"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như…
Chương 602
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… Nhìn thấy cái móng heo muối đang nhân cơ hội lợi dụng đặt trên đầu mình, Cảnh Thiên cảnh cáo bằng ánh mắtkhông có tác dụng, cô cũng đưa tay 3ra, xoa mái tóc đã được chải chuốt tạo hình kỹ càng của Đế Vân Mặc.“Anh cũng ngoan!”Đế Vân Mặc: …Tạ Thanh Nghiê1n: …Đế Tịnh Hiên: … Thật ngưỡng mộ.Rốt cuộc thì thằng nhóc này có sức hấp dẫn gì vậy? Lại khiến cho em gái vừa mới que9n xoa nó như vậy?Rất muốn được con gái xoa đầu thì phải làm sao đây?“Bố, rốt cuộc thì tại sao ban đầu em gái của con lại b3ị lạc mất thể? Còn nữa, lúc trước con đã nói với hai người rồi,cái người ở nhà chỉ là thứ hàng giả thôi, sao hai người chưa từng bắt tay đi8ều tra vậy?”Để Vân Mặc không nói ra những lời khiến cho mọi người kinh hãi giật mình thì không chịu thôi, khiến Để TịnhHiên suýt nữa lên cơn đau tim. Tạ Thanh Nghiên thì lập tức bùng nổ.“Cái thằng nhóc này nói chuyện kiểu gì thế hả? Con nói như vậy thì em gái con sẽ nghĩ rằng chúng ta không muốncon bé về nhà đấy! Không phải là đang hại chúng ta à?”Nói xong, không đợi Để Tịnh Hiên lên tiếng, Tạ Thanh Nghiên đã nhanh chóng giải thích: “Thiên Thiên, con đừngnghe anh ba của con nói lung tung. Mẹ nói cho con biết, anh ba của con là thầy bói, toàn thích mấy thứ khó hiểu.Đúng là nó đã nói mấy lời này rồi, nhưng nó thường xuyên lải nhải là: em gái khác tính với cả nhà chúng ta, nóchính là hàng giả! Con nói xem, nếu con là một người mẹ, trong tình huống con gái của con trông rất giống chồngcon thì con sẽ vì mấy lời nói vớ vẩn này của nó mà đi xét nghiệm DNA à?”Cảnh Thiên nắm bắt được thông tin rất quan trọng trong đó.“Người ở nhà kia trông rất giống bố à?”“Còn không phải sao! Cái gen di truyền mạnh mẽ kia ấy à, ai có thể ngờ được rằng con bé không phải là con cái nhàchúng ta chứ? Cho nên đúng là Vân Thụy đã từng nói những lời như vậy, nhưng ai sẽ để tâm đến những lời nàychứ?”Đế Vân Mặc liếc nhìn mẹ mình hỏi “Vậy thì tại sao con không cho hai người mua đất thì hai người liền khôngmua? Thứ con bảo hai người đeo thì lúc đi tắm cũng đeo hả? Chỗ con bảo hai người đi vải thì có đi bộ cũng phảiđến hả?”“Bụp!”Đế Vân Mặc bị bố mình đánh một cái không thương tiếc vào đầu. “Không biết lớn bé gì cả, nói chuyện với mẹ conkiểu gì thế?”“Mẹ, con sai rồi! Con xin lỗi!”