Khiết Anh là bà chủ của một cửa hàng hoa tươi lớn ở thành phố X, như mọi ngày sau khi xong việc cô lại lái xe trở về nhà. Đang lúc ngồi thư giãn trên ghế đột nhiên cô thấy khung cảnh trước mắt mờ dần và chìm ngập trong một màu đen tối. Bỗng nhiên chợt có một thứ ánh sáng chiếu thẳng vào mắt khiến cô giật mình vội giơ tay che đi ánh sáng ấy. Cùng lúc ấy bỗng nhiên có một tiếng nói nữ nhân với chất giọng dịu dàng vang vọng bên tai cô: “Khiết Anh! Khiết Anh!” Ánh sáng nhạt dần, cô hạ tay xuống rồi nhìn xung quanh vừa tìm kiếm giọng nói ấy vừa cất tiếng hỏi: “Ai? Ai đang gọi mình vậy? Không phải là Hắc Bạch Vô Thường đó chứ?” Cô khẽ rùng mình. Một cô gái xuất hiện, làn da trắng hồng, mi mục như họa, mắt to long lanh, sóng mũi cao vút kèm với đôi môi như cánh hoa đào rực rỡ, trên người khoát bộ quần áo kỳ lạ như trong phim cổ trang mà cô hay xem. Cô ấy cất giọng cười tựa như suối chảy róc rách rồi cất tiếng trấn an: “Cô nương yên tâm, tôi không phải Hắc Bạch Vô Thường đâu. Tôi tên Cao…

Chương 94: Chương 94

Xuyên Về Thay Nguyệt Lão Se DuyênTác giả: Nguyệt Công TửTruyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngKhiết Anh là bà chủ của một cửa hàng hoa tươi lớn ở thành phố X, như mọi ngày sau khi xong việc cô lại lái xe trở về nhà. Đang lúc ngồi thư giãn trên ghế đột nhiên cô thấy khung cảnh trước mắt mờ dần và chìm ngập trong một màu đen tối. Bỗng nhiên chợt có một thứ ánh sáng chiếu thẳng vào mắt khiến cô giật mình vội giơ tay che đi ánh sáng ấy. Cùng lúc ấy bỗng nhiên có một tiếng nói nữ nhân với chất giọng dịu dàng vang vọng bên tai cô: “Khiết Anh! Khiết Anh!” Ánh sáng nhạt dần, cô hạ tay xuống rồi nhìn xung quanh vừa tìm kiếm giọng nói ấy vừa cất tiếng hỏi: “Ai? Ai đang gọi mình vậy? Không phải là Hắc Bạch Vô Thường đó chứ?” Cô khẽ rùng mình. Một cô gái xuất hiện, làn da trắng hồng, mi mục như họa, mắt to long lanh, sóng mũi cao vút kèm với đôi môi như cánh hoa đào rực rỡ, trên người khoát bộ quần áo kỳ lạ như trong phim cổ trang mà cô hay xem. Cô ấy cất giọng cười tựa như suối chảy róc rách rồi cất tiếng trấn an: “Cô nương yên tâm, tôi không phải Hắc Bạch Vô Thường đâu. Tôi tên Cao… ======Bão 10=======Vì đường xa nên dọc đường phải dừng chân tại khách điếm nghỉ qua đêm vì thế mà mất hai ngày mọi người mới đến được Đông Nhạc.Xe ngựa chạy thẳng một mạch đến cổng hoàng cung thì dừng hẳn.Khiết Anh và mọi người bước xuống thì thấy cung nữ, thái giám và ngự lâm quân đứng xếp hàng cúi đầu hành lễ, bên cạnh còn có ba vị với gương mặt tuấn tú, đường nét có chút giống nhau, y phục trên người được thêu hình rồng uốn lượn trên nền vải lụa mềm mại đẹp mắt.Ba người họ nhìn Thế Bảo mỉm