Tác giả:

cô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,…

Chương 25: 25: Bị Bắt Cóc

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Tại phủ Minh Nguyệt:Mau đi gọi sát thủ đến đâyNha hoàn: Vâng ạTiểu thư có gì phân phó ạĐây là bức họa ta muốn ngươi bắt về.( Là chân dung của Thiên Băng).Nếu hoàn thành xong việc ta sẽ 10 ngàn lượng.Ta sẽ đưa trước cho ngươi 1 nửa.- Minh Nguyệt ném túi tiền sang cho hắnBọn sát thủ lặng lẽ ra khỏi phòng ko một dấu tíchHôm nay theo lời hứa ông ngoại cho nàng đi chơi dạo phố.Ngồi trên xe ngựa khi rẽ vào một ngõ vắng người.Đột nhiên một đám người mặc đồ đen chặn xe ngựa.Quốc sư: Không biết các hạ là ai theo dõi bọn ta suốt cả quãng đường dài?Chúng ta không thể tiết lộ.Giọng sát khíNgay lập tức Nguyệt nhi cùng đám thị vệ đấu cùng bọn chúng.Người đứng đầu đám sát thủ tiến đến gần xe ngựa tấn công.Quốc sư bước ra khỏi xe ngựa:Ta không thù không oán tại hạ sao lại nhắm vào bọn ta?Đã nghe danh Quốc sư tài giỏi thông thạo mọi thứ, võ công đúng là không thể coi thường.Ta không muốn làm hại người mà chỉ muốn lấy người ở trong xe.Ngươi bước qua được ta rồi hẵng nói.Quốc sư rút kiếm lao thẳng vào hắn.Tấn công liên tục, Hắn nhanh chóng tránh khỏi.Hai người đấu không phân được thắng bại.Ngươi đang đuối sức rồi ta nghĩ ngươi nên từ bỏ đi là vừaVậy sao?- Hắn tiến đến chỗ Nguyệt nhi đấu cùng đồng bọn: Thế còn cô ta thì sao- Hắn kề kiếm vào cổ Nguyệt nhi.Ngươi mau dừng tay lại.Xin lỗi ta cần hoàn thành nhiệm vụ.Người muốn cô ta toàn mạng thì hãy dùng Cháu gái của ngườiQuốc sư ơn người cứu mạng, cưu mang dù chết ta cũng không hối hận.Đừng nghe lời hắn phải bảo vệ an toàn của tiểu thư là trên hết.Thiên Băng ở trong xe ngựa nghe thấy hết.Lòng nàng như lửa đốt cuối cùng nàng bước ra khỏi xe ngựaBăng nhi, cháu mau vào nhanh ngoài này rất nguy hiểmXin lỗi ông, cháu không thể nhìn Nguyệt nhi chết.E đã cứu cháu rất nhiều.Sát thủ: Tiểu thư quả là người trọng nghĩaMau thả nàng ta, ta sẽ đi cùng các ngươiTiểu thư đừng: Không để Nguyệt nhi nói hết câu hắn điểm huyệt câmCháu sẽ đợi ông cứu cháu về- Nàng mỉm cười: cháu sẽ không sao đâuHắn đẩy Nguyệt nhi về Quốc sư.Quốc sư đỡ lấy và giải huyệt.Nguyệt nhi định đuổi theoĐừng có đuổi theo Ngươi không phải đối thủ của họ.Ta thấy họ có đeo lệnh bài Nguyệt La.Chắc hẳn có liên quan đến Nguyệt La sát.Quốc sư thầm nghĩ trong đầu( Tại sao Hoàng thượng lại bắt Băng nhi đi? )Thế còn tiểu thư, họ còn làm gì người khôngBăng nhi tạm thời chắc vẫn chưa gặp nguy hiểm gì đâu.Quốc sư mau chóng lên xe ngựa: Mau đưa ta đến Hoàng cungKhởi kiệu........

