Tác giả:

! Dinh thự Đoàn Dư! "Ba mẹ về nước sao không báo với con"? "Mẹ muốn tạo bất ngờ " "Khả Nhiên không về cùng với ba mẹ sao" Đoàn lão gia (Quân Hạo) nhìn bản sao như đúc lúc trẻ của mình đang nhăn nhó trước mặt,họ chỉ khác nhau về màu tóc và một ít nếp nhăn nhẹ không đáng kể "Mẹ bảo con bé về cùng,nhưng con bé đang bận làm show trình diễn thời trang,nên xong thì sẽ về sau" "Lần này ba mẹ định ở đây bao lâu " "Nè,đang hỏi cung ba mẹ à" mặt Đoàn lão gia đanh lại,dù cũng 60 tuổi hơn nhưng trông ông khá bảnh bao nhìn rất sang trọng,mái tóc bạch kim chải sượt lên đưa vầng tráng sáng,nhìn gương mặt phúc hậu vô cùng "Em nói thẳng với nó chuyện kết hôn đi,trước sau gì cũng nên biết thôi" Đoàn phu nhân (Dư Hy) năm nay cũng hơn 50 tuổi,cái tuổi muốn làm bà vô cùng mà đứa con trai này lại kén cá chọn canh tính tình kỳ quặc như Quân Hạo lúc trẻ "Anh để em nói chuyện với con,anh lên nghỉ ngơi đi" Dư Hy ngồi nhìn chăm chú đứa con trai đang đưa tách cafe lên môi,quả thật rất giống ba Quân Hạo mái tóc…

Chương 78: 78: ”em Muốn Gì Cũng Được”

Nợ Một Lời Xin LỗiTác giả: VânvaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược! Dinh thự Đoàn Dư! "Ba mẹ về nước sao không báo với con"? "Mẹ muốn tạo bất ngờ " "Khả Nhiên không về cùng với ba mẹ sao" Đoàn lão gia (Quân Hạo) nhìn bản sao như đúc lúc trẻ của mình đang nhăn nhó trước mặt,họ chỉ khác nhau về màu tóc và một ít nếp nhăn nhẹ không đáng kể "Mẹ bảo con bé về cùng,nhưng con bé đang bận làm show trình diễn thời trang,nên xong thì sẽ về sau" "Lần này ba mẹ định ở đây bao lâu " "Nè,đang hỏi cung ba mẹ à" mặt Đoàn lão gia đanh lại,dù cũng 60 tuổi hơn nhưng trông ông khá bảnh bao nhìn rất sang trọng,mái tóc bạch kim chải sượt lên đưa vầng tráng sáng,nhìn gương mặt phúc hậu vô cùng "Em nói thẳng với nó chuyện kết hôn đi,trước sau gì cũng nên biết thôi" Đoàn phu nhân (Dư Hy) năm nay cũng hơn 50 tuổi,cái tuổi muốn làm bà vô cùng mà đứa con trai này lại kén cá chọn canh tính tình kỳ quặc như Quân Hạo lúc trẻ "Anh để em nói chuyện với con,anh lên nghỉ ngơi đi" Dư Hy ngồi nhìn chăm chú đứa con trai đang đưa tách cafe lên môi,quả thật rất giống ba Quân Hạo mái tóc… Ăn hết bát cháo,cô thấy hơi buồn ngủ…nhưng cô muốn hỏi rõ vài chuyện …“Đoàn Thiếu Dương,bọn người Tây Viễn…ở đâu?làm sao để gặp?”Vương Thừa Nhi ngồi tựa người vào gối,đôi môi nhợt nhạt mái tóc hơi rối nhìn yếu ớt vô cùng,nhưng lại mang dáng vẻ mảnh mai,mong manh như sương sớm,nhìn chỉ muốn ôm vào lòng vuốt ve mái tóc“Với dáng vẻ này à” ngốc này muốn nộp mạng,hỏi còn lâu mình mới nói…“Tôi muốn biết thông tin kẻ thù không được à” Vương Thừa Nhi đã vài lần chạm trán với bọn chúng,nhưng cô không hề biết,…“Em chỉ cần ngoan ngoãn bên cạnh tôi là được…”“Tôi đâu phải cún…”vừa nói cô vừa khó chịu chau mày …”anh nói đi,phải làm sao tôi mới có thể tham gia vào tổ chức của anh?”“Tổ chức gì!?”“Anh tưởng tôi ngốc à,nếu anh không có anh em thì làm sao ngày hôm đó đối phó với bọn Tây Viễn…”Cô nhóc này biết được đến đâu rồi…?“Em muốn tham gia thì cũng đợi vết thương lành lại,và tham gia đội sát hạch…”muốn trả thù đến vậy cơ à?nếu mình không hứa cho em ấy gia nhập thì chắc gì để mình yên?còn nếu thử chưa chắc gì em ấy làm được…Vương Thừa Nhi nhìn thẳng vào mắt Đoàn Thiếu Dương với cặp mắt kiên định”tôi muốn tìm ra người nhà của tôi,và trả món nợ …”“Được em muốn gì cũng được”Đoàn Thiếu Dương như mở cờ trong bụng,vì ít ra cô ấy cũng chịu ở lại bên cạnh hắn,cho dù cô có muốn hái sao trên trời hắn cũng làm …“Em cứ nghỉ ngơi dưỡng thương”Đoàn thiếu dương đứng dậy lấy áo khoác mặc vào “nhớ uống thuốc đúng giờ,đợi tôi về ““Anh đi đâu”Đang mặc áo khoác,nghe đến câu hỏi của Vương Thừa Nhi thì hắn dừng tay lại,xoay người đi đến chiếc giường cô đang nằm,hắn cúi người xuống hôn nhẹ lên vầng trán của cô”có việc,khi về anh sẽ kể,bây giờ không có thời gian”Bị hôn bất ngờ,đôi má ửng hồng,đôi môi bặm lại…bất giác lấy tay che tránBất giác hắn cười lớn,giọng cười hả hê của hắn làm Vương Thừa Nhi càng ngượng ngùng…“Đồ đáng yêu>..