cười cúi đầu: “Hoàng huynh!”Thế Bảo mỉm cười gật đầu nói: “Thế Dương, đệ hãy an bài hai cung điện cho các vị khách quý đến từ Phong Thiên Quốc giúp trẫm và thay trẫm đón tiếp họ.”Người tên Thế Dương gật đầu: “Dạ hoàng huynh.” Rồi giơ tay làm động tác mời với nhóm người Khiết Anh, tất cả cúi đầu chào Thế Bảo rồi nhanh chân đi về cung điện đã được sắp xếp sẵn.Bước đến cung điện có tên Nguyệt Vân cung thì Thế Dương và thuộc hạ dừng lại, Thế Dương mỉm cười nhì Vĩnh Ninh: “Các vị, mời các vị!”Rồi hắn xoay qua nhìn Lâm Mặc: “Còn ba vị xin mời sang Thanh Lạc cung nghỉ ngơi.” Lâm Mặc cúi đầu đa tạ rồi cung Tử Hạo Tử Hàn vào trong.-------------*******-------------Vừa bước vào Nguyệt Vân cung thì Khiết An và Vĩnh Ninh đi ngắm nhìn xung quanh.Tẩm cung này không khác với Vĩnh Ninh cung của Vĩnh Ninh là bao, chỉ có là cách bày trí có chút đơn điệu, Căn phòng lớn được chia cách làmhai bởi bức bình phong, bên ngoài là chiếc bàn trà to kèm với hai đĩa bánh mà một đĩa trái cây, bên trong là chiếc giường to lớn đủ cả năm người nằm ngủ.Khiết Anh thì ngồi vào bàn rót trà an ổn vừa thưởng trà vừa ăn bánh trên bàn.Vĩnh Ninh sau khi quay ra nhìn nàng thì ngồi xuống thở dài: “Khiết Anh à! Muội đến đây là để ăn sao?”Khiết Anh gật đầu: “Chúng ta đến đây là để ăn thật mà, ăn cưới A Tuyết tỷ đó!Khiết An bật cười nhìn Vĩnh Ninh: “Thôi công chúa hãy kệ tỷ ấy đi.Mà sao muội thấy công chúa không bao giờ mang theo cung nữ lúc ra ngoài vậy?”Vĩnh Ninh vừa rót trà vừa nói: “Mang theo cung nữ phiền phức lắm, muội biết ta là công chúa nên có rất nhiều chuyện không thể tùy tiện, hơn nữa nếu có chuyện xảy ra thì e là phụ hoàng sẽ biết đầu tiên nên ta mới khôngcho bọn chúng theo hầu.”Khiết Anh cũng ngừng ăn mà quay sang hỏi: “Nhưng người là công chúa, sao có thể không có người bảo vệ chứ?”Vĩnh Ninh mỉm cười: “Ta ra ngoài không cùng đi với hai muội cũng là với Lâm ca ca hoặc là A Hàn và An Hạo.Ở với mọi người ta an tâm hơn đám cung nữ và cận vệ kia hơn nhiều.”Khiết An lắc đầu chịu thua: “Vậy mà hoàng thượng cũng cho phép thì muội cũng hết biết!”Vĩnh Ninh chống hai tay lên má nói: “Ai nói phụ hoàng cho phép? Ta phải năn nỉ hết lời mới được đó.Cũng may là không ai biết thân phận của ta nên phụ hoàng mới không làm khó đó chứ!” Đúng lúc này một nhóm cung nữ mangthức ăn lên đặt lên bàn.Sau khi bày ra tất cả thì một cung nữ cúi đầu hành lễ: “Dạ mời các vị dùng bữa và nghỉ ngơi, ngày mai sẽ bắt đầu quốc hôn ạ!” Vĩnh Ninh gật đầu rồi vẫy tay cho cung nữ lui ra còn ba người thì bắt đầu dùng bữa, sau đó cả bacùng cởi ngoại leo lên giường nghỉ ngơi để ngày mai giúp A Tuyết chuẩn bị cử hành quốc hôn của hoàng đế và hoàng hậu Đông Nhạc..

