"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như…
Chương 443
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… “Tính cả lần trước anh đâm xe tôi thì chúng ta chỉ mới gặp nhau có hai lần thôi đúng không? Mong anh gọi tôi làCảnh Thiên, hoặc3 là mợ ba.”“Anh ta đâm cô à?”“Đúng vậy, may mà anh Để kịp thời xuất hiện giúp tôi.”Chiến Lệ Xuyên 1chắc chắn phải đòi lại công bằng cho vợ mình.“Anh Đỗ, chuyện này là sao thế?”“Đâm phải Thiên Thiên là lỗi của9 tôi…” “Mời anh gọi cô ấy là mợ ba, cô ấy là vợ tôi! Chúng tôi có giấy chứng nhậnkết hôn!”Đỗ Ngôn Tranh không vui h3íp mắt lại. Có giấy chứng nhận thì ghê gớm lắm à? 3) Nhưng phải làm sao đây?Anh ta thực sự rất ngưỡng mộ.Ngưỡ8ng mộ đến mức gần như muốn phát điên.Đỗ Ngôn Tranh có thể cảm nhận được tay mình hơi run lên, anh ta hít thở sâu vài lần mới có thể khống chế được.Nhìn Cảnh Thiên một lần nữa, trên mặt Đỗ Ngôn Tranh mang theo sự cầu xin hèn mọn.“Cô Cảnh, tôi đã đặt bàn tại nhà hàng Hoa Viên vào cuối tuần này, muốn mời cô ăn một bữa cơm. Cảm ơn cô, cũngmuốn nói lời xin lỗi với cô. Tôi còn tìm được đĩa gốc của Michelle, khi ăn cơm tôi sẽ đưa choCÔ.”Đỗ Ngôn Tranh nhìn Cảnh Thiên, ánh mắt lộ vẻ khẩn cầu.Chiến Lệ Xuyên nghe xong, ánh mắt trầm xuống.Đĩa gốc của Michelle?Cái gì thế?Là chồng Cảnh Thiên, tại sao anh lại không biết mà Đỗ Ngôn Tranh lại biết?Cảnh Thiên và Đỗ Ngôn Tranh thực sự có quan hệ với nhau à?Đỗ Ngôn Tranh đã hoàn toàn gỡ bỏ sự mạnh mẽ và cứng rắn thường ngày, cả khuôn mặt đều trở nên ôn hòa. CảnhThiên thấy vậy cũng choáng váng. Mặc dù người đàn ông này chưa bao giờ dịu dàng, nhưng anh ta của trước đâycũng khiến người ta yêu quý như thế.Thậm chí có thể nói anh ta là người đàn ông duy nhất từng khiến cô động lòng.Anh ta giống như một người anh trai, cũng giống như một người cha già, chỉ cần anh ta ở đó, sẽ tuyệt đối khôngcho phép bất kỳ ai bắt nạt cô.Cô có tính cách như bây giờ là nhờ vào sự chăm sóc bảo vệ của anh ta.Cô đã từng rất cảm mến anh ta, dựa dẫm vào anh ta, cảm thấy anh ta chính là tất cả ánh sáng trên thế giới này.Lúc này nhìn thấy khuôn mặt của Đỗ Ngôn Tranh đã trở nên ôn hòa, Cảnh Thiên mím môi.“Đĩa gốc của Michelle? Là đĩa gốc nào vậy? Đĩa súp à? Xin lỗi, nếu là lẩu thì tôi thích ăn ớt bột khô hơn, không cóhứng thú với đĩa gốc.”Bây giờ Đỗ Ngôn Tranh đã chắc chắn 100% rằng cô là Saka rồi.Chỉ là…Cô lại không muốn thừa nhận. Càng không muốn có bất kỳ dính líu nào với anh ta. Chắc hẳn là cô hận anh ta lắm đúng không? Chínhanh ta là người đã tạo ra một thế giới cổ tích cho cô, nhưng sau đó lại tự tay phá hủy nó.Anh ta còn nhớ rõ lúc đó trong mắt có chứa sự căm hận, nói từng câu từng chữ “Tôi ghét anh, cả đời này tôi sẽ không ở bên anh đâu.Hoặc là từ bỏ ý nghĩ đó, hoặc là giết chết tôi.”Anh ta biết mình sai rồi, anh ta cũng biết mình khốn nạn, cho nên anh ta đã tiếp nhận điều trị.mlienSau một đợt điều trị đau đớn, giờ anh ta đã có thể kiểm soát được bản thân rồi.
