Tác giả:

"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như…

Chương 414

Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… Nhìn thấy chiếc xe lăn tự động mà Chiến Lệ Xuyên đang ngồi đã trượt ra ngoài, lúc này Cảnh Thiên mới lười nhácđứng dậy, chậm r3ãi đi theo sau giống như một cái xe kéo, theo Chiến Lệ Xuyên ra ngoài.“Hờ hờ hờ…”Nhìn màn phối hợp của cặp1 vợ chồng này, ông cụ không nhịn được mà nở nụ cười dì ghẻ như chuông bạc.Trạch Ngôn vuốt mặt, trong bộ mặt liệt công 9nghiệp rồi rời đi.Đi qua hành lang và phòng khách bên ngoài, cửa kính của phòng bệnh VIP tự động mở ra, bên ngoài còn 3có mộtphòng tiếp khách rất lớn, ông Cảnh xách một giỏ trái cây, còn bà Cảnh đang ôm một bó hoa tươi rẻ tiền ngồi trênsofa.Nhìn thấy Chiến Lệ Xuyên đi ra, mắt hai người đều sáng lên.“Cậu ba!”Ông Cảnh đứng dậy và nhanh chóng chào hỏi Chiến Lệ Xuyên. Sau lần chế nhạo trước, ông Cảnh không dám lỗmãng nữa.Bà Cảnh cũng gọi một tiếng “cậu ba” rồi nhìn về phía Cảnh Thiên, thân thiết nói: “Thiên Thiên, con bé này, chuyệnông nội con xảy ra tai nạn phải nằm viện lớn như vậy mà sao không nói với mẹ một tiếng?”Bà Cảnh vừa nói vừa thử đưa tay ra để kéo tay Cảnh Thiên, kết quả bị cô tránh đi một cách vô cùng chê bai.Bà Cảnh: …Nhìn Cảnh Thiên, trong mắt bà Cảnh hiện lên sự cảnh cáo rõ rệt. Nhưng…“Tôi không nói, sao hai người biết được thế?” “Vì quản lý của con xin nghỉ phép dài hạn cho con nên bố mẹ mớibiết.”Cảnh Thiên mỉm cười xinh đẹp: “Tần trà xanh nói với hai người à? Quan hệ của hai người và anh ta tốt thế à?”Một câu nói khiến cho ông bà Cảnh sợ đến mức sắc mặt thay đổi.“Cải con bé xui xẻo này, con nói gì thế hả?”Dám nhắc tới Tần Dịch trước mặt cậu ba.“Tôi nói sai rồi à? Quản lý của tôi đến đoàn phim xin nghỉ phép cho tôi, hai người lại biết được, không phải là TầnDịch nói với hai người thì là ai nói? Tôi đã chia tay với anh ta rồi, hai người còn liên lạc với anh ta, đúng là coi anhta là con trai đấy nhỉ?”Sắc mặt của ông bà Cảnh vô cùng khó coi, bà Cảnh đang định bộc phát thì ông Cảnh lập tức nói: “Sau này khôngliên lạc nữa, không liên lạc nữa đâu. Không nói đến cậu ta nữa, hôm nay bố đến là để thăm ông nội con, ông cụ thểnào rồi?”“Khỏe lắm.”Ông bà Cảnh vô cùng gượng gạo, nhìn Chiến Lệ Xuyên và nói: “Cậu ba, cậu có thể cho chúng tôi vào thăm ông cụmột lát được không?”“E là không được.”“Là… Thiên Thiên làm không tốt, khiến cậu không vui à?” Ông Cảnh cẩn thận dò hỏi.“Không phải vậy.” Chiến Lệ Xuyên bình tĩnh nói: “Vẫn chưa tìm ra chủ mưu sau vụ tai nạn xe của ông nội nên không ai được phépvào trong, ngoại trừ tôi và Thiên Thiên.”“Chao ôi, làm như cậu còn lo lắng chúng tôi chủ mưu gây ra tai nạn xe không bằng!”“Thục Ngọc!” Ông Cảnh mằng rồi nói với Chiến Lệ Xuyên: “Đàn bà không biết gì, cậu ba đừng để ý.”Chiến Lệ Xuyên gật đầu: “Yên tâm đi, không đầu. Vậy thì cảm ơn quà của hai người, đi thong thả không tiễn.”

Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… Nhìn thấy chiếc xe lăn tự động mà Chiến Lệ Xuyên đang ngồi đã trượt ra ngoài, lúc này Cảnh Thiên mới lười nhácđứng dậy, chậm r3ãi đi theo sau giống như một cái xe kéo, theo Chiến Lệ Xuyên ra ngoài.“Hờ hờ hờ…”Nhìn màn phối hợp của cặp1 vợ chồng này, ông cụ không nhịn được mà nở nụ cười dì ghẻ như chuông bạc.Trạch Ngôn vuốt mặt, trong bộ mặt liệt công 9nghiệp rồi rời đi.Đi qua hành lang và phòng khách bên ngoài, cửa kính của phòng bệnh VIP tự động mở ra, bên ngoài còn 3có mộtphòng tiếp khách rất lớn, ông Cảnh xách một giỏ trái cây, còn bà Cảnh đang ôm một bó hoa tươi rẻ tiền ngồi trênsofa.Nhìn thấy Chiến Lệ Xuyên đi ra, mắt hai người đều sáng lên.“Cậu ba!”Ông Cảnh đứng dậy và nhanh chóng chào hỏi Chiến Lệ Xuyên. Sau lần chế nhạo trước, ông Cảnh không dám lỗmãng nữa.Bà Cảnh cũng gọi một tiếng “cậu ba” rồi nhìn về phía Cảnh Thiên, thân thiết nói: “Thiên Thiên, con bé này, chuyệnông nội con xảy ra tai nạn phải nằm viện lớn như vậy mà sao không nói với mẹ một tiếng?”Bà Cảnh vừa nói vừa thử đưa tay ra để kéo tay Cảnh Thiên, kết quả bị cô tránh đi một cách vô cùng chê bai.Bà Cảnh: …Nhìn Cảnh Thiên, trong mắt bà Cảnh hiện lên sự cảnh cáo rõ rệt. Nhưng…“Tôi không nói, sao hai người biết được thế?” “Vì quản lý của con xin nghỉ phép dài hạn cho con nên bố mẹ mớibiết.”Cảnh Thiên mỉm cười xinh đẹp: “Tần trà xanh nói với hai người à? Quan hệ của hai người và anh ta tốt thế à?”Một câu nói khiến cho ông bà Cảnh sợ đến mức sắc mặt thay đổi.“Cải con bé xui xẻo này, con nói gì thế hả?”Dám nhắc tới Tần Dịch trước mặt cậu ba.“Tôi nói sai rồi à? Quản lý của tôi đến đoàn phim xin nghỉ phép cho tôi, hai người lại biết được, không phải là TầnDịch nói với hai người thì là ai nói? Tôi đã chia tay với anh ta rồi, hai người còn liên lạc với anh ta, đúng là coi anhta là con trai đấy nhỉ?”Sắc mặt của ông bà Cảnh vô cùng khó coi, bà Cảnh đang định bộc phát thì ông Cảnh lập tức nói: “Sau này khôngliên lạc nữa, không liên lạc nữa đâu. Không nói đến cậu ta nữa, hôm nay bố đến là để thăm ông nội con, ông cụ thểnào rồi?”“Khỏe lắm.”Ông bà Cảnh vô cùng gượng gạo, nhìn Chiến Lệ Xuyên và nói: “Cậu ba, cậu có thể cho chúng tôi vào thăm ông cụmột lát được không?”“E là không được.”“Là… Thiên Thiên làm không tốt, khiến cậu không vui à?” Ông Cảnh cẩn thận dò hỏi.“Không phải vậy.” Chiến Lệ Xuyên bình tĩnh nói: “Vẫn chưa tìm ra chủ mưu sau vụ tai nạn xe của ông nội nên không ai được phépvào trong, ngoại trừ tôi và Thiên Thiên.”“Chao ôi, làm như cậu còn lo lắng chúng tôi chủ mưu gây ra tai nạn xe không bằng!”“Thục Ngọc!” Ông Cảnh mằng rồi nói với Chiến Lệ Xuyên: “Đàn bà không biết gì, cậu ba đừng để ý.”Chiến Lệ Xuyên gật đầu: “Yên tâm đi, không đầu. Vậy thì cảm ơn quà của hai người, đi thong thả không tiễn.”

Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… Nhìn thấy chiếc xe lăn tự động mà Chiến Lệ Xuyên đang ngồi đã trượt ra ngoài, lúc này Cảnh Thiên mới lười nhácđứng dậy, chậm r3ãi đi theo sau giống như một cái xe kéo, theo Chiến Lệ Xuyên ra ngoài.“Hờ hờ hờ…”Nhìn màn phối hợp của cặp1 vợ chồng này, ông cụ không nhịn được mà nở nụ cười dì ghẻ như chuông bạc.Trạch Ngôn vuốt mặt, trong bộ mặt liệt công 9nghiệp rồi rời đi.Đi qua hành lang và phòng khách bên ngoài, cửa kính của phòng bệnh VIP tự động mở ra, bên ngoài còn 3có mộtphòng tiếp khách rất lớn, ông Cảnh xách một giỏ trái cây, còn bà Cảnh đang ôm một bó hoa tươi rẻ tiền ngồi trênsofa.Nhìn thấy Chiến Lệ Xuyên đi ra, mắt hai người đều sáng lên.“Cậu ba!”Ông Cảnh đứng dậy và nhanh chóng chào hỏi Chiến Lệ Xuyên. Sau lần chế nhạo trước, ông Cảnh không dám lỗmãng nữa.Bà Cảnh cũng gọi một tiếng “cậu ba” rồi nhìn về phía Cảnh Thiên, thân thiết nói: “Thiên Thiên, con bé này, chuyệnông nội con xảy ra tai nạn phải nằm viện lớn như vậy mà sao không nói với mẹ một tiếng?”Bà Cảnh vừa nói vừa thử đưa tay ra để kéo tay Cảnh Thiên, kết quả bị cô tránh đi một cách vô cùng chê bai.Bà Cảnh: …Nhìn Cảnh Thiên, trong mắt bà Cảnh hiện lên sự cảnh cáo rõ rệt. Nhưng…“Tôi không nói, sao hai người biết được thế?” “Vì quản lý của con xin nghỉ phép dài hạn cho con nên bố mẹ mớibiết.”Cảnh Thiên mỉm cười xinh đẹp: “Tần trà xanh nói với hai người à? Quan hệ của hai người và anh ta tốt thế à?”Một câu nói khiến cho ông bà Cảnh sợ đến mức sắc mặt thay đổi.“Cải con bé xui xẻo này, con nói gì thế hả?”Dám nhắc tới Tần Dịch trước mặt cậu ba.“Tôi nói sai rồi à? Quản lý của tôi đến đoàn phim xin nghỉ phép cho tôi, hai người lại biết được, không phải là TầnDịch nói với hai người thì là ai nói? Tôi đã chia tay với anh ta rồi, hai người còn liên lạc với anh ta, đúng là coi anhta là con trai đấy nhỉ?”Sắc mặt của ông bà Cảnh vô cùng khó coi, bà Cảnh đang định bộc phát thì ông Cảnh lập tức nói: “Sau này khôngliên lạc nữa, không liên lạc nữa đâu. Không nói đến cậu ta nữa, hôm nay bố đến là để thăm ông nội con, ông cụ thểnào rồi?”“Khỏe lắm.”Ông bà Cảnh vô cùng gượng gạo, nhìn Chiến Lệ Xuyên và nói: “Cậu ba, cậu có thể cho chúng tôi vào thăm ông cụmột lát được không?”“E là không được.”“Là… Thiên Thiên làm không tốt, khiến cậu không vui à?” Ông Cảnh cẩn thận dò hỏi.“Không phải vậy.” Chiến Lệ Xuyên bình tĩnh nói: “Vẫn chưa tìm ra chủ mưu sau vụ tai nạn xe của ông nội nên không ai được phépvào trong, ngoại trừ tôi và Thiên Thiên.”“Chao ôi, làm như cậu còn lo lắng chúng tôi chủ mưu gây ra tai nạn xe không bằng!”“Thục Ngọc!” Ông Cảnh mằng rồi nói với Chiến Lệ Xuyên: “Đàn bà không biết gì, cậu ba đừng để ý.”Chiến Lệ Xuyên gật đầu: “Yên tâm đi, không đầu. Vậy thì cảm ơn quà của hai người, đi thong thả không tiễn.”

Chương 414