Nợ Một Lời Xin LỗiTác giả: VânvaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược! Dinh thự Đoàn Dư! "Ba mẹ về nước sao không báo với con"? "Mẹ muốn tạo bất ngờ " "Khả Nhiên không về cùng với ba mẹ sao" Đoàn lão gia (Quân Hạo) nhìn bản sao như đúc lúc trẻ của mình đang nhăn nhó trước mặt,họ chỉ khác nhau về màu tóc và một ít nếp nhăn nhẹ không đáng kể "Mẹ bảo con bé về cùng,nhưng con bé đang bận làm show trình diễn thời trang,nên xong thì sẽ về sau" "Lần này ba mẹ định ở đây bao lâu " "Nè,đang hỏi cung ba mẹ à" mặt Đoàn lão gia đanh lại,dù cũng 60 tuổi hơn nhưng trông ông khá bảnh bao nhìn rất sang trọng,mái tóc bạch kim chải sượt lên đưa vầng tráng sáng,nhìn gương mặt phúc hậu vô cùng "Em nói thẳng với nó chuyện kết hôn đi,trước sau gì cũng nên biết thôi" Đoàn phu nhân (Dư Hy) năm nay cũng hơn 50 tuổi,cái tuổi muốn làm bà vô cùng mà đứa con trai này lại kén cá chọn canh tính tình kỳ quặc như Quân Hạo lúc trẻ "Anh để em nói chuyện với con,anh lên nghỉ ngơi đi" Dư Hy ngồi nhìn chăm chú đứa con trai đang đưa tách cafe lên môi,quả thật rất giống ba Quân Hạo mái tóc… Ăn hết bát cháo,cô thấy hơi buồn ngủ…nhưng cô muốn hỏi rõ vài chuyện …“Đoàn Thiếu Dương,bọn người Tây Viễn…ở đâu?làm sao để gặp?”Vương Thừa Nhi ngồi tựa người vào gối,đôi môi nhợt nhạt mái tóc hơi rối nhìn yếu ớt vô cùng,nhưng lại mang dáng vẻ mảnh mai,mong manh như sương sớm,nhìn chỉ muốn ôm vào lòng vuốt ve mái tóc“Với dáng vẻ này à” ngốc này muốn nộp mạng,hỏi còn lâu mình mới nói…“Tôi muốn biết thông tin kẻ thù không được à” Vương Thừa Nhi đã vài lần chạm trán với bọn chúng,nhưng cô không hề biết,…“Em chỉ cần ngoan ngoãn bên cạnh tôi là được…”“Tôi đâu phải cún…”vừa nói cô vừa khó chịu chau mày …”anh nói đi,phải làm sao tôi mới có thể tham gia vào tổ chức của anh?”“Tổ chức gì!?”“Anh tưởng tôi ngốc à,nếu anh không có anh em thì làm sao ngày hôm đó đối phó với bọn Tây Viễn…”Cô nhóc này biết được đến đâu rồi…?“Em muốn tham gia thì cũng đợi vết thương lành lại,và tham gia đội sát hạch…”muốn trả thù đến vậy cơ à?nếu mình không hứa cho em ấy gia nhập thì chắc gì để mình yên?còn nếu thử chưa chắc gì em ấy làm được…Vương Thừa Nhi nhìn thẳng vào mắt Đoàn Thiếu Dương với cặp mắt kiên định”tôi muốn tìm ra người nhà của tôi,và trả món nợ …”“Được em muốn gì cũng được”Đoàn Thiếu Dương như mở cờ trong bụng,vì ít ra cô ấy cũng chịu ở lại bên cạnh hắn,cho dù cô có muốn hái sao trên trời hắn cũng làm …“Em cứ nghỉ ngơi dưỡng thương”Đoàn thiếu dương đứng dậy lấy áo khoác mặc vào “nhớ uống thuốc đúng giờ,đợi tôi về ““Anh đi đâu”Đang mặc áo khoác,nghe đến câu hỏi của Vương Thừa Nhi thì hắn dừng tay lại,xoay người đi đến chiếc giường cô đang nằm,hắn cúi người xuống hôn nhẹ lên vầng trán của cô”có việc,khi về anh sẽ kể,bây giờ không có thời gian”Bị hôn bất ngờ,đôi má ửng hồng,đôi môi bặm lại…bất giác lấy tay che tránBất giác hắn cười lớn,giọng cười hả hê của hắn làm Vương Thừa Nhi càng ngượng ngùng…“Đồ đáng yêu>..