Xuyên Về Thay Nguyệt Lão Se DuyênTác giả: Nguyệt Công TửTruyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngKhiết Anh là bà chủ của một cửa hàng hoa tươi lớn ở thành phố X, như mọi ngày sau khi xong việc cô lại lái xe trở về nhà. Đang lúc ngồi thư giãn trên ghế đột nhiên cô thấy khung cảnh trước mắt mờ dần và chìm ngập trong một màu đen tối. Bỗng nhiên chợt có một thứ ánh sáng chiếu thẳng vào mắt khiến cô giật mình vội giơ tay che đi ánh sáng ấy. Cùng lúc ấy bỗng nhiên có một tiếng nói nữ nhân với chất giọng dịu dàng vang vọng bên tai cô: “Khiết Anh! Khiết Anh!” Ánh sáng nhạt dần, cô hạ tay xuống rồi nhìn xung quanh vừa tìm kiếm giọng nói ấy vừa cất tiếng hỏi: “Ai? Ai đang gọi mình vậy? Không phải là Hắc Bạch Vô Thường đó chứ?” Cô khẽ rùng mình. Một cô gái xuất hiện, làn da trắng hồng, mi mục như họa, mắt to long lanh, sóng mũi cao vút kèm với đôi môi như cánh hoa đào rực rỡ, trên người khoát bộ quần áo kỳ lạ như trong phim cổ trang mà cô hay xem. Cô ấy cất giọng cười tựa như suối chảy róc rách rồi cất tiếng trấn an: “Cô nương yên tâm, tôi không phải Hắc Bạch Vô Thường đâu. Tôi tên Cao… ======Bão 10=======Vì đường xa nên dọc đường phải dừng chân tại khách điếm nghỉ qua đêm vì thế mà mất hai ngày mọi người mới đến được Đông Nhạc.Xe ngựa chạy thẳng một mạch đến cổng hoàng cung thì dừng hẳn.Khiết Anh và mọi người bước xuống thì thấy cung nữ, thái giám và ngự lâm quân đứng xếp hàng cúi đầu hành lễ, bên cạnh còn có ba vị với gương mặt tuấn tú, đường nét có chút giống nhau, y phục trên người được thêu hình rồng uốn lượn trên nền vải lụa mềm mại đẹp mắt.Ba người họ nhìn Thế Bảo mỉm cười cúi đầu: “Hoàng huynh!”Thế Bảo mỉm cười gật đầu nói: “Thế Dương, đệ hãy an bài hai cung điện cho các vị khách quý đến từ Phong Thiên Quốc giúp trẫm và thay trẫm đón tiếp họ.”Người tên Thế Dương gật đầu: “Dạ hoàng huynh.” Rồi giơ tay làm động tác mời với nhóm người Khiết Anh, tất cả cúi đầu chào Thế Bảo rồi nhanh chân đi về cung điện đã được sắp xếp sẵn.Bước đến cung điện có tên Nguyệt Vân cung thì Thế Dương và thuộc hạ dừng lại, Thế Dương mỉm cười nhì Vĩnh Ninh: “Các vị, mời các vị!”Rồi hắn xoay qua nhìn Lâm Mặc: “Còn ba vị xin mời sang Thanh Lạc cung nghỉ ngơi.” Lâm Mặc cúi đầu đa tạ rồi cung Tử Hạo Tử Hàn vào trong.-------------*******-------------Vừa bước vào Nguyệt Vân cung thì Khiết An và Vĩnh Ninh đi ngắm nhìn xung quanh.Tẩm cung này không khác với Vĩnh Ninh cung của Vĩnh Ninh là bao, chỉ có là cách bày trí có chút đơn điệu, Căn phòng lớn được chia cách làmhai bởi bức bình phong, bên ngoài là chiếc bàn trà to kèm với hai đĩa bánh mà một đĩa trái cây, bên trong là chiếc giường to lớn đủ cả năm người nằm ngủ.Khiết Anh thì ngồi vào bàn rót trà an ổn vừa thưởng trà vừa ăn bánh trên bàn.Vĩnh Ninh sau khi quay ra nhìn nàng thì ngồi xuống thở dài: “Khiết Anh à! Muội đến đây là để ăn sao?”Khiết Anh gật