Mùa này là mùa khiến người ta móc hầu bao để quay cuồng cả đêm trong cơn mê tình rồi đường ai nấy đi. Sau khi đăng câu này trên trang web hẹn hò Lala, tôi nhàn nhã uống một ngụm cà phê lạnh, cảm giác buồn nôn ập vào cổ họng khiến tôi vỗ vỗ mấy cái vào lồng ngực, mùi vị chết tiệt kia nhắc nhở tôi rằng tôi đã thất nghiệp hơn 200 ngày. Châm một điếu thuốc để xua đi vị đắng trong miệng, ai ngờ nó càng đắng hơn, tôi cười ngượng nghịu, nhớ đến bản thân cũng đã mất đi cô ấy hơn 200 ngày, đối với tôi chữ số Ả Rập là chữ nhạy cảm lắm. Lý do tôi là gia đình kế toán, dòng họ nhà tôi dù lớn hay nhỏ thì ở vị trí này luôn có thành công riêng của bản thân, duy nhất chỉ có tôi trong cái dòng họ này như người đứng bên lề. Sự kém cỏi của tôi đương nhiên giành được những ánh nhìn và tiếng thở dài của tất cả những người thân của tôi, và tôi nghiễm nhiên trở thành tượng đài sống hình mẫu tiêu cực được đưa ra để dạy dỗ những lứa sau. Thời đại học, cô bạn Soso đã từng cười nhạo tôi... "Với cái kiểu học ương…

Chương 56: Chương 56

Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của TôiTác giả: Đồng Tâm Nan Cải Đích Hồ Diệu DiệuTruyện Bách HợpMùa này là mùa khiến người ta móc hầu bao để quay cuồng cả đêm trong cơn mê tình rồi đường ai nấy đi. Sau khi đăng câu này trên trang web hẹn hò Lala, tôi nhàn nhã uống một ngụm cà phê lạnh, cảm giác buồn nôn ập vào cổ họng khiến tôi vỗ vỗ mấy cái vào lồng ngực, mùi vị chết tiệt kia nhắc nhở tôi rằng tôi đã thất nghiệp hơn 200 ngày. Châm một điếu thuốc để xua đi vị đắng trong miệng, ai ngờ nó càng đắng hơn, tôi cười ngượng nghịu, nhớ đến bản thân cũng đã mất đi cô ấy hơn 200 ngày, đối với tôi chữ số Ả Rập là chữ nhạy cảm lắm. Lý do tôi là gia đình kế toán, dòng họ nhà tôi dù lớn hay nhỏ thì ở vị trí này luôn có thành công riêng của bản thân, duy nhất chỉ có tôi trong cái dòng họ này như người đứng bên lề. Sự kém cỏi của tôi đương nhiên giành được những ánh nhìn và tiếng thở dài của tất cả những người thân của tôi, và tôi nghiễm nhiên trở thành tượng đài sống hình mẫu tiêu cực được đưa ra để dạy dỗ những lứa sau. Thời đại học, cô bạn Soso đã từng cười nhạo tôi... "Với cái kiểu học ương… Đến giờ nghỉ trưa, điện thoại tôi mới đổ chuông."Ra ngoài, đi ăn.""A.Biết rồi."Bước ra khỏi văn phòng, Phoebe đã đợi sẵn trước thang máy.Cùng nhau bước vào thang máy, tôi muốn ôm cô ấy vô cùng, nhưng tiếc là có thứ gọi là camera giám sát.Chúng tôi giữ khoảng cách, có người lần lượt bước vào thang máy, cái thần thái khiến người ta không dám đến gần cô ấy làm cho đám nhân viên lựa chọn ép tôi vào một góc.Cho đến cuối cùng chỉ có hai chúng tôi, tôi theo cô ấy vào xe.Phoebe quay lại hỏi tôi."Em đã quen công việc hiện tại chưa?""Tuỳ cơ ứng biến.""Điều chỉnh lại thái độ làm việc cho đúng.""Tôi sẽ cố gắng làm việc, dọn nhà nấu cơm qua ngày.""Không tồi."Cô ấy lái xe đến một nhà hàng khá tốt.Chúng tôi ngồi trong phòng riêng, cô ấy lấy thực đơn và gọi bít tết cho hai người.Lúc nhân viên mang đồ ăn lên, tôi rất có tính tự giác, cầm lấy dao nĩa cắt bít tết thành từng miếng, sau đó mới đẩy đến trước mặt Phoebe, để cô ấy từ từ ăn.