Đế Vân Mặc nhanh chóng xin lỗi, bởi vì nếu không xin lỗi, anh ta sẽ bị bố mình chỉnh đốn càng thảm hại hơn.Tuy nhiên Tạ Thanh Nghiên hoàn toàn không để ý đến anh ta, cũng không quan tâm đến lời anh ta nói, bà lêntiếng: “Thiên Thiên, tóm lại là lỗi của mẹ, là do mẹ không bảo vệ con thật tốt, khiến con bị thất lạc từ khi còn bé. Saunày bố mẹ nhất định sẽ bù đắp cho con nhiều hơn”Để Tịnh Hiên vội vàng gật đầu: “Đúng vậy con gái, sau này nếu con có chuyện gì cần bố mẹ làm thì cứ nói ra, chodù là chuyện gì thì bố mẹ cũng đều nghĩ mọi cách để giúp con hoàn thành tâm nguyện”Đế Cảnh Thiên nhìn dáng vẻ tha thiết của bố mẹ, trong lòng vô cùng ấm áp, cười nói: “Vâng, bây giờ con có mộttâm nguyện”“Là gì?” Ba người kia đồng thanh hỏi.“Con muốn tìm ra thân phận và kẻ đứng sau đồ giả mạo kia cùng mọi người”Tạ Thanh Nghiên: …Để Tịnh Hiên: ..“Dù sao thì người đó đã chiếm thân phận của con hai mươi năm trời, tận tay lôi cô ta và kẻ đứng sau cô ta ra cũng coi như là cho bảnthân con một lời giải thích”Đế Vân Mặc liếc nhìn Cành Thiên và nói: “Con thấy em gái con nói đúng. Thứ Đế An Nhiên chiếm giữ chính là cuộc sống của em ấy,em ấy chịu trách nhiệm chính trong việc tìm ra kẻ đó càng thích hợp hơn”“Con thì biết cái gì?” Đề Tịnh Hiên là người đầu tiên không đồng ý.
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… Nhìn thấy cái móng heo muối đang nhân cơ hội lợi dụng đặt trên đầu mình, Cảnh Thiên cảnh cáo bằng ánh mắtkhông có tác dụng, cô cũng đưa tay 3ra, xoa mái tóc đã được chải chuốt tạo hình kỹ càng của Đế Vân Mặc.“Anh cũng ngoan!”Đế Vân Mặc: …Tạ Thanh Nghiê1n: …Đế Tịnh Hiên: … Thật ngưỡng mộ.Rốt cuộc thì thằng nhóc này có sức hấp dẫn gì vậy? Lại khiến cho em gái vừa mới que9n xoa nó như vậy?Rất muốn được con gái xoa đầu thì phải làm sao đây?“Bố, rốt cuộc thì tại sao ban đầu em gái của con lại b3ị lạc mất thể? Còn nữa, lúc trước con đã nói với hai người rồi,cái người ở nhà chỉ là thứ hàng giả thôi, sao hai người chưa từng bắt tay đi8ều tra vậy?”Để Vân Mặc không nói ra những lời khiến cho mọi người kinh hãi giật mình thì không chịu thôi, khiến Để TịnhHiên suýt nữa lên cơn đau tim. Tạ Thanh Nghiên thì lập tức bùng nổ.“Cái thằng nhóc này nói chuyện kiểu gì thế hả? Con nói như vậy thì em gái con sẽ nghĩ rằng chúng ta không muốncon bé về nhà đấy! Không phải là đang hại chúng ta à?”Nói xong, không đợi Để Tịnh Hiên lên tiếng, Tạ Thanh Nghiên đã nhanh chóng giải thích: “Thiên Thiên, con đừngnghe anh ba của con nói lung tung. Mẹ nói cho con biết, anh ba của con là thầy bói, toàn thích mấy thứ khó hiểu.Đúng là nó đã nói mấy lời này rồi, nhưng nó thường xuyên lải nhải là: em gái khác tính với cả nhà chúng ta, nóchính là hàng giả! Con nói xem, nếu con là một người mẹ, trong tình huống con gái của con trông rất giống chồngcon thì con sẽ vì mấy lời nói vớ vẩn này của nó mà đi xét nghiệm DNA à?”Cảnh Thiên nắm bắt được thông tin rất quan trọng trong đó.“Người ở nhà kia trông rất giống bố à?”