Tác giả:

cô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,…

Chương 117: 117: Mặt Đen

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Dẫu cho hắn ngoài mặt đã bỏ qua, nhưng bên trong lại ngược lại...........Chập tối, 3 người Đoan Minh Triệt, Vệ Ảnh, Thiên Băng ở cùng nhau trong một trại.Tất nhiên họ sẽ long trời lở đất.Đoan Minh Triệt: "Muội đang làm gì vậy?"- Hắn thấy nàng hí hoáy vẽ tò mò hỏi" Muội đang làm bài để đánh".Nàng vẽ các quân rô, cơ, bích, tép đủ cả.Vệ Ảnh cũng chăm chú nhìn theo.Một canh giờ sau, họ ngồi đó đợi mà ngáp ngắn ngáp dài, mòn mỏi chờ đợi.Không khí yên tĩnh chútNàng hồ hởi, đúng dậy phủi tay, vẻ rất tự hào:"Xong rồi"Triệt Và Vệ Ảnh xúm lại xem.Các quân mỏng dính, hai người cầm lên, nhìn nhau lắc đầu, đồng thanh hỏi:" Đây là cái gì?"Nàng chỉ vào từng quân bài:" hai cơ, J tép, K cơ.....".Triệt Và Vệ Ảnh lờ mở hiểu.Nàng giải thích cho họ luật chơi tấn.Đoan Minh Triệt:" Lần đầu tiên ta thấy trò này đó.Không biết trong đầu muội còn có bao nhiêu thứ hay nữa"Nàng cười lớn, đáp:" Huynh cứ đợi đi, đầu muội còn nhiều thứ lắm"Vệ Ảnh:" Vậy nếu ai thua thì sao"Nàng mắt xảo quyệt, nhìn vào nghiên mực, cầm cây bút vẽ vẽ:" Ai thua sẽ bị vẽ lên mặt"." Thú vị"Ván đầu tiên, thứ 2....!thứ5 nàng đều nhất, ha hả vẽ lên mặt họ:" Đắc tội nha".Mặt Đoan Minh Triệt thì hình con rùa, giun.Vệ Ảnh thì con thỏ, gà." Hai người thật đẹp xuất sắc quá"Bọn họ đưa nhau ánh mắt, nhất định phải phục thù.Cuối cùng đến ván thứ 6 nàng cũng bét.Với bản tính chơi ăn gian tất nhiên là nàng sẽ lại chuồn rồi" Muội buồn ngủ rồi.Hai người ngủ ngon nha"Nàng vừa đứng lên đã bị Vệ Ảnh giữ tay ra đằng sau.Võ công của Băng làm sao bằng Vệ Ảnh được tất nhiên bị khống chế rồi.Đoan Minh Triệt cầm bút chấm chấm vẽ lên mặt:" Thiên Băng muội à, chơi ăn gian là xấu lắm nha".Triệt quyệt thật lực, mặt nàng không chỗ nào là không có mực cả.Nàng cầm cái gương mà hét toáng lên, hai người họ bịt miệng nàng lại:" Hai người chơi xỏ muội.Mặt đen sì thế này, muội tẩy đến bao giờ.Bắt đền" Nàng định khóc nhưng không tài nào khóc được" Đúng là cừu non bị sói xám lừa mà"- mặ nàng mếu máoHai người họ nhìn thấy vẻ mặt nàng mà cười không ngớt.............Doanh Trại hoàng đếSát La nhận lệnh về thông báo.Hoàng đế đang quay lưng với hắn.Sát La:" Hoàng thượng, đúng như người nghi ngờ.Nương Nương đang ở trại của Vương gia"Hoàng đế quay ra:" Hai người họ đang ở cùng nhau???".Sát La:" Có cả Vệ Ảnh.Ba người bọn họ đang chơi rất vui vẻ.Nhưng trò đó rất lạ, thần chưa thấy bao giờ.Mặt của ai cũng bị mực tèm lem"" Tiếp tục theo dõi"Hắn ngồi xuống ghế, lấy con dao trong người ra ngắm ,rơi vào trầm tư.Ngày đó con dao mà nàng đâm hắn.Hắn vẫn giữ bên mình.Không ai biết hắn đang có dự định gì..

