Tác giả:

"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như…

Chương 652

Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… Tuy một chuyến chuyên cơ cũng không tốn bao nhiêu tiền, nhưng bà không muốn để con bé đó có cảm giác hơnngười, thế nên bảo quản gia từ chối yêu3 cầu của cô ta.Quản gia nói Đế An Nhiên rất tức giận, một mình đùng đùng bỏ đi. Người bên cạnh thấy cô ta đã đặt vé máy baylúc mười m1ột giờ sáng.Bây giờ mới tám giờ, thế…Hồng Lục mỉm cười: “Là cô Đế Cảnh Thiên”Tạ Thanh Nghiên sững sờ rồi mừng rỡ, 9mặt cười tươi như hoa.“Thiên Thiên à? Con bé nói với cô về thân phận của con bé rồi à? Là con bé chủ động nói với cô hả? Thế thì chắc3chắn là hai người thân nhau lắm nhỉ?” Bé con của bà đã biết thân phận của mình từ lâu lắm rồi nhưng chưa baogiờ nói với bất kỳ ai, cũng luôn h8ờ hững vừa đủ khi tiếp xúc với bà. Tuy đã nhận con gái nhưng Tạ Thanh Nghiênluôn chìm trong cảm giác không chân thực như đi trong sương mù.Đây là lần đầu tiên con gái chủ động nhắc đến thân phận của mình với người ngoài. Không chỉ Tạ Thanh Nghiên,đến Đế Tịnh Hiên cũng cảm thấy rất vui.Hồng Lục mỉm cười, gật đầu: “Vâng, tôi rất thân với chị Thiên, thế nên chị ấy đã nói với tôi rồi.”“Chị Thiên?”Đế Tịnh Hiên không nhịn được mà lặp lại từ này.Nếu nhớ không nhầm thì đáng lẽ Hồng Lục phải lớn tuổi hơn con gái ông nhiều lắm chứ?Hồng Lục cười: “Chị Thiên xứng đáng với cách xưng hô này. Chị ấy đã chờ mọi người ở bên trong rồi, mời hai bácđi theo cháu”Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên nhìn nhau rồi cùng theo Hồng Lục vào trong.Viện nghiên cứu Lawrence này trông như một tòa nhà tổ hợp viện cỡ lớn, vừa nhìn là có thể thấy được đại khái.Nhưng sau khi vào trong rồi mới phát hiện căn nhà này không hề đơn giản như vẻ bề ngoài, những gì quan trọngđều nằm ở dưới tầng ngầm.Hai người đi theo Hồng Lục từ một căn phòng xuống tầng âm hai, sau đó từ tầng âm hai rẽ trái rẽ phải, cuối cùngđến một nơi…Phòng phẫu thuật???“Bác trai, bác gái, mời.”“Đây không phải phòng phẫu thuật à? Chúng tôi đến phòng phẫu thuật làm gì? Thiên Thiên đâu?”“Chị Thiên đang ở bên trong, giáo sư J đang làm phẫu thuật, bệnh nhân có tình trạng bệnh giống với bác trai, thếnên ý của chị Thiên là để hai bác đến phòng phẫu thuật quan sát một lúc.”Tạ Thanh Nghiên nhìn Đế Tịnh Hiên rồi khuyến khích: “Nếu Thiên Thiên đã muốn chúng ta vào trong xem thìchúng ta cứ vào xem đi. Đằng nào thì cũng phải làm cuộc phẫu thuật này, chỉ cần giáo sư J có đủ năng lực để thựchiện, chúng ta không cần phải chờ thêm nữa. Không thì lần nào mình phát bệnh, em cũng lo lắng muốn chết”Hồng Lục thấy hai người đã quyết định bèn bảo: “Vậy thì hai bác theo cháu vào trong nhé!”Hồng Lục dẫn Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên vào khu vực khử trùng.Mọi người khử trùng rồi đi ra từ một cánh cửra khác, bên trong mới là khu vực phẫu thuật.Đây là một hành lang rộng rãi, hai bên hành lang là cửa kính sát sàn rất lớn. Có thể nhìn thấy từng cố máy y tế quý giá qua cửa kính.Mọi người đi đến trước một cửa kính sát sàn ở trong cùng, Hồng Lục mở cửa ra.

Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… Tuy một chuyến chuyên cơ cũng không tốn bao nhiêu tiền, nhưng bà không muốn để con bé đó có cảm giác hơnngười, thế nên bảo quản gia từ chối yêu3 cầu của cô ta.Quản gia nói Đế An Nhiên rất tức giận, một mình đùng đùng bỏ đi. Người bên cạnh thấy cô ta đã đặt vé máy baylúc mười m1ột giờ sáng.Bây giờ mới tám giờ, thế…Hồng Lục mỉm cười: “Là cô Đế Cảnh Thiên”Tạ Thanh Nghiên sững sờ rồi mừng rỡ, 9mặt cười tươi như hoa.“Thiên Thiên à? Con bé nói với cô về thân phận của con bé rồi à? Là con bé chủ động nói với cô hả? Thế thì chắc3chắn là hai người thân nhau lắm nhỉ?” Bé con của bà đã biết thân phận của mình từ lâu lắm rồi nhưng chưa baogiờ nói với bất kỳ ai, cũng luôn h8ờ hững vừa đủ khi tiếp xúc với bà. Tuy đã nhận con gái nhưng Tạ Thanh Nghiênluôn chìm trong cảm giác không chân thực như đi trong sương mù.Đây là lần đầu tiên con gái chủ động nhắc đến thân phận của mình với người ngoài. Không chỉ Tạ Thanh Nghiên,đến Đế Tịnh Hiên cũng cảm thấy rất vui.Hồng Lục mỉm cười, gật đầu: “Vâng, tôi rất thân với chị Thiên, thế nên chị ấy đã nói với tôi rồi.”“Chị Thiên?”Đế Tịnh Hiên không nhịn được mà lặp lại từ này.Nếu nhớ không nhầm thì đáng lẽ Hồng Lục phải lớn tuổi hơn con gái ông nhiều lắm chứ?Hồng Lục cười: “Chị Thiên xứng đáng với cách xưng hô này. Chị ấy đã chờ mọi người ở bên trong rồi, mời hai bácđi theo cháu”Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên nhìn nhau rồi cùng theo Hồng Lục vào trong.Viện nghiên cứu Lawrence này trông như một tòa nhà tổ hợp viện cỡ lớn, vừa nhìn là có thể thấy được đại khái.Nhưng sau khi vào trong rồi mới phát hiện căn nhà này không hề đơn giản như vẻ bề ngoài, những gì quan trọngđều nằm ở dưới tầng ngầm.Hai người đi theo Hồng Lục từ một căn phòng xuống tầng âm hai, sau đó từ tầng âm hai rẽ trái rẽ phải, cuối cùngđến một nơi…Phòng phẫu thuật???“Bác trai, bác gái, mời.”“Đây không phải phòng phẫu thuật à? Chúng tôi đến phòng phẫu thuật làm gì? Thiên Thiên đâu?”“Chị Thiên đang ở bên trong, giáo sư J đang làm phẫu thuật, bệnh nhân có tình trạng bệnh giống với bác trai, thếnên ý của chị Thiên là để hai bác đến phòng phẫu thuật quan sát một lúc.”Tạ Thanh Nghiên nhìn Đế Tịnh Hiên rồi khuyến khích: “Nếu Thiên Thiên đã muốn chúng ta vào trong xem thìchúng ta cứ vào xem đi. Đằng nào thì cũng phải làm cuộc phẫu thuật này, chỉ cần giáo sư J có đủ năng lực để thựchiện, chúng ta không cần phải chờ thêm nữa. Không thì lần nào mình phát bệnh, em cũng lo lắng muốn chết”Hồng Lục thấy hai người đã quyết định bèn bảo: “Vậy thì hai bác theo cháu vào trong nhé!”Hồng Lục dẫn Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên vào khu vực khử trùng.Mọi người khử trùng rồi đi ra từ một cánh cửra khác, bên trong mới là khu vực phẫu thuật.Đây là một hành lang rộng rãi, hai bên hành lang là cửa kính sát sàn rất lớn. Có thể nhìn thấy từng cố máy y tế quý giá qua cửa kính.Mọi người đi đến trước một cửa kính sát sàn ở trong cùng, Hồng Lục mở cửa ra.

