Tác giả:

cô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,…

Chương 11: 11: Chạm Mặt Với

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Nàng được đưa về viện, gần phòng vương gia.Sau vụ việc rơi xuống nước buổi tiệc vẫn được tiếp tục.Hoàng thượng đếnVi thần tham kiếm hoàng thượngMọi người đồng loạt quỳ xuốngCác khanh cứ tự nhiên như vừa lúc nãy.Hôm nay không phân biệt trẫm cũng giống mọi người.Cứ vui vẻ tiếp tục như vừa lúc nãyChúng thần tuân chỉHoàng huynh người tối nay ở lại đây không- Đoan Minh Triệt nói thầm với Hoàng thượngHôm nay sinh thần đệ tất nhiên ta ở lại rồi.Không say không về.Hiếm có một hôm được ở bên cạnh đệ.Chúng ta uống không say không vềMọi người ai cũng biết ý.Xin đi về trước để lại không gian cho hai người.Lúc đó cũng tốiE đi kiếm cho ta một bộ quần áo nha hoàn với.Ta muốn đi ra ngoài xem hoạt động phủ này về đêmNgười lại gây chuyện àE đi lấy đi, đi mà.Đôi mắt Băng ướt ướt long lanh cầu khẩnVâng...!Vâng e đầu hàng.Tiểu thư của người đâyE mau lấy gối trải chăn lên.Tí nữa có người vào sẽ thấy ta đang năm ngủNgười thật nhiều trò...........Hoàng huynh đệ tắm rửa trước tí chúng ta hẹn nhau ở đình vừa ngắm sông thưởng trăng làm thơĐược thế ta đi dạo chờ đệ đừng để ta đợi lâu nhé...........Tiểu Thuận Tử bầu trời hôm nay nhiều sao ghê.Hình như bên kia có động tĩnh.Tiểu thư tiểu thưE đừng gọi ta là tiểu thư nữa hãy gọi ta là tỉ tỉ đi.Ta mặc y phục nha hoàn e gọi thế này khác gì khai ra ta - Nàng vừa đi vừa nói không chú ý đường đâm uỳnh vào phía đằng trước: Au ui đau chết ta rồi.Tên nào đi không nhìn đường không biết(Tác giả : Cô đang tự nói mình đấyNữ chính: Ta nói luôn luôn đúngVâng.....)Tỉ tỉ người có làm sao khôngNô tì to gan có biết đây là ai không mà dám mắngHoàng thượng - Đoan Minh Vương dơ tay lên.Hai ngươi là nha hoàn tại sao buổi tối lại đi lang thang ra đây( Tên này không biết ở đâu ra.Nhìn có vẻ thuộc dòng cao quý, hoàng tộc.Hết 1 tên Đoan Minh Triệt giờ lại lòi ra tên nào không biết.May cho ngươi là đẹp trai nên bản cô nương không chấp) Nô tì là người mới vào phủ nên còn chưa thuộc đường, bị đi lạc.Xin người tha cho 2 nô tì đã mạo phạm.Ngươi ngửng mặt lên cho ta xemNàng và Nguyệt nhi ngửng lên ( Ồ hóa ra là vị tiểu thư sáng nay.Lại dám cải trang thành nha hoàn, chả trách khẩu khí vừa nãy lại to gan đến thế) Nếu ta không muốn bỏ qua thì sao.Tiểu Thuận Tử hãy nói cho hai người người họ biết hình phạt đi.Tội đâm vào người lại dám mắng chửi thì chém đầu ạ( Cái gì đâm vào người hắn mà chém đầu.Làm như mình là hoàng đế, kể cả hoàng đế ta cũng không sợ.Thật là xui xẻo)Nguyệt nhi ám hiệu bằng tay cho nàng ý là: Tiểu thư hình như Đoan Minh Vương gia đang đi tới hướng này.Người đi đến hành lang chỗ đằng kia rồi( Thật sao chết cha rổi phải chuồn thôi không hắn tới đây xé ta ra mất)Aaaa Hình như bên kia có rắn đang tới - Nàng hét to lênĐâu Đâu - Cả hoàng thượng và Tiểu Thuận tử nhìn xung quanh lúc quanh lại cả 2 người họ đã biến mấtTiểu Thuận Tử: Nô tì kia thật to gan lại dám lừa Hoàng thượng.Ngưoi giờ mới biết nàng ta to gan sao.Thú vị chưa đến 1 ngày đã gặp nàng ta 2 lần rồi2 lần? Là vị tiểu thư ta vừa gặp mà đứng trên cầu saoNgươi vẫn còn kém lắm Tiểu Thuận Tử ạ.Nàng ta thấy Đoan Vương gia sắp tới đây nên mới chuồn lẹ vậyNgười biết rõ rồi, sao không chặn lại để cô ta trốn tội dễ dàng như thế.Hắn cười trong lòng( Nếu có duyên ắt sẽ gặp lại )Ta giờ vẫn chưa muốn xử lí sau này tính sổ 1 thểHoàng huynh, huynh đứng đây nói chuyện với ai vậy.Đệ hình như vừa nghe thấy tiếng ai hétĐẹ chắc nghe nhầm rồi.Chả là con mèo hoang chạy lung tung qua đây.Ta thấy thú vị định sai Tiểu Thuận Tử ai ngờ nó chạy nhanh quáVậy sao Sao đệ không biết trong phủ đệ có mèo nhỉ.Nhưng mèo hoang khó thuần chủng đệ sợ làm hại đến huynhHa ha ta lại thích loại mèo hoang.Càng khó ta lại càng muốn chinh phụcVậy sao nếu ngưòi thích ta sẽ sai người đi bắ cho ngưòi ngay bây giờThôi giờ ta chưa muốn bắt nó.Sau này bắt nó cũng không muộn HahaHuynh hôm nay nói khó hiểu ghê.Đệ không cần hiểu.Ta hiểu là được rồi.Thôi chúng ta đi thưởng trăng..

