Tác giả:

Quân Dao run rẩy tra chìa khóa vào xe, mất cả phút cô mới khởi động được và lái xe rời đi. Vừa rồi cô vừa rời thư viện, đang trên đường ra bãi đỗ xe thì bị một kẻ lạ mặt chặn lại, muốn giở trò sàm sỡ. May mà Quân Dao nhanh trí, lừa hắn cởi quần, rồi đá mạnh vào “cậu em” của tên đó rồi bỏ chạy. Đến bây giờ cô vẫn run bần bật. Quân Dao lái xe trong trạng thái không tỉnh táo như vậy, cho đến khi một luồng sáng chói mắt cùng tiếng “ầm” vang lên, cô không còn biết gì nữa. Khi tỉnh lại, Quân Dao đã ở trong bệnh viện, xung quanh trắng toát, toàn mùi thuốc khử trùng. Nhưng điều đáng sợ hơn là bố cô và cảnh sát đứng xung quanh, họ cho cô biết cô vừa gây tai nạn cho thiếu gia nhà họ Cố – một trong những gia tộc hùng mạnh nhất đứng đầu cả nước. Chưa hết, cô còn hành hung thiếu gia nhà họ Doãn – chính là kẻ bị cô đá vào “cậu em”. Quân Dao cứ như vậy, mơ mơ hồ hồ không hiểu chuyện gì mà bị đẩy vào tù năm năm. Cô muốn kêu oan, nhưng chính cô cũng không nhớ nổi đêm đó đã xảy ra những chuyện gì. Cô…

Chương 197

Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ NữaTác giả: Thảo NhiênTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngQuân Dao run rẩy tra chìa khóa vào xe, mất cả phút cô mới khởi động được và lái xe rời đi. Vừa rồi cô vừa rời thư viện, đang trên đường ra bãi đỗ xe thì bị một kẻ lạ mặt chặn lại, muốn giở trò sàm sỡ. May mà Quân Dao nhanh trí, lừa hắn cởi quần, rồi đá mạnh vào “cậu em” của tên đó rồi bỏ chạy. Đến bây giờ cô vẫn run bần bật. Quân Dao lái xe trong trạng thái không tỉnh táo như vậy, cho đến khi một luồng sáng chói mắt cùng tiếng “ầm” vang lên, cô không còn biết gì nữa. Khi tỉnh lại, Quân Dao đã ở trong bệnh viện, xung quanh trắng toát, toàn mùi thuốc khử trùng. Nhưng điều đáng sợ hơn là bố cô và cảnh sát đứng xung quanh, họ cho cô biết cô vừa gây tai nạn cho thiếu gia nhà họ Cố – một trong những gia tộc hùng mạnh nhất đứng đầu cả nước. Chưa hết, cô còn hành hung thiếu gia nhà họ Doãn – chính là kẻ bị cô đá vào “cậu em”. Quân Dao cứ như vậy, mơ mơ hồ hồ không hiểu chuyện gì mà bị đẩy vào tù năm năm. Cô muốn kêu oan, nhưng chính cô cũng không nhớ nổi đêm đó đã xảy ra những chuyện gì. Cô… Ngồi trên xe rồi, Từ Mạn Nhu mới quay qua hỏi Quân Dao.“Dao Dao, anh ta lại làm ra chuyện gì với chị thế?” Cô ấy vẫn chưa quên chuyện Hoắc Thiên Phong từng suýt giết Quân Dao.“Đây” Quân Dao đưa điện thoại có mấy tin tức về ảnh nóng qua.Ánh mắt Từ Mạn Nhu trầm xuống khi nhìn mấy bức ảnh đó.Người khác có thể không nhận ra, nhưng chỉ cần nhìn phía sau, nhìn tấm lưng trần đó, Từ Mạn Nhu cũng có thể biết đó chính là Hoắc Thiên Phong, bởi cô ấy đã bị tên ác ma đó giày vò cả gần một năm nay, có thể không biết rõ được sao?“Người phụ nữ trong ảnh rất giống chị đúng không?” Quân Dao nói.Từ Mạn Nhu gật đầu, “Hắn ta dùng photoshopu?”“Không, ảnh thật đấy, người đó là em gái cùng cha khác mẹ của chị, tên là Quân Tú Anh”.Từ Mạn Nhu nhíu mày, nở nụ cười chua chát, thì ra hắn đã tìm được đối tượng mới, thảo nào lại buông tha cho cô, vậy mà cô còn tưởng rằng vì hắn đột nhiên tốt bụng nên mới tha cho cô.“Tại sao hắn phải làm thế này?” Từ Mạn Nhu hỏi.“Vì muốn phá hoại Cố thị và hình ảnh của chị.Đối với hắn, những trò này chỉ là trò chơi cho vui mà thôi.”“Thật hèn hạ.” Từ Mạn Nhu siết chặt tay, vô cùng tức giận.Quân Dao vươn tay nắm lấy tay cô ấy, “Không sao, đừng nổi giận, mọi chuyện sẽ được giải quyết tốt thôi.”Chiếc xe dừng lại trước cổng trại trẻ mồ côi, Quân Dao nhìn bên trong đã tối thui thì hỏi, “Cũng muộn rồi, em có vào được không?“Chị yên tâm, đây là nhà em mà, em về lúc nào cũng được, chị mau về đi”.“Tạm biệt em, nếu có thời gian cứ gọi chị.” “Vâng” Từ Mạn Nhu vẫy tay chào Quân Dao.Chiếc xe chở Quân Dao chậm rãi rời đi.Từ Mạn Nhu cũng mở cổng, đi vào.Phía xa xa, bên kia đường, một chiếc Maybach đen chậm rãi đỗ lại.Người đàn ông ngồi trên ghế lái, nhìn chằm chằm về phía cô gái đang mở cổng.Đến tận khi Từ Mạn Nhu đã vào trong, không còn nhìn thấy bóng dáng người đàn ông mới khởi động xe rời đi.