Điện thoại của cô ấy đổ chuông nhiều lần, đến khi cô ấy nói chuyện bằng tiếng Pháp, tôi biết đó là Joan, mà cái tên Joan thường xuyên đến tai tôi.Tôi rất bội phục người đàn ông đầy mưu mô này, ở tương lai gần, tình yêu của tôi và Phoebe có vết nứt nghiêm trọng, cũng nhờ tên Joan này ban cho, anh ta đã thành công cướp đi người phụ nữ mà tôi yêu nhất."Chị và Joan...""Chúng tôi đã quen biết nhau nhiều, là bạn học cũ.""A....""Đừng suy nghĩ quá nhiều.""Không có...!ăn đi.""Phi Phàm.""Sao thế?""Trong tình yêu, điều quan trọng nhất là gì?".========== Truyện vừa hoàn thành ==========1.Hào Môn Này, Tôi Không Gả Nữa2.Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi, Nấm Nhỏ Chỉ Muốn Ly Hôn Nuôi Bé Con3.Pheromone Luôn Có Hình Dạng Yêu Anh4.Nhà Lao Của Cáo====================================="Tin tưởng.""Em hiểu được thì tốt."Tôi mỉm cười đưa tay lên sờ gương mặt cô ấy, cô ấy không có né tránh, chỉ lặng lẽ cầm khăn giấy lau khóe miệng cho tôi.Cho đến giờ tôi vẫn chưa đủ can đảm để hỏi cô ấy tại sao lại yêu tôi.Tôi e rằng tôi sẽ không nhận được câu trả lời mà tôi muốn.....Tôi hơi ngạc nhiên khi Joan ngồi trước mặt tôi cầm một chồng hồ sơ và bắt tôi phải hoàn thiện nó từng cái một.Anh ta cười nói."Phoebe nói cô ấy chỉ cần thư ký Đỗ là đủ.Cho nên giao cô cho tôi.Này quý cô, chuyện trong công ty tôi vẫn chưa nắm nhiều cho lắm, đây là những tài liệu mà tôi đã soạn ra.Gần đây, tôi đang phụ trách đàm phán với mấy công ty lớn.Cô đọc mấy cái này đi, sẽ rất có lợi cho cô, ngày mai chúng ta sẽ đến Bắc Thịnh Quốc Tế để nói chuyện liên hệ với các đối tác.Nghe nói chuyên ngành của cô là tài chính.Vậy chuyện giá cả phải phụ thuộc vào cô rồi."Anh cho rằng tôi là đồ ngốc sao, trong bông có kim còn bày đặt ba hoa, không phải muốn tôi giúp anh chia sẻ bớt công việc à? Này...!Phoebe, chị đành lòng bỏ tôi đưa cho người khác sai khiến à??? Khoan đã...!Bắc Thịnh Quốc Tế???"Joan tổng, anh nói...!ngày mai sẽ đi đâu?""Bắc Thịnh Quốc Tế.""A, được rồi, trong hôm nay, tôi sẽ chuẩn bị hồ sơ tư liệu tốt.Ngày mai sẽ đến đó cùng anh.""Ok."Nói xong, Joan rời văn phòng của tôi.Ngay khi anh ta rời đi, điện thoại bàn văn phòng của tôi đổ chuông."Alo?""Vưu Phi Phàm, đến văn phòng của tôi.""Được."Tôi đến cửa văn phòng của Phoebe và gõ cửa."Vào đi."Tôi đẩy cửa ra thấy Phoebe đang dựa vào cửa sổ, trên tay cầm ly cà phê, giống như đang đợi tôi vậy."Phoebe, tìm tôi có việc gì?"Cô ấy đặt cốc cà phê xuống và nhìn tôi nghiêm túc."Ở trong công ty, gọi tôi là Lam đổng.""Vâng, tôi sẽ sửa."Cô ấy là người cực kỳ tuân thủ nguyên tắc công tư phân minh, điều này tôi cũng hiểu.Cô ấy ngồi lại trên ghế trước bàn làm việc, rồi đẩy một chồng hồ sơ đến trước mặt tôi."Ngày mai, đến Bắc Thịnh Quốc Tế để đàm phán, đây là hồ sơ thu thập từ trước, cầm về đọc đi.""A.Cảm ơn, còn có chuyện gì khác không?""Chuyện ân oán của em và Triệu Thái An tôi không quan tâm, nhưng đừng mang cảm xúc tiêu cực đến nơi làm việc.Nếu em gây phiền phức cho tôi, tôi sẽ không niệm tư tình.""Đã biết.".

Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của TôiTác giả: Đồng Tâm Nan Cải Đích Hồ Diệu DiệuTruyện Bách HợpMùa này là mùa khiến người ta móc hầu bao để quay cuồng cả đêm trong cơn mê tình rồi đường ai nấy đi. Sau khi đăng câu này trên trang web hẹn hò Lala, tôi nhàn nhã uống một ngụm cà phê lạnh, cảm giác buồn nôn ập vào cổ họng khiến tôi vỗ vỗ mấy cái vào lồng ngực, mùi vị chết tiệt kia nhắc nhở tôi rằng tôi đã thất nghiệp hơn 200 ngày. Châm một điếu thuốc để xua đi vị đắng trong miệng, ai ngờ nó càng đắng hơn, tôi cười ngượng nghịu, nhớ đến bản thân cũng đã mất đi cô ấy hơn 200 ngày, đối với tôi chữ số Ả Rập là chữ nhạy cảm lắm. Lý do tôi là gia đình kế toán, dòng họ nhà tôi dù lớn hay nhỏ thì ở vị trí này luôn có thành công riêng của bản thân, duy nhất chỉ có tôi trong cái dòng họ này như người đứng bên lề. Sự kém cỏi của tôi đương nhiên giành được những ánh nhìn và tiếng thở dài của tất cả những người thân của tôi, và tôi nghiễm nhiên trở thành tượng đài sống hình mẫu tiêu cực được đưa ra để dạy dỗ những lứa sau. Thời đại học, cô bạn Soso đã từng cười nhạo tôi... "Với cái kiểu học ương… Đến giờ nghỉ trưa, điện thoại tôi mới đổ chuông."Ra ngoài, đi ăn.""A.Biết rồi."Bước ra khỏi văn phòng, Phoebe đã đợi sẵn trước thang máy.Cùng nhau bước vào thang máy, tôi muốn ôm cô ấy vô cùng, nhưng tiếc là có thứ gọi là camera giám sát.Chúng tôi giữ khoảng cách, có người lần lượt bước vào thang máy, cái thần thái khiến người ta không dám đến gần cô ấy làm cho đám nhân viên lựa chọn ép tôi vào một góc.Cho đến cuối cùng chỉ có hai chúng tôi, tôi theo cô ấy vào xe.Phoebe quay lại hỏi tôi."Em đã quen công việc hiện tại chưa?""Tuỳ cơ ứng biến.""Điều chỉnh lại thái độ làm việc cho đúng.""Tôi sẽ cố gắng làm việc, dọn nhà nấu cơm qua ngày.""Không tồi."Cô ấy lái xe đến một nhà hàng khá tốt.Chúng tôi ngồi trong phòng riêng, cô ấy lấy thực đơn và gọi bít tết cho hai người.Lúc nhân viên mang đồ ăn lên, tôi rất có tính tự giác, cầm lấy dao nĩa cắt bít tết thành từng miếng, sau đó mới đẩy đến trước mặt Phoebe, để cô ấy từ từ ăn.Điện thoại của cô ấy đổ chuông nhiều lần, đến khi cô ấy nói chuyện bằng tiếng Pháp, tôi biết đó là Joan, mà cái tên Joan thường xuyên đến tai tôi.Tôi rất bội phục người đàn ông đầy mưu mô này, ở tương lai gần, tình yêu của tôi và Phoebe có vết nứt nghiêm trọng, cũng nhờ tên Joan này ban cho, anh ta đã thành công cướp đi người phụ nữ mà tôi yêu nhất."Chị và Joan...""Chúng tôi đã quen biết nhau nhiều, là bạn học cũ.""A....""Đừng suy nghĩ quá nhiều.""Không có...!