Nàng được đưa về viện, gần phòng vương gia.

Sau vụ việc rơi xuống nước buổi tiệc vẫn được tiếp tục.

Hoàng thượng đến

Vi thần tham kiếm hoàng thượng

Mọi người đồng loạt quỳ xuống

Các khanh cứ tự nhiên như vừa lúc nãy.

Hôm nay không phân biệt trẫm cũng giống mọi người.

Cứ vui vẻ tiếp tục như vừa lúc nãy

Chúng thần tuân chỉ

Hoàng huynh người tối nay ở lại đây không- Đoan Minh Triệt nói thầm với Hoàng thượng

Hôm nay sinh thần đệ tất nhiên ta ở lại rồi.

Không say không về.

Hiếm có một hôm được ở bên cạnh đệ.

Chúng ta uống không say không về

Mọi người ai cũng biết ý.

Xin đi về trước để lại không gian cho hai người.

Lúc đó cũng tối

E đi kiếm cho ta một bộ quần áo nha hoàn với.

Ta muốn đi ra ngoài xem hoạt động phủ này về đêm

Người lại gây chuyện à

E đi lấy đi, đi mà.

Đôi mắt Băng ướt ướt long lanh cầu khẩn

Vâng...!Vâng e đầu hàng.

Tiểu thư của người đây

E mau lấy gối trải chăn lên.

Tí nữa có người vào sẽ thấy ta đang năm ngủ

Người thật nhiều trò

...........

Hoàng huynh đệ tắm rửa trước tí chúng ta hẹn nhau ở đình vừa ngắm sông thưởng trăng làm thơ

Được thế ta đi dạo chờ đệ đừng để ta đợi lâu nhé

...........

Tiểu Thuận Tử bầu trời hôm nay nhiều sao ghê.

Hình như bên kia có động tĩnh.

Tiểu thư tiểu thư

E đừng gọi ta là tiểu thư nữa hãy gọi ta là tỉ tỉ đi.

Ta mặc y phục nha hoàn e gọi thế này khác gì khai ra ta - Nàng vừa đi vừa nói không chú ý đường đâm uỳnh vào phía đằng trước: Au ui đau chết ta rồi.

Tên nào đi không nhìn đường không biết

(Tác giả : Cô đang tự nói mình đấy

Nữ chính: Ta nói luôn luôn đúng

Vâng.....)

Tỉ tỉ người có làm sao không

Nô tì to gan có biết đây là ai không mà dám mắng

Hoàng thượng - Đoan Minh Vương dơ tay lên.

Hai ngươi là nha hoàn tại sao buổi tối lại đi lang thang ra đây

( Tên này không biết ở đâu ra.

Nhìn có vẻ thuộc dòng cao quý, hoàng tộc.

Hết 1 tên Đoan Minh Triệt giờ lại lòi ra tên nào không biết.

May cho ngươi là đẹp trai nên bản cô nương không chấp) Nô tì là người mới vào phủ nên còn chưa thuộc đường, bị đi lạc.

Xin người tha cho 2 nô tì đã mạo phạm.

