Tác giả:

Trúc mã đột nhiên mất trí nhớ, thích một nữ sinh trước đây cậu ta rất ghét. Tôi vì yêu mà sinh hận, làm gì cũng đều nhắm vào bọn họ ở khắp nơi. Nhưng kết cục cuối cùng, trong một con hẻm nhỏ tôi bị người của cậu ta sắp đặt làm mất đi sự trong sạch. Được sống lại một lần nữa, khi tôi và cô ta cùng bị mắc mưa. Tôi nhìn cuộc gọi đến từ trúc mã, lạnh nhạt nói: "Tôi không sao, cậu đi tìm cô ấy đi." Sau đó tôi nhìn về phía chàng trai đứng cách đó không xa: "Không có ai tới đón em, anh có muốn mang em đi không?" 1. Lông mi dài của Tạ Duyên run rẩy. Nước mưa len vào cổ áo dọc theo vành ô bị nghiêng nhỏ xuống chiếc cổ thanh mảnh của anh. Anh ấy bước về phía tôi, còn chưa đi tới trước mặt tôi đã đem ô đưa tới trước. Ở kiếp trước tôi vì muốn lấy lòng Cố Hằng mà đã làm tổn thương anh ấy rất nhiều lần. “Cầm ô.” Hơn nữa người anh ấy đã bị nước mưa dội ướt. Tạ Duyên là một chàng trai trẻ, cái gì cũng giỏi nhưng thật tiếc khi anh ấy cứ vì tôi mà bị vướng chân. Anh ấy vốn rất thích cười nhưng từ khi…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...