“Còn không phải sao! Cái gen di truyền mạnh mẽ kia ấy à, ai có thể ngờ được rằng con bé không phải là con cái nhàchúng ta chứ? Cho nên đúng là Vân Thụy đã từng nói những lời như vậy, nhưng ai sẽ để tâm đến những lời nàychứ?”Đế Vân Mặc liếc nhìn mẹ mình hỏi “Vậy thì tại sao con không cho hai người mua đất thì hai người liền khôngmua? Thứ con bảo hai người đeo thì lúc đi tắm cũng đeo hả? Chỗ con bảo hai người đi vải thì có đi bộ cũng phảiđến hả?”“Bụp!”Đế Vân Mặc bị bố mình đánh một cái không thương tiếc vào đầu. “Không biết lớn bé gì cả, nói chuyện với mẹ conkiểu gì thế?”“Mẹ, con sai rồi! Con xin lỗi!”Đế Vân Mặc nhanh chóng xin lỗi, bởi vì nếu không xin lỗi, anh ta sẽ bị bố mình chỉnh đốn càng thảm hại hơn.Tuy nhiên Tạ Thanh Nghiên hoàn toàn không để ý đến anh ta, cũng không quan tâm đến lời anh ta nói, bà lêntiếng: “Thiên Thiên, tóm lại là lỗi của mẹ, là do mẹ không bảo vệ con thật tốt, khiến con bị thất lạc từ khi còn bé. Saunày bố mẹ nhất định sẽ bù đắp cho con nhiều hơn”Để Tịnh Hiên vội vàng gật đầu: “Đúng vậy con gái, sau này nếu con có chuyện gì cần bố mẹ làm thì cứ nói ra, chodù là chuyện gì thì bố mẹ cũng đều nghĩ mọi cách để giúp con hoàn thành tâm nguyện”Đế Cảnh Thiên nhìn dáng vẻ tha thiết của bố mẹ, trong lòng vô cùng ấm áp, cười nói: “Vâng, bây giờ con có mộttâm nguyện”“Là gì?” Ba người kia đồng thanh hỏi.“Con muốn tìm ra thân phận và kẻ đứng sau đồ giả mạo kia cùng mọi người”Tạ Thanh Nghiên: …Để Tịnh Hiên: ..“Dù sao thì người đó đã chiếm thân phận của con hai mươi năm trời, tận tay lôi cô ta và kẻ đứng sau cô ta ra cũng coi như là cho bảnthân con một lời giải thích”Đế Vân Mặc liếc nhìn Cành Thiên và nói: “Con thấy em gái con nói đúng. Thứ Đế An Nhiên chiếm giữ chính là cuộc sống của em ấy,em ấy chịu trách nhiệm chính trong việc tìm ra kẻ đó càng thích hợp hơn”“Con thì biết cái gì?” Đề Tịnh Hiên là người đầu tiên không đồng ý.
Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… Nhìn thấy cái móng heo muối đang nhân cơ hội lợi dụng đặt trên đầu mình, Cảnh Thiên cảnh cáo bằng ánh mắtkhông có tác dụng, cô cũng đưa tay 3ra, xoa mái tóc đã được chải chuốt tạo hình kỹ càng của Đế Vân Mặc.“Anh cũng ngoan!”Đế Vân Mặc: …Tạ Thanh Nghiê1n: …Đế Tịnh Hiên: … Thật ngưỡng mộ.Rốt cuộc thì thằng nhóc này có sức hấp dẫn gì vậy? Lại khiến cho em gái vừa mới que9n xoa nó như vậy?Rất muốn được con gái xoa đầu thì phải làm sao đây?“Bố, rốt cuộc thì tại sao ban đầu em gái của con lại b3ị lạc mất thể? Còn nữa, lúc trước con đã nói với hai người rồi,cái người ở nhà chỉ là thứ hàng giả thôi, sao hai người chưa từng bắt tay đi8ều tra vậy?”Để Vân Mặc không nói ra những lời khiến cho mọi người kinh hãi giật mình thì không chịu thôi, khiến Để TịnhHiên suýt nữa lên cơn đau tim. Tạ Thanh Nghiên thì lập tức bùng nổ.