Ngươi ngửng mặt lên cho ta xem

Nàng và Nguyệt nhi ngửng lên ( Ồ hóa ra là vị tiểu thư sáng nay.

Lại dám cải trang thành nha hoàn, chả trách khẩu khí vừa nãy lại to gan đến thế) Nếu ta không muốn bỏ qua thì sao.

Tiểu Thuận Tử hãy nói cho hai người người họ biết hình phạt đi.

Tội đâm vào người lại dám mắng chửi thì chém đầu ạ

( Cái gì đâm vào người hắn mà chém đầu.

Làm như mình là hoàng đế, kể cả hoàng đế ta cũng không sợ.

Thật là xui xẻo)

Nguyệt nhi ám hiệu bằng tay cho nàng ý là: Tiểu thư hình như Đoan Minh Vương gia đang đi tới hướng này.

Người đi đến hành lang chỗ đằng kia rồi

( Thật sao chết cha rổi phải chuồn thôi không hắn tới đây xé ta ra mất)

Aaaa Hình như bên kia có rắn đang tới - Nàng hét to lên

Đâu Đâu - Cả hoàng thượng và Tiểu Thuận tử nhìn xung quanh lúc quanh lại cả 2 người họ đã biến mất

Tiểu Thuận Tử: Nô tì kia thật to gan lại dám lừa Hoàng thượng.

Ngưoi giờ mới biết nàng ta to gan sao.

Thú vị chưa đến 1 ngày đã gặp nàng ta 2 lần rồi

2 lần? Là vị tiểu thư ta vừa gặp mà đứng trên cầu sao

Ngươi vẫn còn kém lắm Tiểu Thuận Tử ạ.

Nàng ta thấy Đoan Vương gia sắp tới đây nên mới chuồn lẹ vậy

Người biết rõ rồi, sao không chặn lại để cô ta trốn tội dễ dàng như thế.

Hắn cười trong lòng( Nếu có duyên ắt sẽ gặp lại )

Ta giờ vẫn chưa muốn xử lí sau này tính sổ 1 thể

Hoàng huynh, huynh đứng đây nói chuyện với ai vậy.

Đệ hình như vừa nghe thấy tiếng ai hét

Đẹ chắc nghe nhầm rồi.

Chả là con mèo hoang chạy lung tung qua đây.

Ta thấy thú vị định sai Tiểu Thuận Tử ai ngờ nó chạy nhanh quá

Vậy sao Sao đệ không biết trong phủ đệ có mèo nhỉ.

Nhưng mèo hoang khó thuần chủng đệ sợ làm hại đến huynh

Ha ha ta lại thích loại mèo hoang.

Càng khó ta lại càng muốn chinh phục

Vậy sao nếu ngưòi thích ta sẽ sai người đi bắ cho ngưòi ngay bây giờ

Thôi giờ ta chưa muốn bắt nó.

Sau này bắt nó cũng không muộn Haha

Huynh hôm nay nói khó hiểu ghê.

Đệ không cần hiểu.

Ta hiểu là được rồi.

Thôi chúng ta đi thưởng trăng..

