Tôi là con gái của tử thần, tôi muốn ai chết thì người đó chắc chắn sẽ chết. Tôi cứ lo lắng năng lực này của mình sẽ không có tác dụng, cho đến khi tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Lúc đầu, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng đã tìm thấy một kho báu. Sau đó, họ lại phải tìm đủ mọi cách để đuổi tôi đi. - ------ "Cô gái, ta đã một ngày chưa ăn cơm rồi, cháu có thể phát từ bi mời ta ăn một bữa cơm không?" Tôi nhìn bà cụ trước mặt, trong nháy mắt tôi đã nhìn thấy tâm hồn đen tối bên dưới vẻ ngoài nhân từ của bà ta. Thú vị. Tôi nhướn mày, nắm lấy tay bà ta. "Bà muốn ăn gì? Cháu đưa bà đi." Bà cụ lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. "Không cần tốn kém đâu, quán mỳ nhỏ phía trước là được rồi." Tôi được bà cụ dẫn đến quán mỳ kia, càng đến gần, chóp mũi càng ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm. Khi thấy còn cách quán mỳ 1m, tôi bèn dừng bước. "Hay là, cháu cho bà tiền, bà tự mình đi nhé?" Bà cụ sốt ruột, cũng không giả bộ nữa, trực tiếp đẩy mạnh về phía trước. Cùng lúc đó, mấy tên to con mở cửa ra cấp tốc lôi tôi…
Chương 12
Tôi Là Con Gái Của Tử ThầnTác giả: ZhihuTruyện Dị Giới, Truyện Dị NăngTôi là con gái của tử thần, tôi muốn ai chết thì người đó chắc chắn sẽ chết. Tôi cứ lo lắng năng lực này của mình sẽ không có tác dụng, cho đến khi tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Lúc đầu, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng đã tìm thấy một kho báu. Sau đó, họ lại phải tìm đủ mọi cách để đuổi tôi đi. - ------ "Cô gái, ta đã một ngày chưa ăn cơm rồi, cháu có thể phát từ bi mời ta ăn một bữa cơm không?" Tôi nhìn bà cụ trước mặt, trong nháy mắt tôi đã nhìn thấy tâm hồn đen tối bên dưới vẻ ngoài nhân từ của bà ta. Thú vị. Tôi nhướn mày, nắm lấy tay bà ta. "Bà muốn ăn gì? Cháu đưa bà đi." Bà cụ lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. "Không cần tốn kém đâu, quán mỳ nhỏ phía trước là được rồi." Tôi được bà cụ dẫn đến quán mỳ kia, càng đến gần, chóp mũi càng ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm. Khi thấy còn cách quán mỳ 1m, tôi bèn dừng bước. "Hay là, cháu cho bà tiền, bà tự mình đi nhé?" Bà cụ sốt ruột, cũng không giả bộ nữa, trực tiếp đẩy mạnh về phía trước. Cùng lúc đó, mấy tên to con mở cửa ra cấp tốc lôi tôi… Ở một bàn ăn lớn, lão đại Tiêu vỗ vào chiếc ghế bên cạnh mình, nói: "Bé cưng, đến ngồi chỗ này."Bahrton rúc dưới chân lão đại Tiêu, đồ nó ngậm trong miệng có chút quen.Đến gần mới phát hiện, đó không phải là cánh tay của tên đầu trọc tôi vừa cắt sao.Thấy tôi đến gần, Bahrton co người lại, lặng lẽ tránh ra xa.Tôi không ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh lão đại Tiêu mà trực tiếp chui vào trong lòng hắn.Lão đại Tiêu nhướng mày, một tay thuận thế đỡ lấy tôi để tránh tôi ngã xuống.Tôi nghịch vòng cổ tinh xảo trên cổ hắn một lúc, mạnh mẽ nhón cằm hắn, giống như con sư tử nhỏ nhe nanh múa vuốt hỏi: "Vòng cổ này là người phụ nữ nào tặng anh?"Lão đại Tiêu cười khẽ, trả lời: "Bé cưng, còn ghen cả với mẹ tôi hả?"Tôi bèn uống một ngụm rượu vang trong tay hắn.Trong khoảnh khắc lão đại Tiêu chăm chú nhìn tôi, trong mắt lại nhiều thêm vài phần yêu thích."Mới đầu, nghe chuyện xảy ra ở chỗ Lý Ngũ của em, tôi còn nghĩ em là cớm nữa."Tôi vuốt mái tóc mềm mại của mình."Bây giờ ở chung, tôi cảm thấy em càng giống một tên trộm hơn.""Kiểu trộm tim."Tôi ở trong lòng hắn bĩu môi.Chậc, bà đây không có chỗ nào để tỏa mê lực của mình rồi.Thế nhưng, dáng người hắn không tệ.So với những người đàn ông tôi bỏ tiền ra tìm thì sờ còn thích hơn.Tôi không thiệt rồi.
