Cha tôi là gian thần, chị gái là yêu phi. Mọi người nghe cũng hiểu rồi ha, cả kinh thành này không ai thích gia đình tôi cả. Lúc nhỏ, dù tôi đi đến đâu cũng nghe thấy tiếng mắng ch-ửi gia đình tôi, thậm chí họ ngủ mớ cũng không quên nói mấy câu về gia đình xấu xa này. Cái gì mà cả nhà tôi chếc hết, không thì Diêm Vương mau tới hốt nhà tôi xuống dưới đi, hay là Ti Mệnh có thể đừng cho cả nhà tôi đầu thai hay không… Nói chung mắng đủ kiểu luôn. Mỗi lần chị gái tôi nghe được đều rất tức giận, xông lên cãi với người ta mà không màng đến hậu quả, sau cùng bị mắng đến mức phát khóc. Lúc này mẹ tôi đến ôm chị vào lòng an ủi: “Bé ngoan đừng khóc, đừng giận.” Còn tôi thì đứng cạnh cầm xiên hồ lô đường im lặng. Cãi nhau nhiều tới mức Hoàng Thượng cũng biết. Khi đó chị tôi cãi đến mặt đỏ bừng, cả người dính mồ hôi cứ như con nghé nhỏ mới sinh. Không biết gu thẩm mĩ của Hoàng Thượng mặn cỡ nào mà khen chị tôi rất thú vị, thậm chí còn mặc kệ lời phản đối mà đón chị ấy vào cung, phong chị là Lâm…
Chương 8
Con Gái Của Gian ThầnTác giả: ZhihuTruyện Cổ ĐạiCha tôi là gian thần, chị gái là yêu phi. Mọi người nghe cũng hiểu rồi ha, cả kinh thành này không ai thích gia đình tôi cả. Lúc nhỏ, dù tôi đi đến đâu cũng nghe thấy tiếng mắng ch-ửi gia đình tôi, thậm chí họ ngủ mớ cũng không quên nói mấy câu về gia đình xấu xa này. Cái gì mà cả nhà tôi chếc hết, không thì Diêm Vương mau tới hốt nhà tôi xuống dưới đi, hay là Ti Mệnh có thể đừng cho cả nhà tôi đầu thai hay không… Nói chung mắng đủ kiểu luôn. Mỗi lần chị gái tôi nghe được đều rất tức giận, xông lên cãi với người ta mà không màng đến hậu quả, sau cùng bị mắng đến mức phát khóc. Lúc này mẹ tôi đến ôm chị vào lòng an ủi: “Bé ngoan đừng khóc, đừng giận.” Còn tôi thì đứng cạnh cầm xiên hồ lô đường im lặng. Cãi nhau nhiều tới mức Hoàng Thượng cũng biết. Khi đó chị tôi cãi đến mặt đỏ bừng, cả người dính mồ hôi cứ như con nghé nhỏ mới sinh. Không biết gu thẩm mĩ của Hoàng Thượng mặn cỡ nào mà khen chị tôi rất thú vị, thậm chí còn mặc kệ lời phản đối mà đón chị ấy vào cung, phong chị là Lâm… Ngoại truyện: Nhật ký của Tiêu Hứa1.Hôm nay ta đi chùa để làm lễ cho mẫu thân.Sau khi về ta nghĩ, ta cũng lớn tuổi rồi, đã đến lúc cưới vợ, thế là ta đến cây hoa đào trong miếu cầu nguyện, mong rằng năm sau sẽ mang một đứa cháu đến cho mẫu thân nhìn.Chưa cầu nguyện xong thì đã thấy một ni cô xinh đẹp đi tới, ta không cẩn thận làm nàng ngã.Ni cô khóc rất đáng thương, ta vội lấy khăn lau mặt cho nàng nhưng nàng không vui mà đẩy tay ra, bỏ chạy.Thật là! Nếu không phải nàng xinh đẹp thì ta còn chẳng thèm quan tâm đâu đấy!Mà lần này ta còn bắt thêm thằng em ngốc của tên Hạng Cảnh đến đây, kết quả tên nhóc nghịch ngợm kia vừa vào đã chạy đi đâu không biết. Đợi đến khi ta đi tìm nó thì nó đã bực bội quay về, trên mặt dính tro bụi với biểu cảm không cam lòng.Ta hỏi có phải nó đánh nhau với người khác không, nhưng nó không đáp ta.Chiều thằng nhóc này quá rồi.2.Phụ thân ta mất, mấy ca ca của ta tranh đoạt gia sản.Ta là đứa con thứ bảy, việc kế thừa ngôi vị hoàng đế không tới phiên ta đâu, ta vẫn thích làm một vương gia rảnh rỗi sinh nông nổi hơn á.Vui lắm luôn~Hôm nay đến nhà họ Hạng để ăn ké, tên nhóc Hạng Chỉ kia không ở nhà, không biết đi đâu chơi rồi.Hừm, tự nhiên nhớ ni cô nhỏ của ta quá, mai đi thăm nàng.3.Tức giận!Ni cô nhỏ không ở đây!!!Mới chưa tới hai tháng mà ni cô nhỏ của ta đi đâu rồi?!Ta vốn định hôm nay tỏ tình với nàng cơ mà!!!!4.Ta hoàn toàn không nghĩ đến mọi chuyện lại xảy ra như vậy.Hoàng tử thứ bảy không tiền không thế như ta lại thành hoàng đế?