"Bác Lâm, bác Lâm ơi đợi cháu với! Bác quên điện thoại nè!" "Bác Lâm ơi! Điện thoại của bác rơi rồi nè!" Thọt mất một chân, thiếu niên mười mấy tuổi như ánh mặt trời vừa gọi vừa chạy theo một vị khách rẽ đường khác. Vị khách kia đi rất vội vàng tựa như không hề nghe thấy tiếng gọi của cậu, chỉ thấy bà ấy thoắt cái nhanh chóng nhảy lên xe bus, biến mất vào biển người. Cậu thiếu niên đuổi không kịp, dừng lại ven đường thở gấp từng nhịp. Cậu trừng mắt nhìn cái điện thoại không phải của mình, lấy nó ra phẩy phẩy quạt mấy cái rồi mới quay lại cửa hàng Phật Giáo phía bên kia. Đùi phải của cậu cà nhắc trầm trọng nên không kịp tránh né xe tải bất hợp pháp phi tới, chỉ kịp nghe "ầm" một tiếng. Xung quanh ồn ào náo động lập tức yên lặng như ấn nút pause, biến mất không còn bóng dáng. Nhạc Dao bỗng nhiên thức tỉnh. Đập vào mắt cậu là một mảnh tối tăm. Không đèn đường, không nhà cửa, thậm chí không một bóng người. Dưới mông một mảnh ẩm ướt, rừng cây xung quanh kêu xào xạc. Thanh âm vang vọng vừa…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...