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Nàng được đưa về viện, gần phòng vương gia.Sau vụ việc rơi xuống nước buổi tiệc vẫn được tiếp tục.Hoàng thượng đếnVi thần tham kiếm hoàng thượngMọi người đồng loạt quỳ xuốngCác khanh cứ tự nhiên như vừa lúc nãy.Hôm nay không phân biệt trẫm cũng giống mọi người.Cứ vui vẻ tiếp tục như vừa lúc nãyChúng thần tuân chỉHoàng huynh người tối nay ở lại đây không- Đoan Minh Triệt nói thầm với Hoàng thượngHôm nay sinh thần đệ tất nhiên ta ở lại rồi.Không say không về.Hiếm có một hôm được ở bên cạnh đệ.Chúng ta uống không say không vềMọi người ai cũng biết ý.Xin đi về trước để lại không gian cho hai người.Lúc đó cũng tốiE đi kiếm cho ta một bộ quần áo nha hoàn với.Ta muốn đi ra ngoài xem hoạt động phủ này về đêmNgười lại gây chuyện àE đi lấy đi, đi mà.Đôi mắt Băng ướt ướt long lanh cầu khẩnVâng...!Vâng e đầu hàng.Tiểu thư của người đâyE mau lấy gối trải chăn lên.Tí nữa có người vào sẽ thấy ta đang năm ngủNgười thật nhiều trò...........Hoàng huynh đệ tắm rửa trước tí chúng ta hẹn nhau ở đình vừa ngắm sông thưởng trăng làm thơĐược thế ta đi dạo chờ đệ đừng để ta đợi lâu nhé...........Tiểu Thuận Tử bầu trời hôm nay nhiều sao ghê.Hình như bên kia có động tĩnh.Tiểu thư tiểu thưE đừng gọi ta là tiểu thư nữa hãy gọi ta là tỉ tỉ đi.Ta mặc y phục nha hoàn e gọi thế này khác gì khai ra ta - Nàng vừa đi vừa nói không chú ý đường đâm uỳnh vào phía đằng trước: Au ui đau chết ta rồi.Tên nào đi không nhìn đường không biết(Tác giả : Cô đang tự nói mình đấyNữ chính: Ta nói luôn luôn đúngVâng.....)Tỉ tỉ người có làm sao khôngNô tì to gan có biết đây là ai không mà dám mắngHoàng thượng - Đoan Minh Vương dơ tay lên.Hai ngươi là nha hoàn tại sao buổi tối lại đi lang thang ra đây( Tên này không biết ở đâu ra.Nhìn có vẻ thuộc dòng cao quý, hoàng tộc.Hết 1 tên Đoan Minh Triệt giờ lại lòi ra tên nào không biết.May cho ngươi là đẹp trai nên bản cô nương không chấp) Nô tì là người mới vào phủ nên còn chưa thuộc đường, bị đi lạc.Xin người tha cho 2 nô tì đã mạo phạm.Ngươi ngửng mặt lên cho ta xemNàng và Nguyệt nhi ngửng lên ( Ồ hóa ra là vị tiểu thư sáng nay.Lại dám cải trang thành nha hoàn, chả trách khẩu khí vừa nãy lại to gan đến thế) Nếu ta không muốn bỏ qua thì sao.Tiểu Thuận Tử hãy nói cho hai người người họ biết hình phạt đi.Tội đâm vào người lại dám mắng chửi thì chém đầu ạ( Cái gì đâm vào người hắn mà chém đầu.Làm như mình là hoàng đế, kể cả hoàng đế ta cũng không sợ.Thật là xui xẻo)Nguyệt nhi ám hiệu bằng tay cho nàng ý là: Tiểu thư hình như Đoan Minh Vương gia đang đi tới hướng này.Người đi đến hành lang chỗ đằng kia rồi( Thật sao chết cha rổi phải chuồn thôi không hắn tới đây xé ta ra mất)Aaaa Hình như bên kia có rắn đang tới - Nàng hét to lênĐâu Đâu - Cả hoàng thượng và Tiểu Thuận tử nhìn xung quanh lúc quanh lại cả 2 người họ đã biến mấtTiểu Thuận Tử: Nô tì kia thật to gan lại dám lừa Hoàng thượng.Ngưoi giờ mới biết nàng ta to gan sao.Thú vị chưa đến 1 ngày đã gặp nàng ta 2 lần rồi2 lần? Là vị tiểu thư ta vừa gặp mà đứng trên cầu saoNgươi vẫn còn kém lắm Tiểu Thuận Tử ạ.Nàng ta thấy Đoan Vương gia sắp tới đây nên mới chuồn lẹ vậyNgười biết rõ rồi, sao không chặn lại để cô ta trốn tội dễ dàng như thế.Hắn cười trong lòng( Nếu có duyên ắt sẽ gặp lại )Ta giờ vẫn chưa muốn xử lí sau này tính sổ 1 thểHoàng huynh, huynh đứng đây nói chuyện với ai vậy.Đệ hình như vừa nghe thấy tiếng ai hétĐẹ chắc nghe nhầm rồi.Chả là con mèo hoang chạy lung tung qua đây.Ta thấy thú vị định sai Tiểu Thuận Tử ai ngờ nó chạy nhanh quáVậy sao Sao đệ không biết trong phủ đệ có mèo nhỉ.Nhưng mèo hoang khó thuần chủng đệ sợ làm hại đến huynhHa ha ta lại thích loại mèo hoang.Càng khó ta lại càng muốn chinh phụcVậy sao nếu ngưòi thích ta sẽ sai người đi bắ cho ngưòi ngay bây giờThôi giờ ta chưa muốn bắt nó.Sau này bắt nó cũng không muộn HahaHuynh hôm nay nói khó hiểu ghê.Đệ không cần hiểu.Ta hiểu là được rồi.Thôi chúng ta đi thưởng trăng..

Chương 11: 11: Chạm Mặt Với