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Tại phủ Minh Nguyệt:Mau đi gọi sát thủ đến đâyNha hoàn: Vâng ạTiểu thư có gì phân phó ạĐây là bức họa ta muốn ngươi bắt về.( Là chân dung của Thiên Băng).Nếu hoàn thành xong việc ta sẽ 10 ngàn lượng.Ta sẽ đưa trước cho ngươi 1 nửa.- Minh Nguyệt ném túi tiền sang cho hắnBọn sát thủ lặng lẽ ra khỏi phòng ko một dấu tíchHôm nay theo lời hứa ông ngoại cho nàng đi chơi dạo phố.Ngồi trên xe ngựa khi rẽ vào một ngõ vắng người.Đột nhiên một đám người mặc đồ đen chặn xe ngựa.Quốc sư: Không biết các hạ là ai theo dõi bọn ta suốt cả quãng đường dài?Chúng ta không thể tiết lộ.Giọng sát khíNgay lập tức Nguyệt nhi cùng đám thị vệ đấu cùng bọn chúng.Người đứng đầu đám sát thủ tiến đến gần xe ngựa tấn công.Quốc sư bước ra khỏi xe ngựa:Ta không thù không oán tại hạ sao lại nhắm vào bọn ta?Đã nghe danh Quốc sư tài giỏi thông thạo mọi thứ, võ công đúng là không thể coi thường.Ta không muốn làm hại người mà chỉ muốn lấy người ở trong xe.Ngươi bước qua được ta rồi hẵng nói.Quốc sư rút kiếm lao thẳng vào hắn.Tấn công liên tục, Hắn nhanh chóng tránh khỏi.Hai người đấu không phân được thắng bại.Ngươi đang đuối sức rồi ta nghĩ ngươi nên từ bỏ đi là vừaVậy sao?- Hắn tiến đến chỗ Nguyệt nhi đấu cùng đồng bọn: Thế còn cô ta thì sao- Hắn kề kiếm vào cổ Nguyệt nhi.Ngươi mau dừng tay lại.Xin lỗi ta cần hoàn thành nhiệm vụ.Người muốn cô ta toàn mạng thì hãy dùng Cháu gái của ngườiQuốc sư ơn người cứu mạng, cưu mang dù chết ta cũng không hối hận.Đừng nghe lời hắn phải bảo vệ an toàn của tiểu thư là trên hết.Thiên Băng ở trong xe ngựa nghe thấy hết.Lòng nàng như lửa đốt cuối cùng nàng bước ra khỏi xe ngựaBăng nhi, cháu mau vào nhanh ngoài này rất nguy hiểmXin lỗi ông, cháu không thể nhìn Nguyệt nhi chết.E đã cứu cháu rất nhiều.Sát thủ: Tiểu thư quả là người trọng nghĩaMau thả nàng ta, ta sẽ đi cùng các ngươiTiểu thư đừng: Không để Nguyệt nhi nói hết câu hắn điểm huyệt câmCháu sẽ đợi ông cứu cháu về- Nàng mỉm cười: cháu sẽ không sao đâuHắn đẩy Nguyệt nhi về Quốc sư.Quốc sư đỡ lấy và giải huyệt.Nguyệt nhi định đuổi theoĐừng có đuổi theo Ngươi không phải đối thủ của họ.Ta thấy họ có đeo lệnh bài Nguyệt La.Chắc hẳn có liên quan đến Nguyệt La sát.Quốc sư thầm nghĩ trong đầu( Tại sao Hoàng thượng lại bắt Băng nhi đi? )Thế còn tiểu thư, họ còn làm gì người khôngBăng nhi tạm thời chắc vẫn chưa gặp nguy hiểm gì đâu.Quốc sư mau chóng lên xe ngựa: Mau đưa ta đến Hoàng cungKhởi kiệu........

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Tại phủ Minh Nguyệt:Mau đi gọi sát thủ đến đâyNha hoàn: Vâng ạTiểu thư có gì phân phó ạĐây là bức họa ta muốn ngươi bắt về.( Là chân dung của Thiên Băng).Nếu hoàn thành xong việc ta sẽ 10 ngàn lượng.Ta sẽ đưa trước cho ngươi 1 nửa.- Minh Nguyệt ném túi tiền sang cho hắnBọn sát thủ lặng lẽ ra khỏi phòng ko một dấu tíchHôm nay theo lời hứa ông ngoại cho nàng đi chơi dạo phố.Ngồi trên xe ngựa khi rẽ vào một ngõ vắng người.Đột nhiên một đám người mặc đồ đen chặn xe ngựa.Quốc sư: Không biết các hạ là ai theo dõi bọn ta suốt cả quãng đường dài?Chúng ta không thể tiết lộ.Giọng sát khíNgay lập tức Nguyệt nhi cùng đám thị vệ đấu cùng bọn chúng.Người đứng đầu đám sát thủ tiến đến gần xe ngựa tấn công.Quốc sư bước ra khỏi xe ngựa:Ta không thù không oán tại hạ sao lại nhắm vào bọn ta?Đã nghe danh Quốc sư tài giỏi thông thạo mọi thứ, võ công đúng là không thể coi thường.Ta không muốn làm hại người mà chỉ muốn lấy người ở trong xe.Ngươi bước qua được ta rồi hẵng nói.Quốc sư rút kiếm lao thẳng vào hắn.Tấn công liên tục, Hắn nhanh chóng tránh khỏi.Hai người đấu không phân được thắng bại.Ngươi đang đuối sức rồi ta nghĩ ngươi nên từ bỏ đi là vừaVậy sao?- Hắn tiến đến chỗ Nguyệt nhi đấu cùng đồng bọn: Thế còn cô ta thì sao- Hắn kề kiếm vào cổ Nguyệt nhi.Ngươi mau dừng tay lại.Xin lỗi ta cần hoàn thành nhiệm vụ.Người muốn cô ta toàn mạng thì hãy dùng Cháu gái của ngườiQuốc sư ơn người cứu mạng, cưu mang dù chết ta cũng không hối hận.Đừng nghe lời hắn phải bảo vệ an toàn của tiểu thư là trên hết.Thiên Băng ở trong xe ngựa nghe thấy hết.Lòng nàng như lửa đốt cuối cùng nàng bước ra khỏi xe ngựaBăng nhi, cháu mau vào nhanh ngoài này rất nguy hiểmXin lỗi ông, cháu không thể nhìn Nguyệt nhi chết.E đã cứu cháu rất nhiều.Sát thủ: Tiểu thư quả là người trọng nghĩaMau thả nàng ta, ta sẽ đi cùng các ngươiTiểu thư đừng: Không để Nguyệt nhi nói hết câu hắn điểm huyệt câmCháu sẽ đợi ông cứu cháu về- Nàng mỉm cười: cháu sẽ không sao đâuHắn đẩy Nguyệt nhi về Quốc sư.Quốc sư đỡ lấy và giải huyệt.Nguyệt nhi định đuổi theoĐừng có đuổi theo Ngươi không phải đối thủ của họ.Ta thấy họ có đeo lệnh bài Nguyệt La.Chắc hẳn có liên quan đến Nguyệt La sát.Quốc sư thầm nghĩ trong đầu( Tại sao Hoàng thượng lại bắt Băng nhi đi? )Thế còn tiểu thư, họ còn làm gì người khôngBăng nhi tạm thời chắc vẫn chưa gặp nguy hiểm gì đâu.Quốc sư mau chóng lên xe ngựa: Mau đưa ta đến Hoàng cungKhởi kiệu........

Chương 25: 25: Bị Bắt Cóc