Tại từ đường của Lâm gia. Được dẫn đầu bởi Lâm Chính Dương, gia chủ hiện tại của Lâm gia, đoàn người mang sắc thái nghiêm trang đứng trong từ đường. Một đứa bé trai tầm sáu bảy tuổi quỳ gối trước điện thờ lạy ba lạy, sau đó cẩn thận cầm cây nến trên bàn lên. Trong lư hương đã cắm ba nén nhang, cậu bé thắp một nén ở chính giữa. Làn khói xanh từ từ bay lên, mọi người không khỏi nín thở, nhìn chằm chằm không chớp mắt vào nén hương kia. Vài giây sau, như thể có một cơn gió thổi qua, khói hương tan biến. “Hầy…” “Tiếc quá…” “Cháy nhiều hay ít?” Bên trong từ đường vang lên những tiếng xì xào bàn tán, Lâm Chính Dương khẽ giơ tay, mở miệng nói: “Dẫn Tiểu Cảnh xuống trước đã.” Sau khi cậu bé đi xuống, Lâm Chính Dương lại nói: “A Dục, đến lượt con.” Vừa dứt lời, đám người lại xôn xao lần nữa, nháo nhào đưa mắt nhìn thanh niên phía sau Lâm Chính Dương. Thanh niên anh tuấn mặc áo sơ mi với quần tây, cúi đầu rũ mắt đứng ở nơi đó. Mái tóc dài xõa trước trán che khuất gương mặt, chỉ thấy rõ hàm dưới…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...