Tôi là con gái của tử thần, tôi muốn ai chết thì người đó chắc chắn sẽ chết. Tôi cứ lo lắng năng lực này của mình sẽ không có tác dụng, cho đến khi tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Lúc đầu, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng đã tìm thấy một kho báu. Sau đó, họ lại phải tìm đủ mọi cách để đuổi tôi đi. - ------ "Cô gái, ta đã một ngày chưa ăn cơm rồi, cháu có thể phát từ bi mời ta ăn một bữa cơm không?" Tôi nhìn bà cụ trước mặt, trong nháy mắt tôi đã nhìn thấy tâm hồn đen tối bên dưới vẻ ngoài nhân từ của bà ta. Thú vị. Tôi nhướn mày, nắm lấy tay bà ta. "Bà muốn ăn gì? Cháu đưa bà đi." Bà cụ lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. "Không cần tốn kém đâu, quán mỳ nhỏ phía trước là được rồi." Tôi được bà cụ dẫn đến quán mỳ kia, càng đến gần, chóp mũi càng ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm. Khi thấy còn cách quán mỳ 1m, tôi bèn dừng bước. "Hay là, cháu cho bà tiền, bà tự mình đi nhé?" Bà cụ sốt ruột, cũng không giả bộ nữa, trực tiếp đẩy mạnh về phía trước. Cùng lúc đó, mấy tên to con mở cửa ra cấp tốc lôi tôi…
Chương 15
Tôi Là Con Gái Của Tử ThầnTác giả: ZhihuTruyện Dị Giới, Truyện Dị NăngTôi là con gái của tử thần, tôi muốn ai chết thì người đó chắc chắn sẽ chết. Tôi cứ lo lắng năng lực này của mình sẽ không có tác dụng, cho đến khi tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Lúc đầu, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng đã tìm thấy một kho báu. Sau đó, họ lại phải tìm đủ mọi cách để đuổi tôi đi. - ------ "Cô gái, ta đã một ngày chưa ăn cơm rồi, cháu có thể phát từ bi mời ta ăn một bữa cơm không?" Tôi nhìn bà cụ trước mặt, trong nháy mắt tôi đã nhìn thấy tâm hồn đen tối bên dưới vẻ ngoài nhân từ của bà ta. Thú vị. Tôi nhướn mày, nắm lấy tay bà ta. "Bà muốn ăn gì? Cháu đưa bà đi." Bà cụ lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. "Không cần tốn kém đâu, quán mỳ nhỏ phía trước là được rồi." Tôi được bà cụ dẫn đến quán mỳ kia, càng đến gần, chóp mũi càng ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm. Khi thấy còn cách quán mỳ 1m, tôi bèn dừng bước. "Hay là, cháu cho bà tiền, bà tự mình đi nhé?" Bà cụ sốt ruột, cũng không giả bộ nữa, trực tiếp đẩy mạnh về phía trước. Cùng lúc đó, mấy tên to con mở cửa ra cấp tốc lôi tôi… Tất cả những người vô tội trong boong ke đều được cứu ra ngoài.Bọn họ ôm lấy nhau, vừa mừng vừa khóc.Các chàng trai cô gái lẳng lặng ngẩng đầu đón lấy ánh mặt trời, vừa khóc vừa cười trước mặt mọi người.Những người đàn ông đứng tuổi được cứu cũng kích động đến mức rơi nước mắt vì trải qua đại nạn mà không chết.Bọn họ có người chỉ là muốn đến miền bắc Myanmar để tìm một công việc.Có người là giận dỗi với người nhà, nghe nói bắc Myanma đâu đâu cũng là vàng, muốn tới để vượt lên trên mọi người.Còn có người là đến gặp bạn trên mạng, kết quả đến nơi mới phát hiện bạn nữ xinh gái trên mạng là xã hội đen đeo vòng vàng.Bất kể nói như nào, trải qua việc này, bọn họ nhận ra có một cơ thể hoàn chỉnh vẫn tốt hơn bất kể điều gì.Chỉ có những người già trông coi hoa anh túc, nhìn thấy đám anh túc bọn họ dày công nuôi dưỡng bị cảnh sát đốt cháy tất cả, bọn họ bày ra tư thế muốn liều mạng với cảnh sát, hoàn toàn quên mất bản thân mình cũng bị bắt đến đây.Thấy cảnh sát tận tình khuyên bảo không có kết quả, tôi một tay một người quẳng bọn họ lên xe cảnh sát.Để bọn họ đến trung tâm cai ma túy làm loạn đi.- ------Tiểu An ôm lấy tro cốt của anh trai mình.Lúc sắp đi, Tiểu An hỏi tôi có muốn đi với cô ấy không, tôi đã từ chối.Mặc dù đã xóa sạch nhóm ung thư của Tiêu Tầm nhưng bắc Myanmar này vẫn tràn ngập oán khí đậm hơn.Tội ác ở nơi này sẽ không chấm dứt.Mà ở đâu có tội ác thì ở đó có Hải Lạp tôi.
