Tác giả:

Trên dãy hành lang lặng ngắt như tờ, ngoài tôi ra thì không còn một người nào khác. Không gian tối tăm ngột ngạt như kéo dài vô cùng vô tận. Băng giá mon men trườn trên sàn nhà bủa vây dần lấy tôi, hơi thở tôi trắng mờ đi vì buốt giá, rồi trước mắt tôi mơ hồ hiện lên cánh cửa gỗ vàng nhạt, qua ô kính vuông vắn nho nhỏ trên cửa, tôi thấy lớp học được nhuộm một màu vàng nâu ấm áp bên trong. Nó quá đỗi khác biệt với bóng tối đang vây kín tôi, không gian ấy ấm áp và rực rỡ nhường nào, và ở chính giữa là hai thiếu niên trong bộ đồng phục… đang trao nhau nụ hôn triền miên. Căn phòng chẳng còn ai khác: ”Tất cả mọi người đã đi rồi, không ai phát hiện đâu.” Tôi đã cho là thế, và chắc chắn hai người bên trong cũng nghĩ vậy. Bao yêu thương phải kìm nén không dám thổ lộ trong ngày cuối cùng cũng có thể thỏa thuê bộc lộ trong căn phòng yên ắng ấy. Thiếu niên quay lưng về phía tôi có cơ thể mảnh dẻ, tay phải áp hờ hững vào bờ ngực người trước mặt như muốn từ chối nụ hôn quá đỗi ngấu nghiến ấy.…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...