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… “Tính cả lần trước anh đâm xe tôi thì chúng ta chỉ mới gặp nhau có hai lần thôi đúng không? Mong anh gọi tôi làCảnh Thiên, hoặc3 là mợ ba.”“Anh ta đâm cô à?”“Đúng vậy, may mà anh Để kịp thời xuất hiện giúp tôi.”Chiến Lệ Xuyên 1chắc chắn phải đòi lại công bằng cho vợ mình.“Anh Đỗ, chuyện này là sao thế?”“Đâm phải Thiên Thiên là lỗi của9 tôi…” “Mời anh gọi cô ấy là mợ ba, cô ấy là vợ tôi! Chúng tôi có giấy chứng nhậnkết hôn!”Đỗ Ngôn Tranh không vui h3íp mắt lại. Có giấy chứng nhận thì ghê gớm lắm à? 3) Nhưng phải làm sao đây?Anh ta thực sự rất ngưỡng mộ.Ngưỡ8ng mộ đến mức gần như muốn phát điên.Đỗ Ngôn Tranh có thể cảm nhận được tay mình hơi run lên, anh ta hít thở sâu vài lần mới có thể khống chế được.Nhìn Cảnh Thiên một lần nữa, trên mặt Đỗ Ngôn Tranh mang theo sự cầu xin hèn mọn.“Cô Cảnh, tôi đã đặt bàn tại nhà hàng Hoa Viên vào cuối tuần này, muốn mời cô ăn một bữa cơm. Cảm ơn cô, cũngmuốn nói lời xin lỗi với cô. Tôi còn tìm được đĩa gốc của Michelle, khi ăn cơm tôi sẽ đưa choCÔ.”Đỗ Ngôn Tranh nhìn Cảnh Thiên, ánh mắt lộ vẻ khẩn cầu.Chiến Lệ Xuyên nghe xong, ánh mắt trầm xuống.Đĩa gốc của Michelle?Cái gì thế?Là chồng Cảnh Thiên, tại sao anh lại không biết mà Đỗ Ngôn Tranh lại biết?Cảnh Thiên và Đỗ Ngôn Tranh thực sự có quan hệ với nhau à?Đỗ Ngôn Tranh đã hoàn toàn gỡ bỏ sự mạnh mẽ và cứng rắn thường ngày, cả khuôn mặt đều trở nên ôn hòa. CảnhThiên thấy vậy cũng choáng váng. Mặc dù người đàn ông này chưa bao giờ dịu dàng, nhưng anh ta của trước đâycũng khiến người ta yêu quý như thế.Thậm chí có thể nói anh ta là người đàn ông duy nhất từng khiến cô động lòng.Anh ta giống như một người anh trai, cũng giống như một người cha già, chỉ cần anh ta ở đó, sẽ tuyệt đối khôngcho phép bất kỳ ai bắt nạt cô.Cô có tính cách như bây giờ là nhờ vào sự chăm sóc bảo vệ của anh ta.Cô đã từng rất cảm mến anh ta, dựa dẫm vào anh ta, cảm thấy anh ta chính là tất cả ánh sáng trên thế giới này.Lúc này nhìn thấy khuôn mặt của Đỗ Ngôn Tranh đã trở nên ôn hòa, Cảnh Thiên mím môi.“Đĩa gốc của Michelle? Là đĩa gốc nào vậy? Đĩa súp à? Xin lỗi, nếu là lẩu thì tôi thích ăn ớt bột khô hơn, không cóhứng thú với đĩa gốc.”Bây giờ Đỗ Ngôn Tranh đã chắc chắn 100% rằng cô là Saka rồi.Chỉ là…Cô lại không muốn thừa nhận. Càng không muốn có bất kỳ dính líu nào với anh ta. Chắc hẳn là cô hận anh ta lắm đúng không? Chínhanh ta là người đã tạo ra một thế giới cổ tích cho cô, nhưng sau đó lại tự tay phá hủy nó.Anh ta còn nhớ rõ lúc đó trong mắt có chứa sự căm hận, nói từng câu từng chữ “Tôi ghét anh, cả đời này tôi sẽ không ở bên anh đâu.Hoặc là từ bỏ ý nghĩ đó, hoặc là giết chết tôi.”Anh ta biết mình sai rồi, anh ta cũng biết mình khốn nạn, cho nên anh ta đã tiếp nhận điều trị.mlienSau một đợt điều trị đau đớn, giờ anh ta đã có thể kiểm soát được bản thân rồi.