Tôi Là Con Gái Của Tử ThầnTác giả: ZhihuTruyện Dị Giới, Truyện Dị NăngTôi là con gái của tử thần, tôi muốn ai chết thì người đó chắc chắn sẽ chết. Tôi cứ lo lắng năng lực này của mình sẽ không có tác dụng, cho đến khi tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Lúc đầu, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng đã tìm thấy một kho báu. Sau đó, họ lại phải tìm đủ mọi cách để đuổi tôi đi. - ------ "Cô gái, ta đã một ngày chưa ăn cơm rồi, cháu có thể phát từ bi mời ta ăn một bữa cơm không?" Tôi nhìn bà cụ trước mặt, trong nháy mắt tôi đã nhìn thấy tâm hồn đen tối bên dưới vẻ ngoài nhân từ của bà ta. Thú vị. Tôi nhướn mày, nắm lấy tay bà ta. "Bà muốn ăn gì? Cháu đưa bà đi." Bà cụ lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. "Không cần tốn kém đâu, quán mỳ nhỏ phía trước là được rồi." Tôi được bà cụ dẫn đến quán mỳ kia, càng đến gần, chóp mũi càng ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm. Khi thấy còn cách quán mỳ 1m, tôi bèn dừng bước. "Hay là, cháu cho bà tiền, bà tự mình đi nhé?" Bà cụ sốt ruột, cũng không giả bộ nữa, trực tiếp đẩy mạnh về phía trước. Cùng lúc đó, mấy tên to con mở cửa ra cấp tốc lôi tôi… Tất cả những người vô tội trong boong ke đều được cứu ra ngoài.Bọn họ ôm lấy nhau, vừa mừng vừa khóc.Các chàng trai cô gái lẳng lặng ngẩng đầu đón lấy ánh mặt trời, vừa khóc vừa cười trước mặt mọi người.Những người đàn ông đứng tuổi được cứu cũng kích động đến mức rơi nước mắt vì trải qua đại nạn mà không chết.Bọn họ có người chỉ là muốn đến miền bắc Myanmar để tìm một công việc.Có người là giận dỗi với người nhà, nghe nói bắc Myanma đâu đâu cũng là vàng, muốn tới để vượt lên trên mọi người.Còn có người là đến gặp bạn trên mạng, kết quả đến nơi mới phát hiện bạn nữ xinh gái trên mạng là xã hội đen đeo vòng vàng.Bất kể nói như nào, trải qua việc này, bọn họ nhận ra có một cơ thể hoàn chỉnh vẫn tốt hơn bất kể điều gì.Chỉ có những người già trông coi hoa anh túc, nhìn thấy đám anh túc bọn họ dày công nuôi dưỡng bị cảnh sát đốt cháy tất cả, bọn họ bày ra tư thế muốn liều mạng với cảnh sát, hoàn toàn quên mất bản thân mình cũng bị bắt đến đây.Thấy cảnh sát tận tình khuyên bảo không có kết quả, tôi một tay một người quẳng bọn họ lên xe cảnh sát.Để bọn họ đến trung tâm cai ma túy làm loạn đi.- ------Tiểu An ôm lấy tro cốt của anh trai mình.Lúc sắp đi, Tiểu An hỏi tôi có muốn đi với cô ấy không, tôi đã từ chối.Mặc dù đã xóa sạch nhóm ung thư của Tiêu Tầm nhưng bắc Myanmar này vẫn tràn ngập oán khí đậm hơn.Tội ác ở nơi này sẽ không chấm dứt.Mà ở đâu có tội ác thì ở đó có Hải Lạp tôi.
