Tô Cẩm Lê khiêng xe đạp, thở “Hồng hộc” đi về phía nội thành. Sợi xích treo trên chiếc xe đạp vẫn đung đưa qua lại, đập vào chiếc xe đạp phát ra âm thanh lanh lảnh khá nhịp nhàng. Mồ hôi trên trán chảy xuôi xuống mặt rồi vào cổ áo. Làn da cậu bị mồ hôi thấm ướt nên xuất hiện chút biến hóa. Nhưng vì quá mệt nên cậu vẫn chưa biết được. Trước khi xuống núi, Tô gia gia đã từng giúp Tô Cẩm Lê tính một quẻ. Tô gia gia lúc đó đang ăn mì gói, trước mặt còn có 4 quyển tiểu thuyết huyền huyễn, bớt thời giờ đem la bàn ra xem bói, nhìn một chút rồi nói với Tô Cẩm Lê: “Lần này con xuống núi, dữ nhiều lành ít.” “A? Con là cá chép gấm thành tinh mà, tại sao lại như vậy?” Cậu theo bản năng cảm thấy, gia gia vẫn là không yên tâm cho cậu xuống núi, cố ý dọa cậu. “Bởi vì con là cá chép lai.” Tô Cẩm Lê lập tức ngậm miệng. Cậu không giống mấy con yêu khác, hay cực kì không giống…… Trước nay cậu vẫn luôn biết nhược điểm này. Cậu có thể chất thuần âm. Thế gian vạn vật, toàn phân âm dương. Âm dương điều hòa…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...