đầu: “Chúng ta đến đây là để ăn thật mà, ăn cưới A Tuyết tỷ đó!Khiết An bật cười nhìn Vĩnh Ninh: “Thôi công chúa hãy kệ tỷ ấy đi.Mà sao muội thấy công chúa không bao giờ mang theo cung nữ lúc ra ngoài vậy?”Vĩnh Ninh vừa rót trà vừa nói: “Mang theo cung nữ phiền phức lắm, muội biết ta là công chúa nên có rất nhiều chuyện không thể tùy tiện, hơn nữa nếu có chuyện xảy ra thì e là phụ hoàng sẽ biết đầu tiên nên ta mới khôngcho bọn chúng theo hầu.”Khiết Anh cũng ngừng ăn mà quay sang hỏi: “Nhưng người là công chúa, sao có thể không có người bảo vệ chứ?”Vĩnh Ninh mỉm cười: “Ta ra ngoài không cùng đi với hai muội cũng là với Lâm ca ca hoặc là A Hàn và An Hạo.Ở với mọi người ta an tâm hơn đám cung nữ và cận vệ kia hơn nhiều.”Khiết An lắc đầu chịu thua: “Vậy mà hoàng thượng cũng cho phép thì muội cũng hết biết!”Vĩnh Ninh chống hai tay lên má nói: “Ai nói phụ hoàng cho phép? Ta phải năn nỉ hết lời mới được đó.Cũng may là không ai biết thân phận của ta nên phụ hoàng mới không làm khó đó chứ!” Đúng lúc này một nhóm cung nữ mangthức ăn lên đặt lên bàn.Sau khi bày ra tất cả thì một cung nữ cúi đầu hành lễ: “Dạ mời các vị dùng bữa và nghỉ ngơi, ngày mai sẽ bắt đầu quốc hôn ạ!” Vĩnh Ninh gật đầu rồi vẫy tay cho cung nữ lui ra còn ba người thì bắt đầu dùng bữa, sau đó cả bacùng cởi ngoại leo lên giường nghỉ ngơi để ngày mai giúp A Tuyết chuẩn bị cử hành quốc hôn của hoàng đế và hoàng hậu Đông Nhạc..

Xuyên Về Thay Nguyệt Lão Se DuyênTác giả: Nguyệt Công TửTruyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngKhiết Anh là bà chủ của một cửa hàng hoa tươi lớn ở thành phố X, như mọi ngày sau khi xong việc cô lại lái xe trở về nhà. Đang lúc ngồi thư giãn trên ghế đột nhiên cô thấy khung cảnh trước mắt mờ dần và chìm ngập trong một màu đen tối. Bỗng nhiên chợt có một thứ ánh sáng chiếu thẳng vào mắt khiến cô giật mình vội giơ tay che đi ánh sáng ấy. Cùng lúc ấy bỗng nhiên có một tiếng nói nữ nhân với chất giọng dịu dàng vang vọng bên tai cô: “Khiết Anh! Khiết Anh!” Ánh sáng nhạt dần, cô hạ tay xuống rồi nhìn xung quanh vừa tìm kiếm giọng nói ấy vừa cất tiếng hỏi: “Ai? Ai đang gọi mình vậy? Không phải là Hắc Bạch Vô Thường đó chứ?” Cô khẽ rùng mình. Một cô gái xuất hiện, làn da trắng hồng, mi mục như họa, mắt to long lanh, sóng mũi cao vút kèm với đôi môi như cánh hoa đào rực rỡ, trên người khoát bộ quần áo kỳ lạ như trong phim cổ trang mà cô hay xem. Cô ấy cất giọng cười tựa như suối chảy róc rách rồi cất tiếng trấn an: “Cô nương yên tâm, tôi không phải Hắc Bạch Vô Thường đâu. Tôi tên Cao… ======Bão 10=======Vì đường xa nên dọc đường phải dừng chân tại khách điếm nghỉ qua đêm vì thế mà mất hai ngày mọi người mới đến được Đông Nhạc.Xe ngựa chạy thẳng một mạch đến cổng hoàng cung thì dừng hẳn.Khiết Anh và mọi người bước xuống thì thấy cung nữ, thái giám và ngự lâm quân đứng xếp hàng cúi đầu hành lễ, bên