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Dẫu cho hắn ngoài mặt đã bỏ qua, nhưng bên trong lại ngược lại...........Chập tối, 3 người Đoan Minh Triệt, Vệ Ảnh, Thiên Băng ở cùng nhau trong một trại.Tất nhiên họ sẽ long trời lở đất.Đoan Minh Triệt: "Muội đang làm gì vậy?"- Hắn thấy nàng hí hoáy vẽ tò mò hỏi" Muội đang làm bài để đánh".Nàng vẽ các quân rô, cơ, bích, tép đủ cả.Vệ Ảnh cũng chăm chú nhìn theo.Một canh giờ sau, họ ngồi đó đợi mà ngáp ngắn ngáp dài, mòn mỏi chờ đợi.Không khí yên tĩnh chútNàng hồ hởi, đúng dậy phủi tay, vẻ rất tự hào:"Xong rồi"Triệt Và Vệ Ảnh xúm lại xem.Các quân mỏng dính, hai người cầm lên, nhìn nhau lắc đầu, đồng thanh hỏi:" Đây là cái gì?"Nàng chỉ vào từng quân bài:" hai cơ, J tép, K cơ.....".Triệt Và Vệ Ảnh lờ mở hiểu.Nàng giải thích cho họ luật chơi tấn.Đoan Minh Triệt:" Lần đầu tiên ta thấy trò này đó.Không biết trong đầu muội còn có bao nhiêu thứ hay nữa"Nàng cười lớn, đáp:" Huynh cứ đợi đi, đầu muội còn nhiều thứ lắm"Vệ Ảnh:" Vậy nếu ai thua thì sao"Nàng mắt xảo quyệt, nhìn vào nghiên mực, cầm cây bút vẽ vẽ:" Ai thua sẽ bị vẽ lên mặt"." Thú vị"Ván đầu tiên, thứ 2....!thứ5 nàng đều nhất, ha hả vẽ lên mặt họ:" Đắc tội nha".Mặt Đoan Minh Triệt thì hình con rùa, giun.Vệ Ảnh thì con thỏ, gà." Hai người thật đẹp xuất sắc quá"Bọn họ đưa nhau ánh mắt, nhất định phải phục thù.Cuối cùng đến ván thứ 6 nàng cũng bét.Với bản tính chơi ăn gian tất nhiên là nàng sẽ lại chuồn rồi" Muội buồn ngủ rồi.Hai người ngủ ngon nha"Nàng vừa đứng lên đã bị Vệ Ảnh giữ tay ra đằng sau.Võ công của Băng làm sao bằng Vệ Ảnh được tất nhiên bị khống chế rồi.Đoan Minh Triệt cầm bút chấm chấm vẽ lên mặt:" Thiên Băng muội à, chơi ăn gian là xấu lắm nha".Triệt quyệt thật lực, mặt nàng không chỗ nào là không có mực cả.Nàng cầm cái gương mà hét toáng lên, hai người họ bịt miệng nàng lại:" Hai người chơi xỏ muội.Mặt đen sì thế này, muội tẩy đến bao giờ.Bắt đền" Nàng định khóc nhưng không tài nào khóc được" Đúng là cừu non bị sói xám lừa mà"- mặ nàng mếu máoHai người họ nhìn thấy vẻ mặt nàng mà cười không ngớt.............Doanh Trại hoàng đếSát La nhận lệnh về thông báo.Hoàng đế đang quay lưng với hắn.Sát La:" Hoàng thượng, đúng như người nghi ngờ.Nương Nương đang ở trại của Vương gia"Hoàng đế quay ra:" Hai người họ đang ở cùng nhau???".Sát La:" Có cả Vệ Ảnh.Ba người bọn họ đang chơi rất vui vẻ.Nhưng trò đó rất lạ, thần chưa thấy bao giờ.Mặt của ai cũng bị mực tèm lem"" Tiếp tục theo dõi"Hắn ngồi xuống ghế, lấy con dao trong người ra ngắm ,rơi vào trầm tư.Ngày đó con dao mà nàng đâm hắn.Hắn vẫn giữ bên mình.Không ai biết hắn đang có dự định gì..

Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… Dẫu cho hắn ngoài mặt đã bỏ qua, nhưng bên trong lại ngược lại...........Chập tối, 3 người Đoan Minh Triệt, Vệ Ảnh, Thiên Băng ở cùng nhau trong một trại.Tất nhiên họ sẽ long trời lở đất.Đoan Minh Triệt: "Muội đang làm gì vậy?"- Hắn thấy nàng hí hoáy vẽ tò mò hỏi" Muội đang làm bài để đánh".Nàng vẽ các quân rô, cơ, bích, tép đủ cả.Vệ Ảnh cũng chăm chú nhìn theo.Một canh giờ sau, họ ngồi đó đợi mà ngáp ngắn ngáp dài, mòn mỏi chờ đợi.Không khí yên tĩnh chútNàng hồ hởi, đúng dậy phủi tay, vẻ rất tự hào:"Xong rồi"Triệt Và Vệ Ảnh xúm lại xem.Các quân mỏng dính, hai người cầm lên, nhìn nhau lắc đầu, đồng thanh hỏi:" Đây là cái gì?"Nàng chỉ vào từng quân bài:" hai cơ, J tép, K cơ.....".Triệt Và Vệ Ảnh lờ mở hiểu.Nàng giải thích cho họ luật chơi tấn.Đoan Minh Triệt:" Lần đầu tiên ta thấy trò này đó.Không biết trong đầu muội còn có bao nhiêu thứ hay nữa"Nàng cười lớn, đáp:" Huynh cứ đợi đi, đầu muội còn nhiều thứ lắm"Vệ Ảnh:" Vậy nếu ai thua thì sao"Nàng mắt xảo quyệt, nhìn vào nghiên mực, cầm cây bút vẽ vẽ:" Ai thua sẽ bị vẽ lên mặt"." Thú vị"Ván đầu tiên, thứ 2....!thứ5 nàng đều nhất, ha hả vẽ lên mặt họ:" Đắc tội nha".Mặt Đoan Minh Triệt thì hình con rùa, giun.Vệ Ảnh thì con thỏ, gà." Hai người thật đẹp xuất sắc quá"Bọn họ đưa nhau ánh mắt, nhất định phải phục thù.Cuối cùng đến ván thứ 6 nàng cũng bét.Với bản tính chơi ăn gian tất nhiên là nàng sẽ lại chuồn rồi" Muội buồn ngủ rồi.Hai người ngủ ngon nha"Nàng vừa đứng lên đã bị Vệ Ảnh giữ tay ra đằng sau.Võ công của Băng làm sao bằng Vệ Ảnh được tất nhiên bị khống chế rồi.Đoan Minh Triệt cầm bút chấm chấm vẽ lên mặt:" Thiên Băng muội à, chơi ăn gian là xấu lắm nha".Triệt quyệt thật lực, mặt nàng không chỗ nào là không có mực cả.Nàng cầm cái gương mà hét toáng lên, hai người họ bịt miệng nàng lại:" Hai người chơi xỏ muội.Mặt đen sì thế này, muội tẩy đến bao giờ.Bắt đền" Nàng định khóc nhưng không tài nào khóc được" Đúng là cừu non bị sói xám lừa mà"- mặ nàng mếu máoHai người họ nhìn thấy vẻ mặt nàng mà cười không ngớt.............Doanh Trại hoàng đếSát La nhận lệnh về thông báo.Hoàng đế đang quay lưng với hắn.Sát La:" Hoàng thượng, đúng như người nghi ngờ.Nương Nương đang ở trại của Vương gia"Hoàng đế quay ra:" Hai người họ đang ở cùng nhau???".Sát La:" Có cả Vệ Ảnh.Ba người bọn họ đang chơi rất vui vẻ.Nhưng trò đó rất lạ, thần chưa thấy bao giờ.Mặt của ai cũng bị mực tèm lem"" Tiếp tục theo dõi"Hắn ngồi xuống ghế, lấy con dao trong người ra ngắm ,rơi vào trầm tư.Ngày đó con dao mà nàng đâm hắn.Hắn vẫn giữ bên mình.Không ai biết hắn đang có dự định gì..

Chương 117: 117: Mặt Đen