh nhìn Vân Tiêu mỉm cười: “Chúng ta c8ó phải bạn bè không?”“Phải.” Vân Tiêu có một khát vọng sống mãnh liệt, không suy nghĩ gì mà trả lời luôn.Giương mắt nhìn vẻ mặt của Hình Mỹ Kỳ hoàn toàn tối sầm lại, chị Thanh bỏ đá xuống giếng, nói một cách chếnhạo: “Nghe thấy chưa? Ánh để Vân cũng nói tôi là bạn của cậu ấy rồi. Cô có tư cách gì mà lên mặt với tôi? Nhưngnói đi cũng phải nói lại, cô nói mình là bạn của Ánh để Vân thì là bạn à? Thời buổi này có biết bao couple trên mànảnh sau lưng có quan hệ anh chết tôi sống. Mà này Ánh để Vân, cậu có phải là bạn của cô Hình này không?”“Không phải.”Anh ta đã trả lời câu hỏi này mười nghìn lần rồi.Nhưng người phụ nữ trước mặt này chưa bao giờ nghe anh ta, luôn coi Hình Mỹ Kỳ là người có thể sẽ trở thànhcon dâu trong tương lai.Cuối cùng lần thứ mười nghìn lẻ một, bà cũng đã tin.Đôi mắt Hình Mỹ Kỳ đột nhiên mở to, cô ta loạng choạng lùi lại phía sau.Hình Mỹ Kỳ đã thê thảm như vậy rồi, chị Thanh còn không buông tha, giẫm cho chết thì thôi.“Chao ôi, đúng là cười chết mất thôi. Lần đầu tiên tôi ăn cơm cùng với Ảnh đế Vân đã được cậu ta thừa nhận là bạnbè rồi, có người là couple trên màn ảnh của cậu ấy nhiều năm cơ đấy, lại còn không bằng bà thím như tôi thảm quáđi mất!”“Vân Tiêu, anh…”Hình Mỹ Kỳ tức giận đến mức cả người run lên, tim lạnh như băng.Vân Tiêu không thèm nhìn cô ta: “Chúng ta vốn dĩ chỉ là couple trên màn ảnh thôi, chẳng lẽ tôi đã khiến cô ảotưởng rằng tôi có ý gì khác với cô à, dẫn đến việc cô cho rằng mình là bạn gái của tôi. Cho nên hôm qua và hôm kia,tôi chỉ nói mấy câu với Cảnh Thiên thôi mà cô đã chạy đi ám chỉ cô ấy? Ai cho cô ảo giác đó hả?”Mặt Hình Mỹ Kỳ xám xịt.Lúc này ánh mắt cô ta đã trở nên trống rỗng. Bởi vì cô ta đã tốn nhiều thời gian như vậy để nghiêm túc với mộtngười đàn ông.Cũng ngờ người đàn ông này mà cô ta luôn có địa vị rất cao trong làng giải trí, có kịch bản nào hay, những đạo diễn kia đều nghĩ đến cô ta.Vẫn là vì Cảnh Thiên?Quả nhiên vì cô ta ghen với Cảnh Thiên nên anh ta không quan tâm đến tình nghĩ bảy năm qua nữa sao?“Cô còn đứng đó làm gì? Khiến người khác động lòng thương à? Cũng không nghĩ xem vừa rồi cô có thái độ gì với tôi. Một phút trước còn vênh váo tự đắc, bây giờ lại là bộ dạng đáng thương! Muốn đi đâu thì đi đi, đừng co đứng trước mặt tôi, buồn nôn lắm.”
