Tác giả:

cô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,…

Chương 88: 88: Nguyệt La Sát

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… La Sát mau thúc ngựa về kinh....Trong Thư Phòng:Hoàng đế xem tấu chương.La Sát: Tham kiến Hoàng thượng.Đứng lên đi, Thiên Băng thế nào rồi.La Sát ấp úng: Tiểu thư có ra mộ Lan Quý Nhân sau đó vào thẳng thành Túy Linh Thiên.Việc đầu tiên mà người làm....làmHắn mất kiên nhẫn: Là gì????Vào kĩ viện ạ- giọng nhỏ dần.Hoàng đế đập tay xuống bàn: Đường Đường là một thiên kim tiểu thư lại học theo bọn công tử phong lưu vào nơi đó.Thật không ra thể thống.Vậy giờ nàng ấy vẫn ở đó à??Dạ, không.Tiểu thư lúc vào đó đã gặp Đoan Vương gia.Sau đó hai người vào phòng đóng cửa, tiểu nhân không thể vào, nên cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.Tác giả: Huynh thật biết tả, thế này Hoàng đế không nổi giận mới lạ.Trên trán hắn nổi gân xanh( Vậy mà hai người họ đã gặp nhau, nối lại tình xưa.) Ngươi hãy theo dõi tiếp đi.Giọng cố chịu đựng giữ bình tĩnh.La Sát thấy có sát khí, vội vàng lui ra.Đoan Minh Vương hất tất cả tấu chương xuống đất, tay nắm chặt thành quyền: Mới xa trẫm mấy ngày đã cho đội mũ xanh.Băng nhi, nàng thật biết làm trẫm vui mà.Vậy thì đừng trách trẫm ra tay..........Triều đình ngày càng bất ổn, nạn tham quan, dân đói khổ khắp nơi.Hắn đang ở tổ chức Nguyệt La Sát để điều tra.Trên mặt mang một chiếc mặt nạ.Đôi mắt sắc lạnh, tay chống mặt ngồi trên ghế thành chủ.Phiêu dật, mang theo chút bất cần.Chỉ có một số trong đó biết hắn- Đoan Minh Vương là hoàng đế Minh Triều.Mị Sát đứng bên cạnh: Mọi việc điều tra thế nào rồi.Một tên sát thủ ở dưới, cung kính: Phó chủ, theo ám thính chúng ta đưa đi, Tể tướng đang bí mật xây dựng căn cứ riêng, tập trung rất nhiều sát thủ.Thành chủ, dân khắp nơi kêu than, bể khổ.Tiền của tên Hoàng đế cấp đã bị hắn đút làm của riêng.Lôi kéo rất nhiều các quan triều đìnhHắn trình ra các loại bằng chứng, đưa cho Phó chủ.Bên chúng ta còn thấy hắn với ngoại bang cấu kết.E rằng triều đình sớm xảy ra bạo loạn, đẫm máu.Mị Sát: Làm tốt lắm, tiếp cho người thám thính, mau đi lãnh thưởng.Mị Sát trình bằng chứng cho hắn.Đưa hai tay cung kính.Hoàng thượng, việc này xử lí thế nào ạ?Hắn vân vê các sợi tóc: (Cuối cùng ông ta cũng lòi đuôi cáo già bao nhiêu năm ra.Mộ Tể Tướng, Mộ Dung ( Hắn nhếch mép).Đưa con gái để vào thám thính trẫm sao.) Cứ để hắn muốn làm gì thì làm.Tiếp tục làm nhiễu loạn lòng dân.Mị Sát có hơi thắc mắc trước quyết định của hắn.Nhưng cũng không dám hỏi bởi thành chủ luôn có diệu kiến của riêng mình.Tể tướng kia thật ngu xuẩn.Trong lòng hắn bây giờ, hắn không sợ tên Mộ Tể tướng, mà là Băng nhi của hắn.Đúng là một ngày không gặp, cứ ngỡ dài như ba thu.Nàng khi nào mới quay lại trở về với hắn.Hắn rất sợ, nàng sẽ bỏ hắn.Nghĩ đến cảnh nàng ở bên cạnh người khác, bên Minh Triệt lại khiến hắn phát điên, không kiềm chế được cảm xúc.............