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… “Tính cả lần trước anh đâm xe tôi thì chúng ta chỉ mới gặp nhau có hai lần thôi đúng không? Mong anh gọi tôi làCảnh Thiên, hoặc3 là mợ ba.”“Anh ta đâm cô à?”“Đúng vậy, may mà anh Để kịp thời xuất hiện giúp tôi.”Chiến Lệ Xuyên 1chắc chắn phải đòi lại công bằng cho vợ mình.“Anh Đỗ, chuyện này là sao thế?”“Đâm phải Thiên Thiên là lỗi của9 tôi…” “Mời anh gọi cô ấy là mợ ba, cô ấy là vợ tôi! Chúng tôi có giấy chứng nhậnkết hôn!”Đỗ Ngôn Tranh không vui h3íp mắt lại. Có giấy chứng nhận thì ghê gớm lắm à? 3) Nhưng phải làm sao đây?Anh ta thực sự rất ngưỡng mộ.Ngưỡ8ng mộ đến mức gần như muốn phát điên.Đỗ Ngôn Tranh có thể cảm nhận được tay mình hơi run lên, anh ta hít thở sâu vài lần mới có thể khống chế được.Nhìn Cảnh Thiên một lần nữa, trên mặt Đỗ Ngôn Tranh mang theo sự cầu xin hèn mọn.“Cô Cảnh, tôi đã đặt bàn tại nhà hàng Hoa Viên vào cuối tuần này, muốn mời cô ăn một bữa cơm. Cảm ơn cô, cũngmuốn nói lời xin lỗi với cô. Tôi còn tìm được đĩa gốc của Michelle, khi ăn cơm tôi sẽ đưa choCÔ.”Đỗ Ngôn Tranh nhìn Cảnh Thiên, ánh mắt lộ vẻ khẩn cầu.Chiến Lệ Xuyên nghe xong, ánh mắt trầm xuống.Đĩa gốc của Michelle?Cái gì thế?Là chồng Cảnh Thiên, tại sao anh lại không biết mà Đỗ Ngôn Tranh lại biết?Cảnh Thiên và Đỗ Ngôn Tranh thực sự có quan hệ với nhau à?Đỗ Ngôn Tranh đã hoàn toàn gỡ bỏ sự mạnh mẽ và cứng rắn thường ngày, cả khuôn mặt đều trở nên ôn hòa. CảnhThiên thấy vậy cũng choáng váng. Mặc dù người đàn ông này chưa bao giờ dịu dàng, nhưng anh ta của trước đâycũng khiến người ta yêu quý như thế.Thậm chí có thể nói anh ta là người đàn ông duy nhất từng khiến cô động lòng.Anh ta giống như một người anh trai, cũng giống như một người cha già, chỉ cần anh ta ở đó, sẽ tuyệt đối khôngcho phép bất kỳ ai bắt nạt cô.Cô có tính cách như bây giờ là nhờ vào sự chăm sóc bảo vệ của anh ta.Cô đã từng rất cảm mến anh ta, dựa dẫm vào anh ta, cảm thấy anh ta chính là tất cả ánh sáng trên thế giới này.Lúc này nhìn thấy khuôn mặt của Đỗ Ngôn Tranh đã trở nên ôn hòa, Cảnh Thiên mím môi.“Đĩa gốc của Michelle? Là đĩa gốc nào vậy? Đĩa súp à? Xin lỗi, nếu là lẩu thì tôi thích ăn ớt bột khô hơn, không cóhứng thú với đĩa gốc.”Bây giờ Đỗ Ngôn Tranh đã chắc chắn 100% rằng cô là Saka rồi.Chỉ là…Cô lại không muốn thừa nhận. Càng không muốn có bất kỳ dính líu nào với anh ta. Chắc hẳn là cô hận anh ta lắm đúng không? Chínhanh ta là người đã tạo ra một thế giới cổ tích cho cô, nhưng sau đó lại tự tay phá hủy nó.Anh ta còn nhớ rõ lúc đó trong mắt có chứa sự căm hận, nói từng câu từng chữ “Tôi ghét anh, cả đời này tôi sẽ không ở bên anh đâu.Hoặc là từ bỏ ý nghĩ đó, hoặc là giết chết tôi.”Anh ta biết mình sai rồi, anh ta cũng biết mình khốn nạn, cho nên anh ta đã tiếp nhận điều trị.mlienSau một đợt điều trị đau đớn, giờ anh ta đã có thể kiểm soát được bản thân rồi.