ăn đi.""Phi Phàm.""Sao thế?""Trong tình yêu, điều quan trọng nhất là gì?".========== Truyện vừa hoàn thành ==========1.Hào Môn Này, Tôi Không Gả Nữa2.Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi, Nấm Nhỏ Chỉ Muốn Ly Hôn Nuôi Bé Con3.Pheromone Luôn Có Hình Dạng Yêu Anh4.Nhà Lao Của Cáo====================================="Tin tưởng.""Em hiểu được thì tốt."Tôi mỉm cười đưa tay lên sờ gương mặt cô ấy, cô ấy không có né tránh, chỉ lặng lẽ cầm khăn giấy lau khóe miệng cho tôi.Cho đến giờ tôi vẫn chưa đủ can đảm để hỏi cô ấy tại sao lại yêu tôi.Tôi e rằng tôi sẽ không nhận được câu trả lời mà tôi muốn.....Tôi hơi ngạc nhiên khi Joan ngồi trước mặt tôi cầm một chồng hồ sơ và bắt tôi phải hoàn thiện nó từng cái một.Anh ta cười nói."Phoebe nói cô ấy chỉ cần thư ký Đỗ là đủ.Cho nên giao cô cho tôi.Này quý cô, chuyện trong công ty tôi vẫn chưa nắm nhiều cho lắm, đây là những tài liệu mà tôi đã soạn ra.Gần đây, tôi đang phụ trách đàm phán với mấy công ty lớn.Cô đọc mấy cái này đi, sẽ rất có lợi cho cô, ngày mai chúng ta sẽ đến Bắc Thịnh Quốc Tế để nói chuyện liên hệ với các đối tác.Nghe nói chuyên ngành của cô là tài chính.Vậy chuyện giá cả phải phụ thuộc vào cô rồi."Anh cho rằng tôi là đồ ngốc sao, trong bông có kim còn bày đặt ba hoa, không phải muốn tôi giúp anh chia sẻ bớt công việc à? Này...!Phoebe, chị đành lòng bỏ tôi đưa cho người khác sai khiến à??? Khoan đã...!Bắc Thịnh Quốc Tế???"Joan tổng, anh nói...!ngày mai sẽ đi đâu?""Bắc Thịnh Quốc Tế.""A, được rồi, trong hôm nay, tôi sẽ chuẩn bị hồ sơ tư liệu tốt.Ngày mai sẽ đến đó cùng anh.""Ok."Nói xong, Joan rời văn phòng của tôi.Ngay khi anh ta rời đi, điện thoại bàn văn phòng của tôi đổ chuông."Alo?""Vưu Phi Phàm, đến văn phòng của tôi.""Được."Tôi đến cửa văn phòng của Phoebe và gõ cửa."Vào đi."Tôi đẩy cửa ra thấy Phoebe đang dựa vào cửa sổ, trên tay cầm ly cà phê, giống như đang đợi tôi vậy."Phoebe, tìm tôi có việc gì?"Cô ấy đặt cốc cà phê xuống và nhìn tôi nghiêm túc."Ở trong công ty, gọi tôi là Lam đổng.""Vâng, tôi sẽ sửa."Cô ấy là người cực kỳ tuân thủ nguyên tắc công tư phân minh, điều này tôi cũng hiểu.Cô ấy ngồi lại trên ghế trước bàn làm việc, rồi đẩy một chồng hồ sơ đến trước mặt tôi."Ngày mai, đến Bắc Thịnh Quốc Tế để đàm phán, đây là hồ sơ thu thập từ trước, cầm về đọc đi.""A.Cảm ơn, còn có chuyện gì khác không?""Chuyện ân oán của em và Triệu Thái An tôi không quan tâm, nhưng đừng mang cảm xúc tiêu cực đến nơi làm việc.Nếu em gây phiền phức cho tôi, tôi sẽ không niệm tư tình.""Đã biết.".