La Sát mau thúc ngựa về kinh....

Trong Thư Phòng:

Hoàng đế xem tấu chương.

La Sát: Tham kiến Hoàng thượng.

Đứng lên đi, Thiên Băng thế nào rồi.

La Sát ấp úng: Tiểu thư có ra mộ Lan Quý Nhân sau đó vào thẳng thành Túy Linh Thiên.

Việc đầu tiên mà người làm....làm

Hắn mất kiên nhẫn: Là gì????

Vào kĩ viện ạ- giọng nhỏ dần.

Hoàng đế đập tay xuống bàn: Đường Đường là một thiên kim tiểu thư lại học theo bọn công tử phong lưu vào nơi đó.

Thật không ra thể thống.

Vậy giờ nàng ấy vẫn ở đó à??

Dạ, không.

Tiểu thư lúc vào đó đã gặp Đoan Vương gia.

Sau đó hai người vào phòng đóng cửa, tiểu nhân không thể vào, nên cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Tác giả: Huynh thật biết tả, thế này Hoàng đế không nổi giận mới lạ.

Trên trán hắn nổi gân xanh( Vậy mà hai người họ đã gặp nhau, nối lại tình xưa.) Ngươi hãy theo dõi tiếp đi.

Giọng cố chịu đựng giữ bình tĩnh.

La Sát thấy có sát khí, vội vàng lui ra.

Đoan Minh Vương hất tất cả tấu chương xuống đất, tay nắm chặt thành quyền: Mới xa trẫm mấy ngày đã cho đội mũ xanh.

Băng nhi, nàng thật biết làm trẫm vui mà.

Vậy thì đừng trách trẫm ra tay.

.........

Triều đình ngày càng bất ổn, nạn tham quan, dân đói khổ khắp nơi.

Hắn đang ở tổ chức Nguyệt La Sát để điều tra.

Trên mặt mang một chiếc mặt nạ.

Đôi mắt sắc lạnh, tay chống mặt ngồi trên ghế thành chủ.

Phiêu dật, mang theo chút bất cần.

Chỉ có một số trong đó biết hắn- Đoan Minh Vương là hoàng đế Minh Triều.

Mị Sát đứng bên cạnh: Mọi việc điều tra thế nào rồi.

Một tên sát thủ ở dưới, cung kính: Phó chủ, theo ám thính chúng ta đưa đi, Tể tướng đang bí mật xây dựng căn cứ riêng, tập trung rất nhiều sát thủ.

Thành chủ, dân khắp nơi kêu than, bể khổ.

Tiền của tên Hoàng đế cấp đã bị hắn đút làm của riêng.

Lôi kéo rất nhiều các quan triều đình

Hắn trình ra các loại bằng chứng, đưa cho Phó chủ.

Bên chúng ta còn thấy hắn với ngoại bang cấu kết.

E rằng triều đình sớm xảy ra bạo loạn, đẫm máu.

Mị Sát: Làm tốt lắm, tiếp cho người thám thính, mau đi lãnh thưởng.

Mị Sát trình bằng chứng cho hắn.

Đưa hai tay cung kính.

Hoàng thượng, việc này xử lí thế nào ạ?

Hắn vân vê các sợi tóc: (Cuối cùng ông ta cũng lòi đuôi cáo già bao nhiêu năm ra.

Mộ Tể Tướng, Mộ Dung ( Hắn nhếch mép).

Đưa con gái để vào thám thính trẫm sao.

) Cứ để hắn muốn làm gì thì làm.

Tiếp tục làm nhiễu loạn lòng dân.

Mị Sát có hơi thắc mắc trước quyết định của hắn.

Nhưng cũng không dám hỏi bởi thành chủ luôn có diệu kiến của riêng mình.

Tể tướng kia thật ngu xuẩn.

Trong lòng hắn bây giờ, hắn không sợ tên Mộ Tể tướng, mà là Băng nhi của hắn.

Đúng là một ngày không gặp, cứ ngỡ dài như ba thu.

Nàng khi nào mới quay lại trở về với hắn.

Hắn rất sợ, nàng sẽ bỏ hắn.

Nghĩ đến cảnh nàng ở bên cạnh người khác, bên Minh Triệt lại khiến hắn phát điên, không kiềm chế được cảm xúc.

