Tác giả:

Tôi là con gái của tử thần, tôi muốn ai chết thì người đó chắc chắn sẽ chết.  Tôi cứ lo lắng năng lực này của mình sẽ không có tác dụng, cho đến khi tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Lúc đầu, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng đã tìm thấy một kho báu. Sau đó, họ lại phải tìm đủ mọi cách để đuổi tôi đi. - ------ "Cô gái, ta đã một ngày chưa ăn cơm rồi, cháu có thể phát từ bi mời ta ăn một bữa cơm không?" Tôi nhìn bà cụ trước mặt, trong nháy mắt tôi đã nhìn thấy tâm hồn đen tối bên dưới vẻ ngoài nhân từ của bà ta. Thú vị. Tôi nhướn mày, nắm lấy tay bà ta. "Bà muốn ăn gì? Cháu đưa bà đi." Bà cụ lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. "Không cần tốn kém đâu, quán mỳ nhỏ phía trước là được rồi." Tôi được bà cụ dẫn đến quán mỳ kia, càng đến gần, chóp mũi càng ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm. Khi thấy còn cách quán mỳ 1m, tôi bèn dừng bước. "Hay là, cháu cho bà tiền, bà tự mình đi nhé?" Bà cụ sốt ruột, cũng không giả bộ nữa, trực tiếp đẩy mạnh về phía trước. Cùng lúc đó, mấy tên to con mở cửa ra cấp tốc lôi tôi…

Chương 10

Tôi Là Con Gái Của Tử ThầnTác giả: ZhihuTruyện Dị Giới, Truyện Dị NăngTôi là con gái của tử thần, tôi muốn ai chết thì người đó chắc chắn sẽ chết.  Tôi cứ lo lắng năng lực này của mình sẽ không có tác dụng, cho đến khi tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Lúc đầu, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng đã tìm thấy một kho báu. Sau đó, họ lại phải tìm đủ mọi cách để đuổi tôi đi. - ------ "Cô gái, ta đã một ngày chưa ăn cơm rồi, cháu có thể phát từ bi mời ta ăn một bữa cơm không?" Tôi nhìn bà cụ trước mặt, trong nháy mắt tôi đã nhìn thấy tâm hồn đen tối bên dưới vẻ ngoài nhân từ của bà ta. Thú vị. Tôi nhướn mày, nắm lấy tay bà ta. "Bà muốn ăn gì? Cháu đưa bà đi." Bà cụ lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. "Không cần tốn kém đâu, quán mỳ nhỏ phía trước là được rồi." Tôi được bà cụ dẫn đến quán mỳ kia, càng đến gần, chóp mũi càng ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm. Khi thấy còn cách quán mỳ 1m, tôi bèn dừng bước. "Hay là, cháu cho bà tiền, bà tự mình đi nhé?" Bà cụ sốt ruột, cũng không giả bộ nữa, trực tiếp đẩy mạnh về phía trước. Cùng lúc đó, mấy tên to con mở cửa ra cấp tốc lôi tôi… Tôi nhìn thấy rất nhiều thiếu nữ được trang điểm ăn mặc như búp bê, bọn họ có đôi mắt gần như tuyệt vọng và biểu cảm chết lặng, đánh mất hết khát vọng muốn sống.Tôi nhìn thấy các thiếu niên tươi đẹp như hoa, bọn họ sẽ bị đưa đến chỗ các phú thương bất cứ lúc nào, giống như các thiếu nữ, bọn họ đều là công cụ làm ăn cho lão đại.Tôi cũng nhìn thấy rất nhiều đàn ông đứng tuổi bị nuôi nhốt, đợi đến khi thời cơ chín muồi thì nội tạng của bọn họ sẽ được bán đi khắp thế giới.Tôi còn nhìn thấy người già trồng cây anh túc ở trong vườn hoa, bọn họ vừa phấn khích vừa kích động, say sưa che chở bảo vật trong tay....Sau cùng, lão đại Tiêu đưa chúng tôi thăm quan nơi đáng sợ nhất trong boong ke này.Hắn gọi nơi này là phòng chết.Vừa bước vào, trong phòng chết đang treo một người máu chảy đầm đìa trên giá chữ thập.Tôi phân tích hồi lâu mới xác định đó là một người đàn ông.Trên người người đàn ông không có miếng da nào lành lặn, người đó đã biến thành một người máu.Xung quanh treo các loại dụng cụ tra tấn bằng sắt, mỗi ngày đều thay phiên dùng trên cơ thể người đàn ông này.Tôi nhìn thấy Tiểu An nắm chặt tay tôi hơn, khóe mắt thoáng chốc đỏ ửng."Trước đây hắn từng theo tôi vào sinh ra tử, tôi coi hắn là anh em như thể tay chân.""Nhưng không ngờ, hắn lại là một tên cớm, phá hủy một đường dây giao dịch quan trọng của tôi."Trên mặt lão đại Tiêu lộ ra biểu cảm phức tạp vừa tàn nhẫn vừa hoài niệm.Đàn em lấy ra một cốc nước ớt hất qua đó."A..."Người đàn ông hồi phục một chút ý thức, ngước mắt khinh thường nhìn chúng tôi, ánh mắt dừng lại trên người Tiểu An phút chốc rồi lại dời đi.Anh ta mơ hồ phát ra những tiếng rên ư ử không rõ, chúng tôi mới phát hiện đầu lưỡi của anh ta đã bị cắt.Tôi không nói gì cả, là bởi vì công đức trên người người máu này quá chói mắt.Ánh sáng vàng trong linh hồn của anh ta, so với Tiểu An, so với A Đông, so với rất nhiều người tôi từng gặp đều mạnh hơn.Rất nhiều năm về trước, tôi cũng từng gặp một người máu có ánh sáng vàng mạnh mẽ như này.Cảnh tượng gần như trùng lặp.Tôi đã không nhớ rõ cô ấy tên là gì nữa.Chỉ nhớ đó là một người phụ nữ họ Lưu với mái tóc ngắn.