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… “Vân Tiêu, em cũng chưa ăn sáng, có thể cùng ăn với anh được không?”Hình Mỹ Kỳ đứng giữa Vân Tiêu và chị Thanh, cầu xin một cách duyên dáng v3à đoan trang, rất tự nhiên.Trong trường hợp bình thường, không có hận thù sâu sắc gì đều sẽ sẵn sàng chấp nhận.Tuy nhiên, chị Thanh1 đã giúp Vân Tiêu đưa ra quyết định trước khi anh ta lên tiếng.“Cô chưa ăn sáng thì không biết tự đi mua à? Tôi nghèo nên tôi mới ăn của cậu9 ấy, một Thị hậu như có lẽ nào cònkhông có tiền mua đồ ăn sáng?”Hình Mỹ Kỳ cảm thấy người phụ nữ trước mặt mình đúng là có độc.“Th3ím à, tôi và Vân Tiêu mới là bạn bè, xin hỏi một kẻ chuyên ăn vạ như thím là bạn của anh ấy à?”Chị Thanh nhìn Vân Tiêu mỉm cười: “Chúng ta c8ó phải bạn bè không?”“Phải.” Vân Tiêu có một khát vọng sống mãnh liệt, không suy nghĩ gì mà trả lời luôn.Giương mắt nhìn vẻ mặt của Hình Mỹ Kỳ hoàn toàn tối sầm lại, chị Thanh bỏ đá xuống giếng, nói một cách chếnhạo: “Nghe thấy chưa? Ánh để Vân cũng nói tôi là bạn của cậu ấy rồi. Cô có tư cách gì mà lên mặt với tôi? Nhưngnói đi cũng phải nói lại, cô nói mình là bạn của Ánh để Vân thì là bạn à? Thời buổi này có biết bao couple trên mànảnh sau lưng có quan hệ anh chết tôi sống. Mà này Ánh để Vân, cậu có phải là bạn của cô Hình này không?”“Không phải.”Anh ta đã trả lời câu hỏi này mười nghìn lần rồi.Nhưng người phụ nữ trước mặt này chưa bao giờ nghe anh ta, luôn coi Hình Mỹ Kỳ là người có thể sẽ trở thànhcon dâu trong tương lai.Cuối cùng lần thứ mười nghìn lẻ một, bà cũng đã tin.Đôi mắt Hình Mỹ Kỳ đột nhiên mở to, cô ta loạng choạng lùi lại phía sau.Hình Mỹ Kỳ đã thê thảm như vậy rồi, chị Thanh còn không buông tha, giẫm cho chết thì thôi.“Chao ôi, đúng là cười chết mất thôi. Lần đầu tiên tôi ăn cơm cùng với Ảnh đế Vân đã được cậu ta thừa nhận là bạnbè rồi, có người là couple trên màn ảnh của cậu ấy nhiều năm cơ đấy, lại còn không bằng bà thím như tôi thảm quáđi mất!”“Vân Tiêu, anh…”Hình Mỹ Kỳ tức giận đến mức cả người run lên, tim lạnh như băng.Vân Tiêu không thèm nhìn cô ta: “Chúng ta vốn dĩ chỉ là couple trên màn ảnh thôi, chẳng lẽ tôi đã khiến cô ảotưởng rằng tôi có ý gì khác với cô à, dẫn đến việc cô cho rằng mình là bạn gái của tôi. Cho nên hôm qua và hôm kia,tôi chỉ nói mấy câu với Cảnh Thiên thôi mà cô đã chạy đi ám chỉ cô ấy? Ai cho cô ảo giác đó hả?”Mặt Hình Mỹ Kỳ xám xịt.Lúc này ánh mắt cô ta đã trở nên trống rỗng. Bởi vì cô ta đã tốn nhiều thời gian như vậy để nghiêm túc với mộtngười đàn ông.Cũng ngờ người đàn ông này mà cô ta luôn có địa vị rất cao trong làng giải trí, có kịch bản nào hay, những đạo diễn kia đều nghĩ đến cô ta.Vẫn là vì Cảnh Thiên?Quả nhiên vì cô ta ghen với Cảnh Thiên nên anh ta không quan tâm đến tình nghĩ bảy năm qua nữa sao?“Cô còn đứng đó làm gì? Khiến người khác động lòng thương à? Cũng không nghĩ xem vừa rồi cô có thái độ gì với tôi. Một phút trước còn vênh váo tự đắc, bây giờ lại là bộ dạng đáng thương! Muốn đi đâu thì đi đi, đừng co đứng trước mặt tôi, buồn nôn lắm.”