Đại ca, chếc sớm nên không tính!Tam ca thích du lịch khắp nơi,mang vợ bỏ chạy rồi, tốt lắm, huynh giỏi lắm.Tứ ca làm kinh doanh, không thích khí chất cao cao tại thượng của hoàng gia nên không thèm làm vua, mọe nó chứ.Nhưng cmn nhị ca à, sao tự dưng huynh chạy đi Thục Địa làm việc thế? Sức khỏe của huynh thế nào còn không tự biết hả? Đi đào than vui lắm hả ông nội ơi?Còn cả ngũ ca nữa, huynh là gay (*) á? Được rồi! Trách không được lần nào cũng nhìn ta với ánh mắt kì lạ, nổi hết da gà!(*) đoạn tụ, mình dịch thẳng luôn.Lục ca, huynh thì giỏi rồi, đã tới thời kỳ đoạt ngôi rồi thì ít đi thanh lâu giúp ta được không? Còn chơi thuốc để kéo dài thời gian gì đó nữa, mặt mũi của hoàng gia bị huynh làm mất sạch rồi đó!Tự dưng bắt người ta đi cày.Làm hoàng đế phải không? Được, ta làm là được chứ gì!5.Úi giời ơi!Ta thấy được ni cô nhỏ của ta rồi nè!Vui quá, kích động ghê!6.Cha vợ của ta là một gian thần, bọn họ không cho ta lập nàng làm hậu, tức ghê!Ta mặc kệ, ta mặc kệ, ta phải nâng nàng làm hoàng hậu!7.Ái chà chà ---- Hôm qua ta thấy tên nhóc Hạng Chỉ kia trốn sau cây ngắm em vợ của ta, hí hí hí.Hóng được rồi nhé!Ban hôn thôi!Tiểu thế tử ngây thơ thẹn thùng kết hợp với em gái xinh đẹp bé nhỏ lạnh lùng cao ngạo, ta đu!8.Hôm nay vợ ta không vui, có phải tức giận rồi không?Được rồi, thật ra ta biết vợ ta khó chịu khi ta đến cung của người phụ nữ khác. Ta cũng muốn ở cạnh vợ để yêu thương ngọt ngào, nhưng ta là hoàng đế, có những thứ không thể theo ý ta được.Mẫu thân ta cũng vì vậy mà mất sớm, ta không muốn vợ ta cũng thế, ta phải tính toán làm sao giải quyết mới được.
Ngoại truyện: Nhật ký của Tiêu Hứa
1.
Hôm nay ta đi chùa để làm lễ cho mẫu thân.
Sau khi về ta nghĩ, ta cũng lớn tuổi rồi, đã đến lúc cưới vợ, thế là ta đến cây hoa đào trong miếu cầu nguyện, mong rằng năm sau sẽ mang một đứa cháu đến cho mẫu thân nhìn.
Chưa cầu nguyện xong thì đã thấy một ni cô xinh đẹp đi tới, ta không cẩn thận làm nàng ngã.
Ni cô khóc rất đáng thương, ta vội lấy khăn lau mặt cho nàng nhưng nàng không vui mà đẩy tay ra, bỏ chạy.
Thật là! Nếu không phải nàng xinh đẹp thì ta còn chẳng thèm quan tâm đâu đấy!
Mà lần này ta còn bắt thêm thằng em ngốc của tên Hạng Cảnh đến đây, kết quả tên nhóc nghịch ngợm kia vừa vào đã chạy đi đâu không biết. Đợi đến khi ta đi tìm nó thì nó đã bực bội quay về, trên mặt dính tro bụi với biểu cảm không cam lòng.
Ta hỏi có phải nó đánh nhau với người khác không, nhưng nó không đáp ta.
Chiều thằng nhóc này quá rồi.
2.
Phụ thân ta mất, mấy ca ca của ta tranh đoạt gia sản.
Ta là đứa con thứ bảy, việc kế thừa ngôi vị hoàng đế không tới phiên ta đâu, ta vẫn thích làm một vương gia rảnh rỗi sinh nông nổi hơn á.
