“Em sợ tôi ư?” “Bởi vì tôi là con trai của t.ội ph.ạm h.iếp d.âm sao?” Tiêu Ngôn cởi chiếc áo sơ mi trắng trên người mình ra rồi ném nó xuống dưới đất. “Trả lại em, Trì Kiều, tôi không cần em bố thí.” 1 Lần đầu tiên tôi gặp Tiêu Ngôn là lúc tôi đang trên đường đến trường nhập học. Trong một con ngõ vắng người cách trường không xa. Lúc đi ngang qua, nghe thấy có tiếng cãi nhau tôi đã dừng chân lại. Bốn năm nam sinh mặc đồng phục đè một nam sinh khác xuống dưới đất. Bọn họ bắt đầu đ.ánh anh, có người dùng chân đá anh, có người ném *cơm xuống dưới đất lấy chân day nát sau đó tàn nhẫn nhét chúng vào trong miệng anh. (*) Takikomi gohan: món cơm chiên Nhật Bản. Những lời mắng nhiếc tục tĩu được bọn họ thốt ra, nghe xong tôi nhíu mày lại. Đang lúc tôi định báo cảnh sát thì không biết ai đã nói. “Đáng đời bà già nhà mày ch.ết sớm.” Dường như câu nói này đã chạm vào vảy ngược của anh. Đột nhiên anh lăn mấy vòng trên mặt đất thoát khỏi khống chế của mấy người kia. Sau đó anh nhanh chóng đứng…
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...