cô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,…
Chương 155: 155: Chạy Trốn
Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… 1 tháng sau....Hoàng cung mở tiệc mừng sinh thần Hoàng Hậu.Các nô tì, thái giám tấp nập chuẩn bị đầu tắt mặt tối.Ngày hôm nay cũng là ngày nàng sẽ ra khỏi Hoàng cung này.Trong lúc mọi người quây quần, Nàng sẽ lặng lẽ trốn thoát.Bởi nhân vật chính là Hoàng Hậu.Sẽ chẳng ai quan tâm nàng là ai.Gần đây Hoàng đế cũng lơ là cảnh giác hơn với Băng.Để tránh rắc rối, đành phải đưa Thanh nhi đến chỗ Hoàng Thái Hậu.Bà biết ý định của nàng nhưng cũng không phản đối, ngược lại còn ủng hộ.Sau khi biết tất cả sự thật về ngày hôm đó, Bà thấy Hoàng đế đã thay đổi, không còn giống như trước kia.Cảm thấy mình thiếu nợ nàng rất nhiều.Vậy thì yêu cầu này cũng không có gì là sai cả, bù đắp cho con bé đáng thương này.Đồng thời thu nhận Thanh nhi.Tuy rằng hay khóc lóc, dễ tin người.Thiên Băng cũng tính toán toàn vẹn.Ở với Hoàng Thái Hậu là sự lựa chọn sáng suốt.Nàng tẩu thoát thành công, Hoàng đế có nổi giận cũng dè trừng Thái Hậu không dám xả giận vào Thanh nhi.Kế hoạch quá hoàn hảo, lại còn có sự trợ giúp của người như mọc thêm cánh.Nàng và Nguyệt nhi mãi mãi sẽ không quay lại.Trong những ngày ở điện này, người ngoài sẽ tưởng nàng nhàn rỗi.Thực ra nàng đang thu thập nguyên liệu, có thể khiến cho nơi nàng ở nổ tung.Thu hút sự chú ý mọi người.Buổi tối.....Băng xin vắng mặt, cảm thấy khó chịu trong người.Đoan Minh Vương thì muốn bù đắp nên ở cạnh bồi Lãnh Tuyết.Nguyệt nhi, Thiên Băng chuẩn hị sẵn sàng, cải trang thành nô tìm Vì bụng to, Băng phải mặc y phục rộng.Đi đến cái bức tường cao, Nàng gật đầu ra hiệu cho Nguyệt nhi.Nguyệt nhi thi triển khinh công, bế nàng bay qua.Đáp chân xuống đất, cũng là lúc điện của nàng phát nổ, lửa thiêu rụi.Nàng và Nguyệt nhi ngồi lên xe ngựa chuẩn bị sẵn ngoài cung.Mọi chuyện trôi qua ổn thỏa." Cháy....cháy rồi"- Một thái giám hớt hải hô hoán.Mọi người thi nhau xách nước dập lửa.Các cung nhân chạy bẩm báo cho Hoàng đế.Nhưng Đoan Minh Vương đã rời đi lúc nào.Cũng không ai biết.Bữa tiệc dừng lại giữa chừng.Chủ lục cung- Hoàng Hậu đi giải quyết.Nàng ta tưởng trời giúp khi ngọn lửa cháy to thiêu đốt hết toàn bộ điện.Hoàng thượng cũng không có ở đây.Như hổ mọc thêm cánh.Dù cũng nghe ngóng được Thiên Băng định xuất cung.Ngu xuẩn, ả ta đã có kế hoạch diệt cỏ tận gốc.Rót ly rượu xuống đất.Từ nay sẽ không còn Thiên Băng trên đời, cũng không còn thứ gì liên quan đến nàng ta ở Hoàng cung này.Haha, ta - Lãnh Tuyết mới là Hoàng Hậu, thê tử duy nhất của Minh Vương..
Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… 1 tháng sau....Hoàng cung mở tiệc mừng sinh thần Hoàng Hậu.Các nô tì, thái giám tấp nập chuẩn bị đầu tắt mặt tối.Ngày hôm nay cũng là ngày nàng sẽ ra khỏi Hoàng cung này.Trong lúc mọi người quây quần, Nàng sẽ lặng lẽ trốn thoát.Bởi nhân vật chính là Hoàng Hậu.Sẽ chẳng ai quan tâm nàng là ai.Gần đây Hoàng đế cũng lơ là cảnh giác hơn với Băng.Để tránh rắc rối, đành phải đưa Thanh nhi đến chỗ Hoàng Thái Hậu.Bà biết ý định của nàng nhưng cũng không phản đối, ngược lại còn ủng hộ.Sau khi biết tất cả sự thật về ngày hôm đó, Bà thấy Hoàng đế đã thay đổi, không còn giống như trước kia.Cảm thấy mình thiếu nợ nàng rất nhiều.Vậy thì yêu cầu này cũng không có gì là sai cả, bù đắp cho con bé đáng thương này.Đồng thời thu nhận Thanh nhi.Tuy rằng hay khóc lóc, dễ tin người.Thiên Băng cũng tính toán toàn vẹn.Ở với Hoàng Thái Hậu là sự lựa chọn sáng suốt.Nàng tẩu thoát thành công, Hoàng đế có nổi giận cũng dè trừng Thái Hậu không dám xả giận vào Thanh nhi.Kế hoạch quá hoàn hảo, lại còn có sự trợ giúp của người như mọc thêm cánh.Nàng và Nguyệt nhi mãi mãi sẽ không quay lại.Trong những ngày ở điện này, người ngoài sẽ tưởng nàng nhàn rỗi.Thực ra nàng đang thu thập nguyên liệu, có thể khiến cho nơi nàng ở nổ tung.Thu hút sự chú ý mọi người.Buổi tối.....Băng xin vắng mặt, cảm thấy khó chịu trong người.Đoan Minh Vương thì muốn bù đắp nên ở cạnh bồi Lãnh Tuyết.Nguyệt nhi, Thiên Băng chuẩn hị sẵn sàng, cải trang thành nô tìm Vì bụng to, Băng phải mặc y phục rộng.Đi đến cái bức tường cao, Nàng gật đầu ra hiệu cho Nguyệt nhi.Nguyệt nhi thi triển khinh công, bế nàng bay qua.Đáp chân xuống đất, cũng là lúc điện của nàng phát nổ, lửa thiêu rụi.Nàng và Nguyệt nhi ngồi lên xe ngựa chuẩn bị sẵn ngoài cung.Mọi chuyện trôi qua ổn thỏa." Cháy....cháy rồi"- Một thái giám hớt hải hô hoán.Mọi người thi nhau xách nước dập lửa.Các cung nhân chạy bẩm báo cho Hoàng đế.Nhưng Đoan Minh Vương đã rời đi lúc nào.Cũng không ai biết.Bữa tiệc dừng lại giữa chừng.Chủ lục cung- Hoàng Hậu đi giải quyết.Nàng ta tưởng trời giúp khi ngọn lửa cháy to thiêu đốt hết toàn bộ điện.Hoàng thượng cũng không có ở đây.Như hổ mọc thêm cánh.Dù cũng nghe ngóng được Thiên Băng định xuất cung.Ngu xuẩn, ả ta đã có kế hoạch diệt cỏ tận gốc.Rót ly rượu xuống đất.Từ nay sẽ không còn Thiên Băng trên đời, cũng không còn thứ gì liên quan đến nàng ta ở Hoàng cung này.Haha, ta - Lãnh Tuyết mới là Hoàng Hậu, thê tử duy nhất của Minh Vương..
Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu VậyTác giả: Bình MinhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủngcô ấy là Băng Băng là một học sinh cấp 3 đang học tại trường X. Cô là học sinh giỏi toàn diện đều được Bạn bè và thầy cô đều yêu quý. Trong giấc mơ hàng đêm không hiểu sao cô luôn thấy một hoàng cung tráng lệ, một bóng đen gọi trở về. Dường như cô không thuộc về thế giới này. Đôi lúc khi còn tỉnh dậy còn có những giọt nước mắt trên má. Tim nhói đau. Tại sao lại vậy ???? Cô và lũ bạn thân rất thích nghiên cứu về các đồ vật cổ xưa. Lần này họ rủ nhau đi xem một khu di tích vừa mới được phát hiện. Băng cảm thấy nơi này rất quen thuộc như trước kia mình từng sống ở nơi này vậy. Tất cả các bức tranh từng đồ vật. "Ôi! Sao người con gái lại giống tôi vậy". Băng đầu đau choáng váng. " Này cậu làm sao thế " " Mình thấy khó chịu xin lỗi mình về trước" Cô trở về nhà và chạy lên phòng mình. Cảm thấy mệt mỏi và muốn đi ngủ. Ở đây Băng cũng quen một người bạn trai tên là Lâm. - được mệnh danh là soái ca của trường. Bố của anh là tổng giám đốc của hãng hàng không. Anh biết nấu ăn lại thân thiện,… 1 tháng sau....Hoàng cung mở tiệc mừng sinh thần Hoàng Hậu.Các nô tì, thái giám tấp nập chuẩn bị đầu tắt mặt tối.Ngày hôm nay cũng là ngày nàng sẽ ra khỏi Hoàng cung này.Trong lúc mọi người quây quần, Nàng sẽ lặng lẽ trốn thoát.Bởi nhân vật chính là Hoàng Hậu.Sẽ chẳng ai quan tâm nàng là ai.Gần đây Hoàng đế cũng lơ là cảnh giác hơn với Băng.Để tránh rắc rối, đành phải đưa Thanh nhi đến chỗ Hoàng Thái Hậu.Bà biết ý định của nàng nhưng cũng không phản đối, ngược lại còn ủng hộ.Sau khi biết tất cả sự thật về ngày hôm đó, Bà thấy Hoàng đế đã thay đổi, không còn giống như trước kia.Cảm thấy mình thiếu nợ nàng rất nhiều.Vậy thì yêu cầu này cũng không có gì là sai cả, bù đắp cho con bé đáng thương này.Đồng thời thu nhận Thanh nhi.Tuy rằng hay khóc lóc, dễ tin người.Thiên Băng cũng tính toán toàn vẹn.Ở với Hoàng Thái Hậu là sự lựa chọn sáng suốt.Nàng tẩu thoát thành công, Hoàng đế có nổi giận cũng dè trừng Thái Hậu không dám xả giận vào Thanh nhi.Kế hoạch quá hoàn hảo, lại còn có sự trợ giúp của người như mọc thêm cánh.Nàng và Nguyệt nhi mãi mãi sẽ không quay lại.Trong những ngày ở điện này, người ngoài sẽ tưởng nàng nhàn rỗi.Thực ra nàng đang thu thập nguyên liệu, có thể khiến cho nơi nàng ở nổ tung.Thu hút sự chú ý mọi người.Buổi tối.....Băng xin vắng mặt, cảm thấy khó chịu trong người.Đoan Minh Vương thì muốn bù đắp nên ở cạnh bồi Lãnh Tuyết.Nguyệt nhi, Thiên Băng chuẩn hị sẵn sàng, cải trang thành nô tìm Vì bụng to, Băng phải mặc y phục rộng.Đi đến cái bức tường cao, Nàng gật đầu ra hiệu cho Nguyệt nhi.Nguyệt nhi thi triển khinh công, bế nàng bay qua.Đáp chân xuống đất, cũng là lúc điện của nàng phát nổ, lửa thiêu rụi.Nàng và Nguyệt nhi ngồi lên xe ngựa chuẩn bị sẵn ngoài cung.Mọi chuyện trôi qua ổn thỏa." Cháy....cháy rồi"- Một thái giám hớt hải hô hoán.Mọi người thi nhau xách nước dập lửa.Các cung nhân chạy bẩm báo cho Hoàng đế.Nhưng Đoan Minh Vương đã rời đi lúc nào.Cũng không ai biết.Bữa tiệc dừng lại giữa chừng.Chủ lục cung- Hoàng Hậu đi giải quyết.Nàng ta tưởng trời giúp khi ngọn lửa cháy to thiêu đốt hết toàn bộ điện.Hoàng thượng cũng không có ở đây.Như hổ mọc thêm cánh.Dù cũng nghe ngóng được Thiên Băng định xuất cung.Ngu xuẩn, ả ta đã có kế hoạch diệt cỏ tận gốc.Rót ly rượu xuống đất.Từ nay sẽ không còn Thiên Băng trên đời, cũng không còn thứ gì liên quan đến nàng ta ở Hoàng cung này.Haha, ta - Lãnh Tuyết mới là Hoàng Hậu, thê tử duy nhất của Minh Vương..