Vui lắm luôn~
Hôm nay đến nhà họ Hạng để ăn ké, tên nhóc Hạng Chỉ kia không ở nhà, không biết đi đâu chơi rồi.
Hừm, tự nhiên nhớ ni cô nhỏ của ta quá, mai đi thăm nàng.
3.
Tức giận!
Ni cô nhỏ không ở đây!!!
Mới chưa tới hai tháng mà ni cô nhỏ của ta đi đâu rồi?!
Ta vốn định hôm nay tỏ tình với nàng cơ mà!!!!
4.
Ta hoàn toàn không nghĩ đến mọi chuyện lại xảy ra như vậy.
Hoàng tử thứ bảy không tiền không thế như ta lại thành hoàng đế?
Đại ca, chếc sớm nên không tính!
Tam ca thích du lịch khắp nơi,mang vợ bỏ chạy rồi, tốt lắm, huynh giỏi lắm.
Tứ ca làm kinh doanh, không thích khí chất cao cao tại thượng của hoàng gia nên không thèm làm vua, mọe nó chứ.
Nhưng cmn nhị ca à, sao tự dưng huynh chạy đi Thục Địa làm việc thế? Sức khỏe của huynh thế nào còn không tự biết hả? Đi đào than vui lắm hả ông nội ơi?
Còn cả ngũ ca nữa, huynh là gay (*) á? Được rồi! Trách không được lần nào cũng nhìn ta với ánh mắt kì lạ, nổi hết da gà!
(*) đoạn tụ, mình dịch thẳng luôn.
Lục ca, huynh thì giỏi rồi, đã tới thời kỳ đoạt ngôi rồi thì ít đi thanh lâu giúp ta được không? Còn chơi thuốc để kéo dài thời gian gì đó nữa, mặt mũi của hoàng gia bị huynh làm mất sạch rồi đó!
Tự dưng bắt người ta đi cày.
Làm hoàng đế phải không? Được, ta làm là được chứ gì!
5.
Úi giời ơi!
Ta thấy được ni cô nhỏ của ta rồi nè!
Vui quá, kích động ghê!
6.
Cha vợ của ta là một gian thần, bọn họ không cho ta lập nàng làm hậu, tức ghê!
Ta mặc kệ, ta mặc kệ, ta phải nâng nàng làm hoàng hậu!
7.
Ái chà chà ---- Hôm qua ta thấy tên nhóc Hạng Chỉ kia trốn sau cây ngắm em vợ của ta, hí hí hí.
Hóng được rồi nhé!
Ban hôn thôi!
Tiểu thế tử ngây thơ thẹn thùng kết hợp với em gái xinh đẹp bé nhỏ lạnh lùng cao ngạo, ta đu!
8.
Hôm nay vợ ta không vui, có phải tức giận rồi không?
Được rồi, thật ra ta biết vợ ta khó chịu khi ta đến cung của người phụ nữ khác. Ta cũng muốn ở cạnh vợ để yêu thương ngọt ngào, nhưng ta là hoàng đế, có những thứ không thể theo ý ta được.
Mẫu thân ta cũng vì vậy mà mất sớm, ta không muốn vợ ta cũng thế, ta phải tính toán làm sao giải quyết mới được.
Con Gái Của Gian ThầnTác giả: ZhihuTruyện Cổ ĐạiCha tôi là gian thần, chị gái là yêu phi. Mọi người nghe cũng hiểu rồi ha, cả kinh thành này không ai thích gia đình tôi cả. Lúc nhỏ, dù tôi đi đến đâu cũng nghe thấy tiếng mắng ch-ửi gia đình tôi, thậm chí họ ngủ mớ cũng không quên nói mấy câu về gia đình xấu xa này. Cái gì mà cả nhà tôi chếc hết, không thì Diêm Vương mau tới hốt nhà tôi xuống dưới đi, hay là Ti Mệnh có thể đừng cho cả nhà tôi đầu thai hay không… Nói chung mắng đủ kiểu luôn. Mỗi lần chị gái tôi nghe được đều rất tức giận, xông lên cãi với người ta mà không màng đến hậu quả, sau cùng bị mắng đến mức phát khóc. Lúc này mẹ tôi đến ôm chị vào lòng an ủi: “Bé ngoan đừng khóc, đừng giận.” Còn tôi thì đứng cạnh cầm xiên hồ lô đường im lặng. Cãi nhau nhiều tới mức Hoàng Thượng cũng biết. Khi đó chị tôi cãi đến mặt đỏ bừng, cả người dính mồ hôi cứ như con nghé nhỏ mới sinh. Không biết gu thẩm mĩ của Hoàng Thượng mặn cỡ nào mà khen chị tôi rất thú vị, thậm chí còn mặc kệ lời phản đối mà đón chị ấy vào cung, phong