Tình Nhân Cuối Tuần Trở Thành Lão Bản Của TôiTác giả: Đồng Tâm Nan Cải Đích Hồ Diệu DiệuTruyện Bách HợpMùa này là mùa khiến người ta móc hầu bao để quay cuồng cả đêm trong cơn mê tình rồi đường ai nấy đi. Sau khi đăng câu này trên trang web hẹn hò Lala, tôi nhàn nhã uống một ngụm cà phê lạnh, cảm giác buồn nôn ập vào cổ họng khiến tôi vỗ vỗ mấy cái vào lồng ngực, mùi vị chết tiệt kia nhắc nhở tôi rằng tôi đã thất nghiệp hơn 200 ngày. Châm một điếu thuốc để xua đi vị đắng trong miệng, ai ngờ nó càng đắng hơn, tôi cười ngượng nghịu, nhớ đến bản thân cũng đã mất đi cô ấy hơn 200 ngày, đối với tôi chữ số Ả Rập là chữ nhạy cảm lắm. Lý do tôi là gia đình kế toán, dòng họ nhà tôi dù lớn hay nhỏ thì ở vị trí này luôn có thành công riêng của bản thân, duy nhất chỉ có tôi trong cái dòng họ này như người đứng bên lề. Sự kém cỏi của tôi đương nhiên giành được những ánh nhìn và tiếng thở dài của tất cả những người thân của tôi, và tôi nghiễm nhiên trở thành tượng đài sống hình mẫu tiêu cực được đưa ra để dạy dỗ những lứa sau. Thời đại học, cô bạn Soso đã từng cười nhạo tôi... "Với cái kiểu học ương… Đến giờ nghỉ trưa, điện thoại tôi mới đổ chuông."Ra ngoài, đi ăn.""A.Biết rồi."Bước ra khỏi văn phòng, Phoebe đã đợi sẵn trước thang máy.Cùng nhau bước vào thang máy, tôi muốn ôm cô ấy vô cùng, nhưng tiếc là có thứ gọi là camera giám sát.Chúng tôi giữ khoảng cách, có người lần lượt bước vào thang máy, cái thần thái khiến người ta không dám đến gần cô ấy làm cho đám nhân viên lựa chọn ép tôi vào một góc.Cho đến cuối cùng chỉ có hai chúng tôi, tôi theo cô ấy vào xe.Phoebe quay lại hỏi tôi."Em đã quen công việc hiện tại chưa?""Tuỳ cơ ứng biến.""Điều chỉnh lại thái độ làm việc cho đúng.""Tôi sẽ cố gắng làm việc, dọn nhà nấu cơm qua ngày.""Không tồi."Cô ấy lái xe đến một nhà hàng khá tốt.Chúng tôi ngồi trong phòng riêng, cô ấy lấy thực đơn và gọi bít tết cho hai người.Lúc nhân viên mang đồ ăn lên, tôi rất có tính tự giác, cầm lấy dao nĩa cắt bít tết thành từng miếng, sau đó mới đẩy đến trước mặt Phoebe, để cô ấy từ từ ăn.Điện thoại của cô ấy đổ chuông nhiều lần, đến khi cô ấy nói chuyện bằng tiếng Pháp, tôi biết đó là Joan, mà cái tên Joan thường xuyên đến tai tôi.Tôi rất bội phục người đàn ông đầy mưu mô này, ở tương lai gần, tình yêu của tôi và Phoebe có vết nứt nghiêm trọng, cũng nhờ tên Joan này ban cho, anh ta đã thành công cướp đi người phụ nữ mà tôi yêu nhất."Chị và Joan...""Chúng tôi đã quen biết nhau nhiều, là bạn học cũ.""A....""Đừng suy nghĩ quá nhiều.""Không có...!