Tác giả:

cô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,…

Chương 45: 45: Lừa Gạt

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Nếu trẫm nói sự thật liệu nàng có cho trẫm 1 cơ hội không?Chắc chắn sẽ không, ta không muốn dính vào tranh chấp vương quyền, cái ta cần là 1 mình 1 người.Ta không muốn làm con chim Hoàng oanh chỉ để làm cảnh.- Nàng hét lên.Hắn ôm lấy nàng: Thiên Băng hãy cho trẫm 1 cơ hội được không?Giờ tâm trí của ta rất rối bời cần một khoảng thời gian để trả lời người.Ta muốn hồi phủĐược, được, trẫm đồng ý.Miễn nàng đừng rời xa trẫm.........Sáng hôm sau, trước khi hồi phủ nàng đến Khôn Ninh CungBái kiến Hoàng tổ mẫuBà đỡ nàng dậy: Con mau ngồi xuống với ai gia.Hoàng tổ mẫu, con đến đây để cảm tạ người trong thời gian qua đã bảo vệ con.Giờ con phải trở về phủ Quốc sưHài tử này, đó là việc ta nên làm.Thiên Băng à, trong cuộc đời ta cũng nên cho người khác một cơ hội, hiểu không? - Bà trầm mặc nóiHoàng tổ mẫu biết hết rồi ạ?Ta không ép con, giờ tâm trí con cần một khoảng thời gian chấp nhận.Ai gia nói thật ta chưa từng thấy Hoàng thượng quan tâm ai ngoại trừ một người.Người đó là ai ạ?Nói ra thì rất dài, hãy để nó nói cho con biết.Thực ra, Hoàng thượng rất sợ mất con, thiếu thốn tình cảm, cô đơn ở trong Hoàng cung lạnh lẽo này.Hắn không hiểu gia đình là gì, cho đến khi gặp được con.Con đã dạy, trái tim con đã khiến nó ấm áp.Nàng suy nghĩ, lắng nghe từng lời của bàCon rất mạnh mẽ, không thích chốn đầy rẫy những cặm bẫy này.Con đang sợ, yêu hắn có phải là một sai lầm? Ai gia cũng từng như con, từng có tâm trạng như vậy.Bà nắm tay nàng, nói tiếp: Nhưng phải làm sao ta đã yêu Thái Tử mất rồiHoàng tổ mẫu, cuối cùng người đã chọn gì?Ai gia quyết định chọn theo trái tim mình mách bảo.Ta đã cho Hoàng đế một cơ hội.Quyết định của ta thật đúng đắn khi chọn hắnCảm ơn lời của người, đã giúp con cởi rõ khúc mắc.Nàng tạm biệt Hoàng tổ mẫu, hồi phủHắn- Đoan Minh Triệt đợi nàng trước cửaNàng có hơi bất ngờ trước hành động của hắn.Có vẻ hắn đã chờ nàng rất lâu rồi.Có chuyện gì mà hắn gấp gáp đến phủ chờ vậy? Việc một Vương gia như hắn lại kiênn nhẫn như vậy trước nay thật lạ.Nàng tiến gần đến hắn, bỏ qua mọi suy nghĩ, tỏ ra vui vẻ trước mặt hắnKhông ngờ người đầu tiên đón ta Hồi phủ lại là Vương gia.Cơn gió nào đưa người đến đây vậyTiểu thư Thiên Băng ta có thể đi dạo hàn huyên cùng tiểu thư một chút không?.

Nếu trẫm nói sự thật liệu nàng có cho trẫm 1 cơ hội không?

Chắc chắn sẽ không, ta không muốn dính vào tranh chấp vương quyền, cái ta cần là 1 mình 1 người.

Ta không muốn làm con chim Hoàng oanh chỉ để làm cảnh.

- Nàng hét lên.

Hắn ôm lấy nàng: Thiên Băng hãy cho trẫm 1 cơ hội được không?

Giờ tâm trí của ta rất rối bời cần một khoảng thời gian để trả lời người.

Ta muốn hồi phủ

Được, được, trẫm đồng ý.

Miễn nàng đừng rời xa trẫm

.........

Sáng hôm sau, trước khi hồi phủ nàng đến Khôn Ninh Cung

Bái kiến Hoàng tổ mẫu

Bà đỡ nàng dậy: Con mau ngồi xuống với ai gia.

Hoàng tổ mẫu, con đến đây để cảm tạ người trong thời gian qua đã bảo vệ con.

Giờ con phải trở về phủ Quốc sư

Hài tử này, đó là việc ta nên làm.

Thiên Băng à, trong cuộc đời ta cũng nên cho người khác một cơ hội, hiểu không? - Bà trầm mặc nói

Hoàng tổ mẫu biết hết rồi ạ?

Ta không ép con, giờ tâm trí con cần một khoảng thời gian chấp nhận.

Ai gia nói thật ta chưa từng thấy Hoàng thượng quan tâm ai ngoại trừ một người.

Người đó là ai ạ?

Nói ra thì rất dài, hãy để nó nói cho con biết.

Thực ra, Hoàng thượng rất sợ mất con, thiếu thốn tình cảm, cô đơn ở trong Hoàng cung lạnh lẽo này.