Tôi Là Con Gái Của Tử ThầnTác giả: ZhihuTruyện Dị Giới, Truyện Dị NăngTôi là con gái của tử thần, tôi muốn ai chết thì người đó chắc chắn sẽ chết. Tôi cứ lo lắng năng lực này của mình sẽ không có tác dụng, cho đến khi tôi bị bắt cóc đến miền bắc Myanmar. Lúc đầu, tất cả bọn họ đều nghĩ rằng đã tìm thấy một kho báu. Sau đó, họ lại phải tìm đủ mọi cách để đuổi tôi đi. - ------ "Cô gái, ta đã một ngày chưa ăn cơm rồi, cháu có thể phát từ bi mời ta ăn một bữa cơm không?" Tôi nhìn bà cụ trước mặt, trong nháy mắt tôi đã nhìn thấy tâm hồn đen tối bên dưới vẻ ngoài nhân từ của bà ta. Thú vị. Tôi nhướn mày, nắm lấy tay bà ta. "Bà muốn ăn gì? Cháu đưa bà đi." Bà cụ lộ ra vẻ mặt mừng rỡ. "Không cần tốn kém đâu, quán mỳ nhỏ phía trước là được rồi." Tôi được bà cụ dẫn đến quán mỳ kia, càng đến gần, chóp mũi càng ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm. Khi thấy còn cách quán mỳ 1m, tôi bèn dừng bước. "Hay là, cháu cho bà tiền, bà tự mình đi nhé?" Bà cụ sốt ruột, cũng không giả bộ nữa, trực tiếp đẩy mạnh về phía trước. Cùng lúc đó, mấy tên to con mở cửa ra cấp tốc lôi tôi… Tất cả những người vô tội trong boong ke đều được cứu ra ngoài.Bọn họ ôm lấy nhau, vừa mừng vừa khóc.Các chàng trai cô gái lẳng lặng ngẩng đầu đón lấy ánh mặt trời, vừa khóc vừa cười trước mặt mọi người.Những người đàn ông đứng tuổi được cứu cũng kích động đến mức rơi nước mắt vì trải qua đại nạn mà không chết.Bọn họ có người chỉ là muốn đến miền bắc Myanmar để tìm một công việc.Có người là giận dỗi với người nhà, nghe nói bắc Myanma đâu đâu cũng là vàng, muốn tới để vượt lên trên mọi người.Còn có người là đến gặp bạn trên mạng, kết quả đến nơi mới phát hiện bạn nữ xinh gái trên mạng là xã hội đen đeo vòng vàng.Bất kể nói như nào, trải qua việc này, bọn họ nhận ra có một cơ thể hoàn chỉnh vẫn tốt hơn bất kể điều gì.Chỉ có những người già trông coi hoa anh túc, nhìn thấy đám anh túc bọn họ dày công nuôi dưỡng bị cảnh sát đốt cháy tất cả, bọn họ bày ra tư thế muốn liều mạng với cảnh sát, hoàn toàn quên mất bản thân mình cũng bị bắt đến đây.Thấy cảnh sát tận tình khuyên bảo không có kết quả, tôi một tay một người quẳng bọn họ lên xe cảnh sát.Để bọn họ đến trung tâm cai ma túy làm loạn đi.- ------Tiểu An ôm lấy tro cốt của anh trai mình.Lúc sắp đi, Tiểu An hỏi tôi có muốn đi với cô ấy không, tôi đã từ chối.Mặc dù đã xóa sạch nhóm ung thư của Tiêu Tầm nhưng bắc Myanmar này vẫn tràn ngập oán khí đậm hơn.Tội ác ở nơi này sẽ không chấm dứt.Mà ở đâu có tội ác thì ở đó có Hải Lạp tôi.