“Cái thằng nhóc này nói chuyện kiểu gì thế hả? Con nói như vậy thì em gái con sẽ nghĩ rằng chúng ta không muốncon bé về nhà đấy! Không phải là đang hại chúng ta à?”Nói xong, không đợi Để Tịnh Hiên lên tiếng, Tạ Thanh Nghiên đã nhanh chóng giải thích: “Thiên Thiên, con đừngnghe anh ba của con nói lung tung. Mẹ nói cho con biết, anh ba của con là thầy bói, toàn thích mấy thứ khó hiểu.Đúng là nó đã nói mấy lời này rồi, nhưng nó thường xuyên lải nhải là: em gái khác tính với cả nhà chúng ta, nóchính là hàng giả! Con nói xem, nếu con là một người mẹ, trong tình huống con gái của con trông rất giống chồngcon thì con sẽ vì mấy lời nói vớ vẩn này của nó mà đi xét nghiệm DNA à?”Cảnh Thiên nắm bắt được thông tin rất quan trọng trong đó.“Người ở nhà kia trông rất giống bố à?”“Còn không phải sao! Cái gen di truyền mạnh mẽ kia ấy à, ai có thể ngờ được rằng con bé không phải là con cái nhàchúng ta chứ? Cho nên đúng là Vân Thụy đã từng nói những lời như vậy, nhưng ai sẽ để tâm đến những lời nàychứ?”Đế Vân Mặc liếc nhìn mẹ mình hỏi “Vậy thì tại sao con không cho hai người mua đất thì hai người liền khôngmua? Thứ con bảo hai người đeo thì lúc đi tắm cũng đeo hả? Chỗ con bảo hai người đi vải thì có đi bộ cũng phảiđến hả?”“Bụp!”Đế Vân Mặc bị bố mình đánh một cái không thương tiếc vào đầu. “Không biết lớn bé gì cả, nói chuyện với mẹ conkiểu gì thế?”“Mẹ, con sai rồi! Con xin lỗi!”Đế Vân Mặc nhanh chóng xin lỗi, bởi vì nếu không xin lỗi, anh ta sẽ bị bố mình chỉnh đốn càng thảm hại hơn.Tuy nhiên Tạ Thanh Nghiên hoàn toàn không để ý đến anh ta, cũng không quan tâm đến lời anh ta nói, bà lêntiếng: “Thiên Thiên, tóm lại là lỗi của mẹ, là do mẹ không bảo vệ con thật tốt, khiến con bị thất lạc từ khi còn bé. Saunày bố mẹ nhất định sẽ bù đắp cho con nhiều hơn”Để Tịnh Hiên vội vàng gật đầu: “Đúng vậy con gái, sau này nếu con có chuyện gì cần bố mẹ làm thì cứ nói ra, chodù là chuyện gì thì bố mẹ cũng đều nghĩ mọi cách để giúp con hoàn thành tâm nguyện”Đế Cảnh Thiên nhìn dáng vẻ tha thiết của bố mẹ, trong lòng vô cùng ấm áp, cười nói: “Vâng, bây giờ con có mộttâm nguyện”“Là gì?” Ba người kia đồng thanh hỏi.“Con muốn tìm ra thân phận và kẻ đứng sau đồ giả mạo kia cùng mọi người”Tạ Thanh Nghiên: …Để Tịnh Hiên: ..“Dù sao thì người đó đã chiếm thân phận của con hai mươi năm trời, tận tay lôi cô ta và kẻ đứng sau cô ta ra cũng coi như là cho bảnthân con một lời giải thích”Đế Vân Mặc liếc nhìn Cành Thiên và nói: “Con thấy em gái con nói đúng. Thứ Đế An Nhiên chiếm giữ chính là cuộc sống của em ấy,em ấy chịu trách nhiệm chính trong việc tìm ra kẻ đó càng thích hợp hơn”“Con thì biết cái gì?” Đề Tịnh Hiên là người đầu tiên không đồng ý.