Tiết tử Ngươi vất vả rồi. Phụng Hưng năm thứ 39, hoàng đế băng hà. Tuyết dày phủ khắp thành, cả nước bi thương. Vào giữa đêm, cổng cung. Từ cổng Thừa An đi về hướng nam là hành lang thật dài treo đầy cờ tang bay loạn trong tuyết trên nền ánh đèn cạn dầu bên đường, thoáng trông như lối đến suối vàng. Lại đi tiếp về hướng tây, băng qua hai con đường dài chẳng có lấy bóng người, lọt vào mắt người ta là tòa nhà tối om, nhìn lên biển thì thấy rõ là phủ đệ của vị vương gia khác họ duy nhất của Phụng Hưng - Cảnh vương phủ. Đá xanh trên đường bị tuyết rơi đầy để lại một chuỗi dấu chân rõ ràng, một người vận triều phục màu đen, y sam kéo lê trên đất chầm chậm đạp tuyết bước tới. Tuyết rơi dày đến vậy mà người này cũng chẳng bung ô, trên vai đã đọng một lớp tuyết. Tay y bê chiếc án gỗ đàn nhỏ, trên đó đặt một chiếc ly ngọc rót đầy rượu. Bởi vì trời quá đỗi lạnh, viền ly đã kết một tầng băng sương mỏng manh óng ánh. Giờ đã là nửa đêm, cửa phủ rộng mở. Bên ngoài Cảnh vương phủ nhìn thì uy vũ…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...