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… “Vân Tiêu, em cũng chưa ăn sáng, có thể cùng ăn với anh được không?”Hình Mỹ Kỳ đứng giữa Vân Tiêu và chị Thanh, cầu xin một cách duyên dáng v3à đoan trang, rất tự nhiên.Trong trường hợp bình thường, không có hận thù sâu sắc gì đều sẽ sẵn sàng chấp nhận.Tuy nhiên, chị Thanh1 đã giúp Vân Tiêu đưa ra quyết định trước khi anh ta lên tiếng.“Cô chưa ăn sáng thì không biết tự đi mua à? Tôi nghèo nên tôi mới ăn của cậu9 ấy, một Thị hậu như có lẽ nào cònkhông có tiền mua đồ ăn sáng?”Hình Mỹ Kỳ cảm thấy người phụ nữ trước mặt mình đúng là có độc.“Th3ím à, tôi và Vân Tiêu mới là bạn bè, xin hỏi một kẻ chuyên ăn vạ như thím là bạn của anh ấy à?”Chị Thanh nhìn Vân Tiêu mỉm cười: “Chúng ta c8ó phải bạn bè không?”“Phải.” Vân Tiêu có một khát vọng sống mãnh liệt, không suy nghĩ gì mà trả lời luôn.Giương mắt nhìn vẻ mặt của Hình Mỹ Kỳ hoàn toàn tối sầm lại, chị Thanh bỏ đá xuống giếng, nói một cách chếnhạo: “Nghe thấy chưa? Ánh để Vân cũng nói tôi là bạn của cậu ấy rồi. Cô có tư cách gì mà lên mặt với tôi? Nhưngnói đi cũng phải nói lại, cô nói mình là bạn của Ánh để Vân thì là bạn à? Thời buổi này có biết bao couple trên mànảnh sau lưng có quan hệ anh chết tôi sống. Mà này Ánh để Vân, cậu có phải là bạn của cô Hình này không?”“Không phải.”Anh ta đã trả lời câu hỏi này mười nghìn lần rồi.Nhưng người phụ nữ trước mặt này chưa bao giờ nghe anh ta, luôn coi Hình Mỹ Kỳ là người có thể sẽ trở thànhcon dâu trong tương lai.Cuối cùng lần thứ mười nghìn lẻ một, bà cũng đã tin.Đôi mắt Hình Mỹ Kỳ đột nhiên mở to, cô ta loạng choạng lùi lại phía sau.Hình Mỹ Kỳ đã thê thảm như vậy rồi, chị Thanh còn không buông tha, giẫm cho chết thì thôi.“Chao ôi, đúng là cười chết mất thôi. Lần đầu tiên tôi ăn cơm cùng với Ảnh đế Vân đã được cậu ta thừa nhận là bạnbè rồi, có người là couple trên màn ảnh của cậu ấy nhiều năm cơ đấy, lại còn không bằng bà thím như tôi thảm quáđi mất!”“Vân Tiêu, anh…”Hình Mỹ Kỳ tức giận đến mức cả người run lên, tim lạnh như băng.Vân Tiêu không thèm nhìn cô ta: “Chúng ta vốn dĩ chỉ là couple trên màn ảnh thôi, chẳng lẽ tôi đã khiến cô ảotưởng rằng tôi có ý gì khác với cô à, dẫn đến việc cô cho rằng mình là bạn gái của tôi. Cho nên hôm qua và hôm kia,tôi chỉ nói mấy câu với Cảnh Thiên thôi mà cô đã chạy đi ám chỉ cô ấy? Ai cho cô ảo giác đó hả?”Mặt Hình Mỹ Kỳ xám xịt.Lúc này ánh mắt cô ta đã trở nên trống rỗng. Bởi vì cô ta đã tốn nhiều thời gian như vậy để nghiêm túc với mộtngười đàn ông.Cũng ngờ người đàn ông này mà cô ta luôn có địa vị rất cao trong làng giải trí, có kịch bản nào hay, những đạo diễn kia đều nghĩ đến cô ta.Vẫn là vì Cảnh Thiên?Quả nhiên vì cô ta ghen với Cảnh Thiên nên anh ta không quan tâm đến tình nghĩ bảy năm qua nữa sao?“Cô còn đứng đó làm gì? Khiến người khác động lòng thương à? Cũng không nghĩ xem vừa rồi cô có thái độ gì với tôi. Một phút trước còn vênh váo tự đắc, bây giờ lại là bộ dạng đáng thương! Muốn đi đâu thì đi đi, đừng co đứng trước mặt tôi, buồn nôn lắm.”