ăn đi.""Phi Phàm.""Sao thế?""Trong tình yêu, điều quan trọng nhất là gì?".========== Truyện vừa hoàn thành ==========1.Hào Môn Này, Tôi Không Gả Nữa2.Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi, Nấm Nhỏ Chỉ Muốn Ly Hôn Nuôi Bé Con3.Pheromone Luôn Có Hình Dạng Yêu Anh4.Nhà Lao Của Cáo====================================="Tin tưởng.""Em hiểu được thì tốt."Tôi mỉm cười đưa tay lên sờ gương mặt cô ấy, cô ấy không có né tránh, chỉ lặng lẽ cầm khăn giấy lau khóe miệng cho tôi.Cho đến giờ tôi vẫn chưa đủ can đảm để hỏi cô ấy tại sao lại yêu tôi.Tôi e rằng tôi sẽ không nhận được câu trả lời mà tôi muốn.....Tôi hơi ngạc nhiên khi Joan ngồi trước mặt tôi cầm một chồng hồ sơ và bắt tôi phải hoàn thiện nó từng cái một.Anh ta cười nói."Phoebe nói cô ấy chỉ cần thư ký Đỗ là đủ.Cho nên giao cô cho tôi.Này quý cô, chuyện trong công ty tôi vẫn chưa nắm nhiều cho lắm, đây là những tài liệu mà tôi đã soạn ra.Gần đây, tôi đang phụ trách đàm phán với mấy công ty lớn.Cô đọc mấy cái này đi, sẽ rất có lợi cho cô, ngày mai chúng ta sẽ đến Bắc Thịnh Quốc Tế để nói chuyện liên hệ với các đối tác.Nghe nói chuyên ngành của cô là tài chính.Vậy chuyện giá cả phải phụ thuộc vào cô rồi."Anh cho rằng tôi là đồ ngốc sao, trong bông có kim còn bày đặt ba hoa, không phải muốn tôi giúp anh chia sẻ bớt công việc à? Này...!Phoebe, chị đành lòng bỏ tôi đưa cho người khác sai khiến à??? Khoan đã...!Bắc Thịnh Quốc Tế???"Joan tổng, anh nói...!ngày mai sẽ đi đâu?""Bắc Thịnh Quốc Tế.""A, được rồi, trong hôm nay, tôi sẽ chuẩn bị hồ sơ tư liệu tốt.Ngày mai sẽ đến đó cùng anh.""Ok."Nói xong, Joan rời văn phòng của tôi.Ngay khi anh ta rời đi, điện thoại bàn văn phòng của tôi đổ chuông."Alo?""Vưu Phi Phàm, đến văn phòng của tôi.""Được."Tôi đến cửa văn phòng của Phoebe và gõ cửa."Vào đi."Tôi đẩy cửa ra thấy Phoebe đang dựa vào cửa sổ, trên tay cầm ly cà phê, giống như đang đợi tôi vậy."Phoebe, tìm tôi có việc gì?"Cô ấy đặt cốc cà phê xuống và nhìn tôi nghiêm túc."Ở trong công ty, gọi tôi là Lam đổng.""Vâng, tôi sẽ sửa."Cô ấy là người cực kỳ tuân thủ nguyên tắc công tư phân minh, điều này tôi cũng hiểu.Cô ấy ngồi lại trên ghế trước bàn làm việc, rồi đẩy một chồng hồ sơ đến trước mặt tôi."Ngày mai, đến Bắc Thịnh Quốc Tế để đàm phán, đây là hồ sơ thu thập từ trước, cầm về đọc đi.""A.Cảm ơn, còn có chuyện gì khác không?""Chuyện ân oán của em và Triệu Thái An tôi không quan tâm, nhưng đừng mang cảm xúc tiêu cực đến nơi làm việc.Nếu em gây phiền phức cho tôi, tôi sẽ không niệm tư tình.""Đã biết.".

Chương 56: Chương 56