Tôi Là Con Gái Của Tử ThầnTác giả: ZhihuTruyện Dị Giới, Truyện Dị NăngTôi là con gái của tử thần, tôi muốn ai chết thì người đó chắc chắn sẽ chết.  Tôi cứ lo lắng năng lực này của mình sẽ không có tác dụng, cho đến khi tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Lúc đầu, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng đã tìm thấy một kho báu. Sau đó, họ lại phải tìm đủ mọi cách để đuổi tôi đi. - ------ "Cô gái, ta đã một ngày chưa ăn cơm rồi, cháu có thể phát từ bi mời ta ăn một bữa cơm không?" Tôi nhìn bà cụ trước mặt, trong nháy mắt tôi đã nhìn thấy tâm hồn đen tối bên dưới vẻ ngoài nhân từ của bà ta. Thú vị. Tôi nhướn mày, nắm lấy tay bà ta. "Bà muốn ăn gì? Cháu đưa bà đi." Bà cụ lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. "Không cần tốn kém đâu, quán mỳ nhỏ phía trước là được rồi." Tôi được bà cụ dẫn đến quán mỳ kia, càng đến gần, chóp mũi càng ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm. Khi thấy còn cách quán mỳ 1m, tôi bèn dừng bước. "Hay là, cháu cho bà tiền, bà tự mình đi nhé?" Bà cụ sốt ruột, cũng không giả bộ nữa, trực tiếp đẩy mạnh về phía trước. Cùng lúc đó, mấy tên to con mở cửa ra cấp tốc lôi tôi… Tôi nhìn thấy rất nhiều thiếu nữ được trang điểm ăn mặc như búp bê, bọn họ có đôi mắt gần như tuyệt vọng và biểu cảm chết lặng, đánh mất hết khát vọng muốn sống.Tôi nhìn thấy các thiếu niên tươi đẹp như hoa, bọn họ sẽ bị đưa đến chỗ các phú thương bất cứ lúc nào, giống như các thiếu nữ, bọn họ đều là công cụ làm ăn cho lão đại.Tôi cũng nhìn thấy rất nhiều đàn ông đứng tuổi bị nuôi nhốt, đợi đến khi thời cơ chín muồi thì nội tạng của bọn họ sẽ được bán đi khắp thế giới.Tôi còn nhìn thấy người già trồng cây anh túc ở trong vườn hoa, bọn họ vừa phấn khích vừa kích động, say sưa che chở bảo vật trong tay....Sau cùng, lão đại Tiêu đưa chúng tôi thăm quan nơi đáng sợ nhất trong boong ke này.Hắn gọi nơi này là phòng chết.Vừa bước vào, trong phòng chết đang treo một người máu chảy đầm đìa trên giá chữ thập.Tôi phân tích hồi lâu mới xác định đó là một người đàn ông.Trên người người đàn ông không có miếng da nào lành lặn, người đó đã biến thành một người máu.Xung quanh treo các loại dụng cụ tra tấn bằng sắt, mỗi ngày đều thay phiên dùng trên cơ thể người đàn ông này.Tôi nhìn thấy Tiểu An nắm chặt tay tôi hơn, khóe mắt thoáng chốc đỏ ửng."Trước đây hắn từng theo tôi vào sinh ra tử, tôi coi hắn là anh em như thể tay chân.""Nhưng không ngờ, hắn lại là một tên cớm, phá hủy một đường dây giao dịch quan trọng của tôi."Trên mặt lão đại Tiêu lộ ra biểu cảm phức tạp vừa tàn nhẫn vừa hoài niệm.Đàn em lấy ra một cốc nước ớt hất qua đó."A..."Người đàn ông hồi phục một chút ý thức, ngước mắt khinh thường nhìn chúng tôi, ánh mắt dừng lại trên người Tiểu An phút chốc rồi lại dời đi.Anh ta mơ hồ phát ra những tiếng rên ư ử không rõ, chúng tôi mới phát hiện đầu lưỡi của anh ta đã bị cắt.Tôi không nói gì cả, là bởi vì công đức trên người người máu này quá chói mắt.Ánh sáng vàng trong linh hồn của anh ta, so với Tiểu An, so với A Đông, so với rất nhiều người tôi từng gặp đều mạnh hơn.Rất nhiều năm về trước, tôi cũng từng gặp một người máu có ánh sáng vàng mạnh mẽ như này.Cảnh tượng gần như trùng lặp.Tôi đã không nhớ rõ cô ấy tên là gì nữa.Chỉ nhớ đó là một người phụ nữ họ Lưu với mái tóc ngắn.