............

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… La Sát mau thúc ngựa về kinh....Trong Thư Phòng:Hoàng đế xem tấu chương.La Sát: Tham kiến Hoàng thượng.Đứng lên đi, Thiên Băng thế nào rồi.La Sát ấp úng: Tiểu thư có ra mộ Lan Quý Nhân sau đó vào thẳng thành Túy Linh Thiên.Việc đầu tiên mà người làm....làmHắn mất kiên nhẫn: Là gì????Vào kĩ viện ạ- giọng nhỏ dần.Hoàng đế đập tay xuống bàn: Đường Đường là một thiên kim tiểu thư lại học theo bọn công tử phong lưu vào nơi đó.Thật không ra thể thống.Vậy giờ nàng ấy vẫn ở đó à??Dạ, không.Tiểu thư lúc vào đó đã gặp Đoan Vương gia.Sau đó hai người vào phòng đóng cửa, tiểu nhân không thể vào, nên cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.Tác giả: Huynh thật biết tả, thế này Hoàng đế không nổi giận mới lạ.Trên trán hắn nổi gân xanh( Vậy mà hai người họ đã gặp nhau, nối lại tình xưa.) Ngươi hãy theo dõi tiếp đi.Giọng cố chịu đựng giữ bình tĩnh.La Sát thấy có sát khí, vội vàng lui ra.Đoan Minh Vương hất tất cả tấu chương xuống đất, tay nắm chặt thành quyền: Mới xa trẫm mấy ngày đã cho đội mũ xanh.Băng nhi, nàng thật biết làm trẫm vui mà.Vậy thì đừng trách trẫm ra tay..........Triều đình ngày càng bất ổn, nạn tham quan, dân đói khổ khắp nơi.Hắn đang ở tổ chức Nguyệt La Sát để điều tra.Trên mặt mang một chiếc mặt nạ.Đôi mắt sắc lạnh, tay chống mặt ngồi trên ghế thành chủ.Phiêu dật, mang theo chút bất cần.Chỉ có một số trong đó biết hắn- Đoan Minh Vương là hoàng đế Minh Triều.Mị Sát đứng bên cạnh: Mọi việc điều tra thế nào rồi.Một tên sát thủ ở dưới, cung kính: Phó chủ, theo ám thính chúng ta đưa đi, Tể tướng đang bí mật xây dựng căn cứ riêng, tập trung rất nhiều sát thủ.Thành chủ, dân khắp nơi kêu than, bể khổ.Tiền của tên Hoàng đế cấp đã bị hắn đút làm của riêng.Lôi kéo rất nhiều các quan triều đìnhHắn trình ra các loại bằng chứng, đưa cho Phó chủ.Bên chúng ta còn thấy hắn với ngoại bang cấu kết.E rằng triều đình sớm xảy ra bạo loạn, đẫm máu.Mị Sát: Làm tốt lắm, tiếp cho người thám thính, mau đi lãnh thưởng.Mị Sát trình bằng chứng cho hắn.Đưa hai tay cung kính.Hoàng thượng, việc này xử lí thế nào ạ?Hắn vân vê các sợi tóc: (Cuối cùng ông ta cũng lòi đuôi cáo già bao nhiêu năm ra.Mộ Tể Tướng, Mộ Dung ( Hắn nhếch mép).Đưa con gái để vào thám thính trẫm sao.) Cứ để hắn muốn làm gì thì làm.Tiếp tục làm nhiễu loạn lòng dân.Mị Sát có hơi thắc mắc trước quyết định của hắn.Nhưng cũng không dám hỏi bởi thành chủ luôn có diệu kiến của riêng mình.Tể tướng kia thật ngu xuẩn.Trong lòng hắn bây giờ, hắn không sợ tên Mộ Tể tướng, mà là Băng nhi của hắn.Đúng là một ngày không gặp, cứ ngỡ dài như ba thu.Nàng khi nào mới quay lại trở về với hắn.Hắn rất sợ, nàng sẽ bỏ hắn.Nghĩ đến cảnh nàng ở bên cạnh người khác, bên Minh Triệt lại khiến hắn phát điên, không kiềm chế được cảm xúc.............

Chương 88: 88: Nguyệt La Sát