Lạc Mất Cô Dâu Xung HỉTác giả: Nguyên LaiTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Mợ chủ, có một số việc không phải đích thân trải qua mới hiểu được hai chữ "hối hận". Hợp đồng của chúng ta giấy trắng mực đen đã viết rất rõ ràng, một khi phát hiện ra mợ nɠɵạı ŧìиɦ, chúng tôi không chỉ thu hồi tất cả những gì đã cho nhà mẹ đẻ của mợ, mà tất cả những lợi ích mà nhà mợ nhận được trong thời gian nay cũng sẽ bị thu hồi toàn bộ."... "Mợ chủ, nhà họ Chiến là danh gia vọng tộc, tuy cậu ba gặp điều bất trắc nhưng gốc gác và thể diện gia tộc vẫn còn đó. Nhà họ Chiến tuyệt đối không cho phép cháu dâu minh chân trong chân ngoài, đã thế còn là cậu ba mà cụ chủ coi trọng nhất!" ... "Tôi tin nếu mợ chủ đã chấp nhận gả vào nhà họ Chiến thì chắc chắn mợ đã cân nhắc giữa lợi và hại rồi, nếu vậy thì mợ chủ sẽ biết phân nặng nhẹ! Khi có được thì mợ chủ cũng phải nghĩ xem mợ và gia đình mợ có gánh vác được hậu quả nếu mất đi hay không?" Trong một phòng bệnh VIP xa hoa cao cấp, một vị quản gia ăn mặc chỉnh chu đang dốc hết ruột gan để khuyên nhủ cô gái trên giường bệnh với sắc mặt như… Tuy một chuyến chuyên cơ cũng không tốn bao nhiêu tiền, nhưng bà không muốn để con bé đó có cảm giác hơnngười, thế nên bảo quản gia từ chối yêu3 cầu của cô ta.Quản gia nói Đế An Nhiên rất tức giận, một mình đùng đùng bỏ đi. Người bên cạnh thấy cô ta đã đặt vé máy baylúc mười m1ột giờ sáng.Bây giờ mới tám giờ, thế…Hồng Lục mỉm cười: “Là cô Đế Cảnh Thiên”Tạ Thanh Nghiên sững sờ rồi mừng rỡ, 9mặt cười tươi như hoa.“Thiên Thiên à? Con bé nói với cô về thân phận của con bé rồi à? Là con bé chủ động nói với cô hả? Thế thì chắc3chắn là hai người thân nhau lắm nhỉ?” Bé con của bà đã biết thân phận của mình từ lâu lắm rồi nhưng chưa baogiờ nói với bất kỳ ai, cũng luôn h8ờ hững vừa đủ khi tiếp xúc với bà. Tuy đã nhận con gái nhưng Tạ Thanh Nghiênluôn chìm trong cảm giác không chân thực như đi trong sương mù.Đây là lần đầu tiên con gái chủ động nhắc đến thân phận của mình với người ngoài. Không chỉ Tạ Thanh Nghiên,đến Đế Tịnh Hiên cũng cảm thấy rất vui.Hồng Lục mỉm cười, gật đầu: “Vâng, tôi rất thân với chị Thiên, thế nên chị ấy đã nói với tôi rồi.”“Chị Thiên?”Đế Tịnh Hiên không nhịn được mà lặp lại từ này.Nếu nhớ không nhầm thì đáng lẽ Hồng Lục phải lớn tuổi hơn con gái ông nhiều lắm chứ?Hồng Lục cười: “Chị Thiên xứng đáng với cách xưng hô này. Chị ấy đã chờ mọi người ở bên trong rồi, mời hai bácđi theo cháu”Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên nhìn nhau rồi cùng theo Hồng Lục vào trong.Viện nghiên cứu Lawrence này trông như một tòa nhà tổ hợp viện cỡ lớn, vừa nhìn là có thể thấy được đại khái.Nhưng sau khi vào trong rồi mới phát hiện căn nhà này không hề đơn giản như vẻ bề ngoài, những gì quan trọngđều nằm ở dưới tầng ngầm.Hai người đi theo Hồng Lục từ một căn phòng xuống tầng âm hai, sau đó từ tầng âm hai rẽ trái rẽ phải, cuối cùngđến một nơi…Phòng phẫu thuật???“Bác trai, bác gái, mời.”“Đây không phải phòng phẫu thuật à? Chúng tôi đến phòng phẫu thuật làm gì? Thiên Thiên đâu?”“Chị Thiên đang ở bên trong, giáo sư J đang làm phẫu thuật, bệnh nhân có tình trạng bệnh giống với bác trai, thếnên ý của chị Thiên là để hai bác đến phòng phẫu thuật quan sát một lúc.”Tạ Thanh Nghiên nhìn Đế Tịnh Hiên rồi khuyến khích: “Nếu Thiên Thiên đã muốn chúng ta vào trong xem thìchúng ta cứ vào xem đi. Đằng nào thì cũng phải làm cuộc phẫu thuật này, chỉ cần giáo sư J có đủ năng lực để thựchiện, chúng ta không cần phải chờ thêm nữa. Không thì lần nào mình phát bệnh, em cũng lo lắng muốn chết”Hồng Lục thấy hai người đã quyết định bèn bảo: “Vậy thì hai bác theo cháu vào trong nhé!”Hồng Lục dẫn Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên vào khu vực khử trùng.Mọi người khử trùng rồi đi ra từ một cánh cửra khác, bên trong mới là khu vực phẫu thuật.Đây là một hành lang rộng rãi, hai bên hành lang là cửa kính sát sàn rất lớn. Có thể nhìn thấy từng cố máy y tế quý giá qua cửa kính.Mọi người đi đến trước một cửa kính sát sàn ở trong cùng, Hồng Lục mở cửa ra.

Chương 652