cạnh còn có ba vị với gương mặt tuấn tú, đường nét có chút giống nhau, y phục trên người được thêu hình rồng uốn lượn trên nền vải lụa mềm mại đẹp mắt.Ba người họ nhìn Thế Bảo mỉm cười cúi đầu: “Hoàng huynh!”Thế Bảo mỉm cười gật đầu nói: “Thế Dương, đệ hãy an bài hai cung điện cho các vị khách quý đến từ Phong Thiên Quốc giúp trẫm và thay trẫm đón tiếp họ.”Người tên Thế Dương gật đầu: “Dạ hoàng huynh.” Rồi giơ tay làm động tác mời với nhóm người Khiết Anh, tất cả cúi đầu chào Thế Bảo rồi nhanh chân đi về cung điện đã được sắp xếp sẵn.Bước đến cung điện có tên Nguyệt Vân cung thì Thế Dương và thuộc hạ dừng lại, Thế Dương mỉm cười nhì Vĩnh Ninh: “Các vị, mời các vị!”Rồi hắn xoay qua nhìn Lâm Mặc: “Còn ba vị xin mời sang Thanh Lạc cung nghỉ ngơi.” Lâm Mặc cúi đầu đa tạ rồi cung Tử Hạo Tử Hàn vào trong.-------------*******-------------Vừa bước vào Nguyệt Vân cung thì Khiết An và Vĩnh Ninh đi ngắm nhìn xung quanh.Tẩm cung này không khác với Vĩnh Ninh cung của Vĩnh Ninh là bao, chỉ có là cách bày trí có chút đơn điệu, Căn phòng lớn được chia cách làmhai bởi bức bình phong, bên ngoài là chiếc bàn trà to kèm với hai đĩa bánh mà một đĩa trái cây, bên trong là chiếc giường to lớn đủ cả năm người nằm ngủ.Khiết Anh thì ngồi vào bàn rót trà an ổn vừa thưởng trà vừa ăn bánh trên bàn.Vĩnh Ninh sau khi quay ra nhìn nàng thì ngồi xuống thở dài: “Khiết Anh à! Muội đến đây là để ăn sao?”Khiết Anh gật đầu: “Chúng ta đến đây là để ăn thật mà, ăn cưới A Tuyết tỷ đó!Khiết An bật cười nhìn Vĩnh Ninh: “Thôi công chúa hãy kệ tỷ ấy đi.Mà sao muội thấy công chúa không bao giờ mang theo cung nữ lúc ra ngoài vậy?”Vĩnh Ninh vừa rót trà vừa nói: “Mang theo cung nữ phiền phức lắm, muội biết ta là công chúa nên có rất nhiều chuyện không thể tùy tiện, hơn nữa nếu có chuyện xảy ra thì e là phụ hoàng sẽ biết đầu tiên nên ta mới khôngcho bọn chúng theo hầu.”Khiết Anh cũng ngừng ăn mà quay sang hỏi: “Nhưng người là công chúa, sao có thể không có người bảo vệ chứ?”Vĩnh Ninh mỉm cười: “Ta ra ngoài không cùng đi với hai muội cũng là với Lâm ca ca hoặc là A Hàn và An Hạo.Ở với mọi người ta an tâm hơn đám cung nữ và cận vệ kia hơn nhiều.”Khiết An lắc đầu chịu thua: “Vậy mà hoàng thượng cũng cho phép thì muội cũng hết biết!”Vĩnh Ninh chống hai tay lên má nói: “Ai nói phụ hoàng cho phép? Ta phải năn nỉ hết lời mới được đó.Cũng may là không ai biết thân phận của ta nên phụ hoàng mới không làm khó đó chứ!” Đúng lúc này một nhóm cung nữ mangthức ăn lên đặt lên bàn.Sau khi bày ra tất cả thì một cung nữ cúi đầu hành lễ: “Dạ mời các vị dùng bữa và nghỉ ngơi, ngày mai sẽ bắt đầu quốc hôn ạ!” Vĩnh Ninh gật đầu rồi vẫy tay cho cung nữ lui ra còn ba người thì bắt đầu dùng bữa, sau đó cả bacùng cởi ngoại leo lên giường nghỉ ngơi để ngày mai giúp A Tuyết chuẩn bị cử hành quốc hôn của hoàng đế và hoàng hậu Đông Nhạc..

Chương 94: Chương 94