Tác giả:

Đông sang, tuyết trắng xóa cả một vùng trời. Những cơn gió rét thổi qua khiến con người ta lạnh thấu tim gan. Thế mà lại có một cô gái. Thân cô không một chiếc áo ấm, khăn quàng cổ, chỉ vỏn vẹn một chiếc váy mỏng manh. Thân ảnh cô nhỏ bé. Đứng trước quán cafe, nhìn chăm chăm vào cửa kính ấy. Phảng phất sự cô đơn và u tịch trong đôi mắt cô khi nhìn thấy cô gái với người đàn ông, mà đích xác là chồng cô. Họ đang cười đùa trước mặt cô. Không gian bao trùm lạnh lẽo. Trong dòng người vội vã về nhà, mong chờ những chiếc lò sưởi ấm cúm. Nhưng chỉ riêng cô gái này lại mãi đứng đó, dẫu cho đôi chân cô đã đóng đầy băng trắng. Mặt tái nhợt, không huyết sắc. Có lẽ Thừa Xuân đã không cảm thấy lạnh nữa. Bởi lẽ nỗi đau tất da tất thịt ấy đâu thể so bằng từng cơn đau quặn thắt trong tim cô lúc bấy giờ. Đôi môi Thừa Xuân tái nhợt, mặt khí sắc. Cô quyết định bước vào bên trong. Tiến lại phía bàn, Thừa Xuân nhìn anh chằm chằm: - Tại sao anh nói hôm nay sẽ cùng tôi đi khám thai định kì mà tôi đợi mãi ở…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...