chị là Lâm… Ngoại truyện: Nhật ký của Tiêu Hứa1.Hôm nay ta đi chùa để làm lễ cho mẫu thân.Sau khi về ta nghĩ, ta cũng lớn tuổi rồi, đã đến lúc cưới vợ, thế là ta đến cây hoa đào trong miếu cầu nguyện, mong rằng năm sau sẽ mang một đứa cháu đến cho mẫu thân nhìn.Chưa cầu nguyện xong thì đã thấy một ni cô xinh đẹp đi tới, ta không cẩn thận làm nàng ngã.Ni cô khóc rất đáng thương, ta vội lấy khăn lau mặt cho nàng nhưng nàng không vui mà đẩy tay ra, bỏ chạy.Thật là! Nếu không phải nàng xinh đẹp thì ta còn chẳng thèm quan tâm đâu đấy!Mà lần này ta còn bắt thêm thằng em ngốc của tên Hạng Cảnh đến đây, kết quả tên nhóc nghịch ngợm kia vừa vào đã chạy đi đâu không biết. Đợi đến khi ta đi tìm nó thì nó đã bực bội quay về, trên mặt dính tro bụi với biểu cảm không cam lòng.Ta hỏi có phải nó đánh nhau với người khác không, nhưng nó không đáp ta.Chiều thằng nhóc này quá rồi.2.Phụ thân ta mất, mấy ca ca của ta tranh đoạt gia sản.Ta là đứa con thứ bảy, việc kế thừa ngôi vị hoàng đế không tới phiên ta đâu, ta vẫn thích làm một vương gia rảnh rỗi sinh nông nổi hơn á.Vui lắm luôn~Hôm nay đến nhà họ Hạng để ăn ké, tên nhóc Hạng Chỉ kia không ở nhà, không biết đi đâu chơi rồi.Hừm, tự nhiên nhớ ni cô nhỏ của ta quá, mai đi thăm nàng.3.Tức giận!Ni cô nhỏ không ở đây!!!Mới chưa tới hai tháng mà ni cô nhỏ của ta đi đâu rồi?!Ta vốn định hôm nay tỏ tình với nàng cơ mà!!!!4.Ta hoàn toàn không nghĩ đến mọi chuyện lại xảy ra như vậy.Hoàng tử thứ bảy không tiền không thế như ta lại thành hoàng đế?Đại ca, chếc sớm nên không tính!Tam ca thích du lịch khắp nơi,mang vợ bỏ chạy rồi, tốt lắm, huynh giỏi lắm.Tứ ca làm kinh doanh, không thích khí chất cao cao tại thượng của hoàng gia nên không thèm làm vua, mọe nó chứ.Nhưng cmn nhị ca à, sao tự dưng huynh chạy đi Thục Địa làm việc thế? Sức khỏe của huynh thế nào còn không tự biết hả? Đi đào than vui lắm hả ông nội ơi?Còn cả ngũ ca nữa, huynh là gay (*) á? Được rồi! Trách không được lần nào cũng nhìn ta với ánh mắt kì lạ, nổi hết da gà!(*) đoạn tụ, mình dịch thẳng luôn.Lục ca, huynh thì giỏi rồi, đã tới thời kỳ đoạt ngôi rồi thì ít đi thanh lâu giúp ta được không? Còn chơi thuốc để kéo dài thời gian gì đó nữa, mặt mũi của hoàng gia bị huynh làm mất sạch rồi đó!Tự dưng bắt người ta đi cày.Làm hoàng đế phải không? Được, ta làm là được chứ gì!5.Úi giời ơi!Ta thấy được ni cô nhỏ của ta rồi nè!Vui quá, kích động ghê!6.Cha vợ của ta là một gian thần, bọn họ không cho ta lập nàng làm hậu, tức ghê!Ta mặc kệ, ta mặc kệ, ta phải nâng nàng làm hoàng hậu!7.Ái chà chà ---- Hôm qua ta thấy tên nhóc Hạng Chỉ kia trốn sau cây ngắm em vợ của ta, hí hí hí.Hóng được rồi nhé!Ban hôn thôi!Tiểu thế tử ngây thơ thẹn thùng kết hợp với em gái xinh đẹp bé nhỏ lạnh lùng cao ngạo, ta đu!8.Hôm nay vợ ta không vui, có phải tức giận rồi không?Được rồi, thật ra ta biết vợ ta khó chịu khi ta đến cung của người phụ nữ khác. Ta cũng muốn ở cạnh vợ để yêu thương ngọt ngào, nhưng ta là hoàng đế, có những thứ không thể theo ý ta được.Mẫu thân ta cũng vì vậy mà mất sớm, ta không muốn vợ ta cũng thế, ta phải tính toán làm sao giải quyết mới được.