Hắn không hiểu gia đình là gì, cho đến khi gặp được con.

Con đã dạy, trái tim con đã khiến nó ấm áp.

Nàng suy nghĩ, lắng nghe từng lời của bà

Con rất mạnh mẽ, không thích chốn đầy rẫy những cặm bẫy này.

Con đang sợ, yêu hắn có phải là một sai lầm? Ai gia cũng từng như con, từng có tâm trạng như vậy.

Bà nắm tay nàng, nói tiếp: Nhưng phải làm sao ta đã yêu Thái Tử mất rồi

Hoàng tổ mẫu, cuối cùng người đã chọn gì?

Ai gia quyết định chọn theo trái tim mình mách bảo.

Ta đã cho Hoàng đế một cơ hội.

Quyết định của ta thật đúng đắn khi chọn hắn

Cảm ơn lời của người, đã giúp con cởi rõ khúc mắc.

Nàng tạm biệt Hoàng tổ mẫu, hồi phủ

Hắn- Đoan Minh Triệt đợi nàng trước cửa

Nàng có hơi bất ngờ trước hành động của hắn.

Có vẻ hắn đã chờ nàng rất lâu rồi.

Có chuyện gì mà hắn gấp gáp đến phủ chờ vậy? Việc một Vương gia như hắn lại kiênn nhẫn như vậy trước nay thật lạ.

Nàng tiến gần đến hắn, bỏ qua mọi suy nghĩ, tỏ ra vui vẻ trước mặt hắn

Không ngờ người đầu tiên đón ta Hồi phủ lại là Vương gia.

Cơn gió nào đưa người đến đây vậy

Tiểu thư Thiên Băng ta có thể đi dạo hàn huyên cùng tiểu thư một chút không?.

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Nếu trẫm nói sự thật liệu nàng có cho trẫm 1 cơ hội không?Chắc chắn sẽ không, ta không muốn dính vào tranh chấp vương quyền, cái ta cần là 1 mình 1 người.Ta không muốn làm con chim Hoàng oanh chỉ để làm cảnh.- Nàng hét lên.Hắn ôm lấy nàng: Thiên Băng hãy cho trẫm 1 cơ hội được không?Giờ tâm trí của ta rất rối bời cần một khoảng thời gian để trả lời người.Ta muốn hồi phủĐược, được, trẫm đồng ý.Miễn nàng đừng rời xa trẫm.........Sáng hôm sau, trước khi hồi phủ nàng đến Khôn Ninh CungBái kiến Hoàng tổ mẫuBà đỡ nàng dậy: Con mau ngồi xuống với ai gia.Hoàng tổ mẫu, con đến đây để cảm tạ người trong thời gian qua đã bảo vệ con.Giờ con phải trở về phủ Quốc sưHài tử này, đó là việc ta nên làm.Thiên Băng à, trong cuộc đời ta cũng nên cho người khác một cơ hội, hiểu không? - Bà trầm mặc nóiHoàng tổ mẫu biết hết rồi ạ?Ta không ép con, giờ tâm trí con cần một khoảng thời gian chấp nhận.Ai gia nói thật ta chưa từng thấy Hoàng thượng quan tâm ai ngoại trừ một người.Người đó là ai ạ?Nói ra thì rất dài, hãy để nó nói cho con biết.Thực ra, Hoàng thượng rất sợ mất con, thiếu thốn tình cảm, cô đơn ở trong Hoàng cung lạnh lẽo này.Hắn không hiểu gia đình là gì, cho đến khi gặp được con.Con đã dạy, trái tim con đã khiến nó ấm áp.Nàng suy nghĩ, lắng nghe từng lời của bàCon rất mạnh mẽ, không thích chốn đầy rẫy những cặm bẫy này.Con đang sợ, yêu hắn có phải là một sai lầm? Ai gia cũng từng như con, từng có tâm trạng như vậy.Bà nắm tay nàng, nói tiếp: Nhưng phải làm sao ta đã yêu Thái Tử mất rồiHoàng tổ mẫu, cuối cùng người đã chọn gì?Ai gia quyết định chọn theo trái tim mình mách bảo.Ta đã cho Hoàng đế một cơ hội.Quyết định của ta thật đúng đắn khi chọn hắnCảm ơn lời của người, đã giúp con cởi rõ khúc mắc.Nàng tạm biệt Hoàng tổ mẫu, hồi phủHắn- Đoan Minh Triệt đợi nàng trước cửaNàng có hơi bất ngờ trước hành động của hắn.Có vẻ hắn đã chờ nàng rất lâu rồi.Có chuyện gì mà hắn gấp gáp đến phủ chờ vậy? Việc một Vương gia như hắn lại kiênn nhẫn như vậy trước nay thật lạ.Nàng tiến gần đến hắn, bỏ qua mọi suy nghĩ, tỏ ra vui vẻ trước mặt hắnKhông ngờ người đầu tiên đón ta Hồi phủ lại là Vương gia.Cơn gió nào đưa người đến đây vậyTiểu thư Thiên Băng ta có thể đi dạo hàn huyên cùng tiểu thư một chút không?.

Chương 45: 45: Lừa Gạt