Tôi Là Con Gái Của Tử ThầnTác giả: ZhihuTruyện Dị Giới, Truyện Dị NăngTôi là con gái của tử thần, tôi muốn ai chết thì người đó chắc chắn sẽ chết.  Tôi cứ lo lắng năng lực này của mình sẽ không có tác dụng, cho đến khi tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Lúc đầu, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng đã tìm thấy một kho báu. Sau đó, họ lại phải tìm đủ mọi cách để đuổi tôi đi. - ------ "Cô gái, ta đã một ngày chưa ăn cơm rồi, cháu có thể phát từ bi mời ta ăn một bữa cơm không?" Tôi nhìn bà cụ trước mặt, trong nháy mắt tôi đã nhìn thấy tâm hồn đen tối bên dưới vẻ ngoài nhân từ của bà ta. Thú vị. Tôi nhướn mày, nắm lấy tay bà ta. "Bà muốn ăn gì? Cháu đưa bà đi." Bà cụ lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. "Không cần tốn kém đâu, quán mỳ nhỏ phía trước là được rồi." Tôi được bà cụ dẫn đến quán mỳ kia, càng đến gần, chóp mũi càng ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm. Khi thấy còn cách quán mỳ 1m, tôi bèn dừng bước. "Hay là, cháu cho bà tiền, bà tự mình đi nhé?" Bà cụ sốt ruột, cũng không giả bộ nữa, trực tiếp đẩy mạnh về phía trước. Cùng lúc đó, mấy tên to con mở cửa ra cấp tốc lôi tôi… Tôi nhìn thấy rất nhiều thiếu nữ được trang điểm ăn mặc như búp bê, bọn họ có đôi mắt gần như tuyệt vọng và biểu cảm chết lặng, đánh mất hết khát vọng muốn sống.Tôi nhìn thấy các thiếu niên tươi đẹp như hoa, bọn họ sẽ bị đưa đến chỗ các phú thương bất cứ lúc nào, giống như các thiếu nữ, bọn họ đều là công cụ làm ăn cho lão đại.Tôi cũng nhìn thấy rất nhiều đàn ông đứng tuổi bị nuôi nhốt, đợi đến khi thời cơ chín muồi thì nội tạng của bọn họ sẽ được bán đi khắp thế giới.Tôi còn nhìn thấy người già trồng cây anh túc ở trong vườn hoa, bọn họ vừa phấn khích vừa kích động, say sưa che chở bảo vật trong tay....Sau cùng, lão đại Tiêu đưa chúng tôi thăm quan nơi đáng sợ nhất trong boong ke này.Hắn gọi nơi này là phòng chết.Vừa bước vào, trong phòng chết đang treo một người máu chảy đầm đìa trên giá chữ thập.Tôi phân tích hồi lâu mới xác định đó là một người đàn ông.Trên người người đàn ông không có miếng da nào lành lặn, người đó đã biến thành một người máu.Xung quanh treo các loại dụng cụ tra tấn bằng sắt, mỗi ngày đều thay phiên dùng trên cơ thể người đàn ông này.Tôi nhìn thấy Tiểu An nắm chặt tay tôi hơn, khóe mắt thoáng chốc đỏ ửng."Trước đây hắn từng theo tôi vào sinh ra tử, tôi coi hắn là anh em như thể tay chân.""Nhưng không ngờ, hắn lại là một tên cớm, phá hủy một đường dây giao dịch quan trọng của tôi."Trên mặt lão đại Tiêu lộ ra biểu cảm phức tạp vừa tàn nhẫn vừa hoài niệm.Đàn em lấy ra một cốc nước ớt hất qua đó."A..."Người đàn ông hồi phục một chút ý thức, ngước mắt khinh thường nhìn chúng tôi, ánh mắt dừng lại trên người Tiểu An phút chốc rồi lại dời đi.Anh ta mơ hồ phát ra những tiếng rên ư ử không rõ, chúng tôi mới phát hiện đầu lưỡi của anh ta đã bị cắt.Tôi không nói gì cả, là bởi vì công đức trên người người máu này quá chói mắt.Ánh sáng vàng trong linh hồn của anh ta, so với Tiểu An, so với A Đông, so với rất nhiều người tôi từng gặp đều mạnh hơn.Rất nhiều năm về trước, tôi cũng từng gặp một người máu có ánh sáng vàng mạnh mẽ như này.Cảnh tượng gần như trùng lặp.Tôi đã không nhớ rõ cô ấy tên là gì nữa.Chỉ nhớ đó là một người phụ nữ họ Lưu với mái tóc ngắn.

Chương 10