Tôi Là Con Gái Của Tử ThầnTác giả: ZhihuTruyện Dị Giới, Truyện Dị NăngTôi là con gái của tử thần, tôi muốn ai chết thì người đó chắc chắn sẽ chết. Tôi cứ lo lắng năng lực này của mình sẽ không có tác dụng, cho đến khi tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Lúc đầu, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng đã tìm thấy một kho báu. Sau đó, họ lại phải tìm đủ mọi cách để đuổi tôi đi. - ------ "Cô gái, ta đã một ngày chưa ăn cơm rồi, cháu có thể phát từ bi mời ta ăn một bữa cơm không?" Tôi nhìn bà cụ trước mặt, trong nháy mắt tôi đã nhìn thấy tâm hồn đen tối bên dưới vẻ ngoài nhân từ của bà ta. Thú vị. Tôi nhướn mày, nắm lấy tay bà ta. "Bà muốn ăn gì? Cháu đưa bà đi." Bà cụ lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. "Không cần tốn kém đâu, quán mỳ nhỏ phía trước là được rồi." Tôi được bà cụ dẫn đến quán mỳ kia, càng đến gần, chóp mũi càng ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm. Khi thấy còn cách quán mỳ 1m, tôi bèn dừng bước. "Hay là, cháu cho bà tiền, bà tự mình đi nhé?" Bà cụ sốt ruột, cũng không giả bộ nữa, trực tiếp đẩy mạnh về phía trước. Cùng lúc đó, mấy tên to con mở cửa ra cấp tốc lôi tôi… Ở một bàn ăn lớn, lão đại Tiêu vỗ vào chiếc ghế bên cạnh mình, nói: "Bé cưng, đến ngồi chỗ này."Bahrton rúc dưới chân lão đại Tiêu, đồ nó ngậm trong miệng có chút quen.Đến gần mới phát hiện, đó không phải là cánh tay của tên đầu trọc tôi vừa cắt sao.Thấy tôi đến gần, Bahrton co người lại, lặng lẽ tránh ra xa.Tôi không ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh lão đại Tiêu mà trực tiếp chui vào trong lòng hắn.Lão đại Tiêu nhướng mày, một tay thuận thế đỡ lấy tôi để tránh tôi ngã xuống.Tôi nghịch vòng cổ tinh xảo trên cổ hắn một lúc, mạnh mẽ nhón cằm hắn, giống như con sư tử nhỏ nhe nanh múa vuốt hỏi: "Vòng cổ này là người phụ nữ nào tặng anh?"Lão đại Tiêu cười khẽ, trả lời: "Bé cưng, còn ghen cả với mẹ tôi hả?"Tôi bèn uống một ngụm rượu vang trong tay hắn.Trong khoảnh khắc lão đại Tiêu chăm chú nhìn tôi, trong mắt lại nhiều thêm vài phần yêu thích."Mới đầu, nghe chuyện xảy ra ở chỗ Lý Ngũ của em, tôi còn nghĩ em là cớm nữa."Tôi vuốt mái tóc mềm mại của mình."Bây giờ ở chung, tôi cảm thấy em càng giống một tên trộm hơn.""Kiểu trộm tim."Tôi ở trong lòng hắn bĩu môi.Chậc, bà đây không có chỗ nào để tỏa mê lực của mình rồi.Thế nhưng, dáng người hắn không tệ.So với những người đàn ông tôi bỏ tiền ra tìm thì sờ còn thích hơn.Tôi không thiệt rồi.
