Tác giả:

1 Khi bố tôi lái xe đến nhà bố nuôi, ông ta trìu mến nhìn cô gái nhỏ mặc chiếc váy bồng bềnh màu tím rồi nói với tôi: "Viên Viên, nhà chúng ta với tiểu Tử tình cảm rất tốt, nên nhất định không được đuổi nó đi." Tôi liếc nhìn Tiểu Tử. Cô gái hếch mũi lên, từ sợi tóc đến gót chân đều lấp la lấp lánh. Trông cô ta như một nàng công chúa nhỏ kiêu ngạo được bao bọc bởi sự giàu sang phú quý. Chuyện là như thế này. Vừa mới sinh ra chưa bao lâu, tôi ở bệnh viện bị người ta đánh tráo. Mười tám năm sau mới có người tìm đến cửa nhận lại. Thấy tôi chẳng nói chẳng rằng, mẹ tưởng tôi thích chiếc váy của Tiểu Tử, bà ta sốt ruột nói: "Viên Viên à, con thật quê mùa, về sau không được chạm vào mấy chiếc váy công chúa xa hoa của Tiểu Tử đâu đấy." Khụ khụ. Bố nuôi tôi có ba người con trai, từ nhỏ tôi đã cùng bọn họ trèo cây cắp trứng chim, lội sông bắt cá. Tôi không thích mặc váy vì đi lại khá bất tiện. Anh cả tôi là trùm khai thác mỏ vàng, anh ấy tìm những nhà thiết kế chuyên môn ở Paris để định chế…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...