Tác giả:

Ánh trăng bàng bạc rải trên nền gạch xanh như phủ một tầng sương. Sơ Trường Dụ ngồi trong góc, đối diện với cửa sổ duy nhất trong phòng giam. Y bình tĩnh nhìn vầng trăng khuyết ngoài khung cửa sổ nhỏ. Ánh trăng chiếu xuống, càng làm hiện rõ sắc mặt tái nhợt của y. Phòng giam này quanh năm không thấy ánh mặt trời, lạnh lẽo ẩm thấp, ngay cả rơm rạ dưới người cũng ẩm ướt, thấm vào tận xương tủy. Dù chỉ mới ở đây hơn ba ngày, nhưng chân phải của y, từ đầu gối đến mắt cá chân đã đau như lóc xương xẻ thịt. Trong lúc xuất thần, y dường như trở lại mười năm trước. Cũng nằm trên đống rơm trong phòng giam, lúc đó chân phải của y vừa bị gãy. Nếu dùng bàn tay run rẩy sờ thử sẽ thấy cả lòng bàn tay đỏ tươi. Nghĩ đến đây, Sơ Trường Dụ mỉm cười như thể nhớ lại điều gì đó thú vị. Y nghĩ, theo lý mà nói, đáng lẽ lúc đó y nên chết rồi. Bỗng dưng trộm được mười năm dương thọ từ Diêm vương gia, sống tạm bợ nhiều năm như vậy, quả thật hời quá rồi. Đúng lúc này, tiếng xích nặng nề ngoài cửa ngục vang lên.…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...