Ngồi trên xe rồi, Từ Mạn Nhu mới quay qua hỏi Quân Dao.

“Dao Dao, anh ta lại làm ra chuyện gì với chị thế?” Cô ấy vẫn chưa quên chuyện Hoắc Thiên Phong từng suýt giết Quân Dao.

“Đây” Quân Dao đưa điện thoại có mấy tin tức về ảnh nóng qua.

Ánh mắt Từ Mạn Nhu trầm xuống khi nhìn mấy bức ảnh đó.

Người khác có thể không nhận ra, nhưng chỉ cần nhìn phía sau, nhìn tấm lưng trần đó, Từ Mạn Nhu cũng có thể biết đó chính là Hoắc Thiên Phong, bởi cô ấy đã bị tên ác ma đó giày vò cả gần một năm nay, có thể không biết rõ được sao?

“Người phụ nữ trong ảnh rất giống chị đúng không?” Quân Dao nói.

Từ Mạn Nhu gật đầu, “Hắn ta dùng photoshop

u?”

“Không, ảnh thật đấy, người đó là em gái cùng cha khác mẹ của chị, tên là Quân Tú Anh”.

Từ Mạn Nhu nhíu mày, nở nụ cười chua chát, thì ra hắn đã tìm được đối tượng mới, thảo nào lại buông tha cho cô, vậy mà cô còn tưởng rằng vì hắn đột nhiên tốt bụng nên mới tha cho cô.

“Tại sao hắn phải làm thế này?” Từ Mạn Nhu hỏi.

“Vì muốn phá hoại Cố thị và hình ảnh của chị.

Đối với hắn, những trò này chỉ là trò chơi cho vui mà thôi.”

“Thật hèn hạ.” Từ Mạn Nhu siết chặt tay, vô cùng tức giận.

Quân Dao vươn tay nắm lấy tay cô ấy, “Không sao, đừng nổi giận, mọi chuyện sẽ được giải quyết tốt thôi.”

Chiếc xe dừng lại trước cổng trại trẻ mồ côi, Quân Dao nhìn bên trong đã tối thui thì hỏi, “Cũng muộn rồi, em có vào được không?

“Chị yên tâm, đây là nhà em mà, em về lúc nào cũng được, chị mau về đi”.

“Tạm biệt em, nếu có thời gian cứ gọi chị.” “Vâng” Từ Mạn Nhu vẫy tay chào Quân Dao.

Chiếc xe chở Quân Dao chậm rãi rời đi.

Từ Mạn Nhu cũng mở cổng, đi vào.

Phía xa xa, bên kia đường, một chiếc Maybach đen chậm rãi đỗ lại.

Người đàn ông ngồi trên ghế lái, nhìn chằm chằm về phía cô gái đang mở cổng.

Đến tận khi Từ Mạn Nhu đã vào trong, không còn nhìn thấy bóng dáng người đàn ông mới khởi động xe rời đi.

Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ NữaTác giả: Thảo NhiênTruyện Ngôn Tình, Truyện SủngQuân Dao run rẩy tra chìa khóa vào xe, mất cả phút cô mới khởi động được và lái xe rời đi. Vừa rồi cô vừa rời thư viện, đang trên đường ra bãi đỗ xe thì bị một kẻ lạ mặt chặn lại, muốn giở trò sàm sỡ. May mà Quân Dao nhanh trí, lừa hắn cởi quần, rồi đá mạnh vào “cậu em” của tên đó rồi bỏ chạy. Đến bây giờ cô vẫn run bần bật. Quân Dao lái xe trong trạng thái không tỉnh táo như vậy, cho đến khi một luồng sáng chói mắt cùng tiếng “ầm” vang lên, cô không còn biết gì nữa. Khi tỉnh lại, Quân Dao đã ở trong bệnh viện, xung quanh trắng toát, toàn mùi thuốc khử trùng. Nhưng điều đáng sợ hơn là bố cô và cảnh sát đứng xung quanh, họ cho cô biết cô vừa gây tai nạn cho thiếu gia nhà họ Cố – một trong những gia tộc hùng mạnh nhất đứng đầu cả nước. Chưa hết, cô còn hành hung thiếu gia nhà họ Doãn – chính là kẻ bị cô đá vào “cậu em”. Quân Dao cứ như vậy, mơ mơ hồ hồ không hiểu chuyện gì mà bị đẩy vào tù năm năm. Cô muốn kêu oan, nhưng chính cô cũng không nhớ nổi đêm đó đã xảy ra những chuyện gì. Cô… Ngồi trên xe rồi, Từ Mạn Nhu mới quay qua hỏi Quân Dao.“Dao Dao, anh ta lại làm ra chuyện gì với chị thế?” Cô ấy vẫn chưa quên chuyện Hoắc Thiên Phong từng suýt giết Quân Dao.“Đây” Quân Dao đưa điện thoại có mấy tin tức về ảnh nóng qua.Ánh mắt Từ Mạn Nhu trầm xuống khi nhìn mấy bức ảnh đó.Người khác có thể không nhận ra, nhưng chỉ cần nhìn phía sau, nhìn tấm lưng trần đó, Từ Mạn Nhu cũng có thể biết đó chính là Hoắc Thiên Phong, bởi cô ấy đã bị tên ác ma đó giày vò cả gần một năm nay, có thể không biết rõ được sao?“Người phụ nữ trong ảnh rất giống chị đúng không?” Quân Dao nói.Từ Mạn Nhu gật đầu, “Hắn ta dùng photoshopu?”“Không, ảnh thật đấy, người đó là em gái cùng cha khác mẹ của chị, tên là Quân Tú Anh”.Từ Mạn Nhu nhíu mày, nở nụ cười chua chát, thì ra hắn đã tìm được đối tượng mới, thảo nào lại buông tha cho cô, vậy mà cô còn tưởng rằng vì hắn đột nhiên tốt bụng nên mới tha cho cô.“Tại sao hắn phải làm thế này?” Từ Mạn Nhu hỏi.“Vì muốn phá hoại Cố thị và hình ảnh của chị.Đối với hắn, những trò này chỉ là trò chơi cho vui mà thôi.”“Thật hèn hạ.” Từ Mạn Nhu siết chặt tay, vô cùng tức giận.Quân Dao vươn tay nắm lấy tay cô ấy, “Không sao, đừng nổi giận, mọi chuyện sẽ được giải quyết tốt thôi.”Chiếc xe dừng lại trước cổng trại trẻ mồ côi, Quân Dao nhìn bên trong đã tối thui thì hỏi, “Cũng muộn rồi, em có vào được không?“Chị yên tâm, đây là nhà em mà, em về lúc nào cũng được, chị mau về đi”.“Tạm biệt em, nếu có thời gian cứ gọi chị.” “Vâng” Từ Mạn Nhu vẫy tay chào Quân Dao.Chiếc xe chở Quân Dao chậm rãi rời đi.Từ Mạn Nhu cũng mở cổng, đi vào.Phía xa xa, bên kia đường, một chiếc Maybach đen chậm rãi đỗ lại.Người đàn ông ngồi trên ghế lái, nhìn chằm chằm về phía cô gái đang mở cổng.Đến tận khi Từ Mạn Nhu đã vào trong, không còn nhìn thấy bóng dáng người đàn ông mới khởi động xe rời đi.

Chương 197