Tôi Là Con Gái Của Tử ThầnTác giả: ZhihuTruyện Dị Giới, Truyện Dị NăngTôi là con gái của tử thần, tôi muốn ai chết thì người đó chắc chắn sẽ chết. Tôi cứ lo lắng năng lực này của mình sẽ không có tác dụng, cho đến khi tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Lúc đầu, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng đã tìm thấy một kho báu. Sau đó, họ lại phải tìm đủ mọi cách để đuổi tôi đi. - ------ "Cô gái, ta đã một ngày chưa ăn cơm rồi, cháu có thể phát từ bi mời ta ăn một bữa cơm không?" Tôi nhìn bà cụ trước mặt, trong nháy mắt tôi đã nhìn thấy tâm hồn đen tối bên dưới vẻ ngoài nhân từ của bà ta. Thú vị. Tôi nhướn mày, nắm lấy tay bà ta. "Bà muốn ăn gì? Cháu đưa bà đi." Bà cụ lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. "Không cần tốn kém đâu, quán mỳ nhỏ phía trước là được rồi." Tôi được bà cụ dẫn đến quán mỳ kia, càng đến gần, chóp mũi càng ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm. Khi thấy còn cách quán mỳ 1m, tôi bèn dừng bước. "Hay là, cháu cho bà tiền, bà tự mình đi nhé?" Bà cụ sốt ruột, cũng không giả bộ nữa, trực tiếp đẩy mạnh về phía trước. Cùng lúc đó, mấy tên to con mở cửa ra cấp tốc lôi tôi… Ở một bàn ăn lớn, lão đại Tiêu vỗ vào chiếc ghế bên cạnh mình, nói: "Bé cưng, đến ngồi chỗ này."Bahrton rúc dưới chân lão đại Tiêu, đồ nó ngậm trong miệng có chút quen.Đến gần mới phát hiện, đó không phải là cánh tay của tên đầu trọc tôi vừa cắt sao.Thấy tôi đến gần, Bahrton co người lại, lặng lẽ tránh ra xa.Tôi không ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh lão đại Tiêu mà trực tiếp chui vào trong lòng hắn.Lão đại Tiêu nhướng mày, một tay thuận thế đỡ lấy tôi để tránh tôi ngã xuống.Tôi nghịch vòng cổ tinh xảo trên cổ hắn một lúc, mạnh mẽ nhón cằm hắn, giống như con sư tử nhỏ nhe nanh múa vuốt hỏi: "Vòng cổ này là người phụ nữ nào tặng anh?"Lão đại Tiêu cười khẽ, trả lời: "Bé cưng, còn ghen cả với mẹ tôi hả?"Tôi bèn uống một ngụm rượu vang trong tay hắn.Trong khoảnh khắc lão đại Tiêu chăm chú nhìn tôi, trong mắt lại nhiều thêm vài phần yêu thích."Mới đầu, nghe chuyện xảy ra ở chỗ Lý Ngũ của em, tôi còn nghĩ em là cớm nữa."Tôi vuốt mái tóc mềm mại của mình."Bây giờ ở chung, tôi cảm thấy em càng giống một tên trộm hơn.""Kiểu trộm tim."Tôi ở trong lòng hắn bĩu môi.Chậc, bà đây không có chỗ nào để tỏa mê lực của mình rồi.Thế nhưng, dáng người hắn không tệ.So với những người đàn ông tôi bỏ tiền ra tìm thì sờ còn thích hơn.Tôi không thiệt rồi.