Nợ Một Lời Xin LỗiTác giả: VânvaTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược! Dinh thự Đoàn Dư! "Ba mẹ về nước sao không báo với con"? "Mẹ muốn tạo bất ngờ " "Khả Nhiên không về cùng với ba mẹ sao" Đoàn lão gia (Quân Hạo) nhìn bản sao như đúc lúc trẻ của mình đang nhăn nhó trước mặt,họ chỉ khác nhau về màu tóc và một ít nếp nhăn nhẹ không đáng kể "Mẹ bảo con bé về cùng,nhưng con bé đang bận làm show trình diễn thời trang,nên xong thì sẽ về sau" "Lần này ba mẹ định ở đây bao lâu " "Nè,đang hỏi cung ba mẹ à" mặt Đoàn lão gia đanh lại,dù cũng 60 tuổi hơn nhưng trông ông khá bảnh bao nhìn rất sang trọng,mái tóc bạch kim chải sượt lên đưa vầng tráng sáng,nhìn gương mặt phúc hậu vô cùng "Em nói thẳng với nó chuyện kết hôn đi,trước sau gì cũng nên biết thôi" Đoàn phu nhân (Dư Hy) năm nay cũng hơn 50 tuổi,cái tuổi muốn làm bà vô cùng mà đứa con trai này lại kén cá chọn canh tính tình kỳ quặc như Quân Hạo lúc trẻ "Anh để em nói chuyện với con,anh lên nghỉ ngơi đi" Dư Hy ngồi nhìn chăm chú đứa con trai đang đưa tách cafe lên môi,quả thật rất giống ba Quân Hạo mái tóc… Ăn hết bát cháo,cô thấy hơi buồn ngủ…nhưng cô muốn hỏi rõ vài chuyện …“Đoàn Thiếu Dương,bọn người Tây Viễn…ở đâu?làm sao để gặp?”Vương Thừa Nhi ngồi tựa người vào gối,đôi môi nhợt nhạt mái tóc hơi rối nhìn yếu ớt vô cùng,nhưng lại mang dáng vẻ mảnh mai,mong manh như sương sớm,nhìn chỉ muốn ôm vào lòng vuốt ve mái tóc“Với dáng vẻ này à” ngốc này muốn nộp mạng,hỏi còn lâu mình mới nói…“Tôi muốn biết thông tin kẻ thù không được à” Vương Thừa Nhi đã vài lần chạm trán với bọn chúng,nhưng cô không hề biết,…“Em chỉ cần ngoan ngoãn bên cạnh tôi là được…”“Tôi đâu phải cún…”vừa nói cô vừa khó chịu chau mày …”anh nói đi,phải làm sao tôi mới có thể tham gia vào tổ chức của anh?”“Tổ chức gì!?”“Anh tưởng tôi ngốc à,nếu anh không có anh em thì làm sao ngày hôm đó đối phó với bọn Tây Viễn…”Cô nhóc này biết được đến đâu rồi…?“Em muốn tham gia thì cũng đợi vết thương lành lại,và tham gia đội sát hạch…”muốn trả thù đến vậy cơ à?nếu mình không hứa cho em ấy gia nhập thì chắc gì để mình yên?còn nếu thử chưa chắc gì em ấy làm được…Vương Thừa Nhi nhìn thẳng vào mắt Đoàn Thiếu Dương với cặp mắt kiên định”tôi muốn tìm ra người nhà của tôi,và trả món nợ …”“Được em muốn gì cũng được”Đoàn Thiếu Dương như mở cờ trong bụng,vì ít ra cô ấy cũng chịu ở lại bên cạnh hắn,cho dù cô có muốn hái sao trên trời hắn cũng làm …“Em cứ nghỉ ngơi dưỡng thương”Đoàn thiếu dương đứng dậy lấy áo khoác mặc vào “nhớ uống thuốc đúng giờ,đợi tôi về ““Anh đi đâu”Đang mặc áo khoác,nghe đến câu hỏi của Vương Thừa Nhi thì hắn dừng tay lại,xoay người đi đến chiếc giường cô đang nằm,hắn cúi người xuống hôn nhẹ lên vầng trán của cô”có việc,khi về anh sẽ kể,bây giờ không có thời gian”Bị hôn bất ngờ,đôi má ửng hồng,đôi môi bặm lại…bất giác lấy tay che tránBất giác hắn cười lớn,giọng cười hả hê của hắn làm Vương Thừa Nhi càng ngượng ngùng…“Đồ đáng yêu>..

Chương 78: 78: ”em Muốn Gì Cũng Được”