Tác giả:

Sau khi mất trí nhớ, chồng cũ điên cuồng gọi điện thoại cho tôi: "Vợ à, sao em còn chưa đến thăm anh vậy?" Tình đầu bạch liên hoa nói lời thâm tình với anh: "Đừng sợ, em sẽ luôn ở bên anh mà." Chồng cũ nhanh chóng nổi giận: "Cô giả vờ cho ai xem? Túi rác cũng không chứa nổi cô nữa." "Mau cút đi! Đừng ép tôi gọi bảo vệ." Tôi: Kích thích như vậy sao? Anh quay đầu lại nhìn tôi, chu mỏ tỏ vẻ đáng thương: "Vợ à, khi nào em mới dẫn anh về nhà?" - ------ Sau khi Hứa Nam Châu bị đập đầu vào tường ở nhà kho dưới tầng hầm thì bị mất trí nhớ rồi. Bệnh viện đã gọi điện thoại cho tôi, tôi có lòng tốt thông báo cho trợ lý của anh. Chưa đến năm phút sau, điện thoại của Hứa Nam Châu đã gọi đến điện thoại của tôi. Đây là lần đầu tiên anh chủ động tìm tôi sau khi ly hôn. Do dự một hồi tôi vẫn quyết định bắt máy. “Vợ ơi~~” Cái giọng nói nũng nịu sến sẩm ấy làm toàn thân tôi run lên bần bật. Đây có còn là anh chồng cũ vừa nhiều tiền vừa lạnh lùng của tôi không vậy? Tôi đưa điện thoại ra trước mặt nhìn kỹ…

Chương 8

Chồng Cũ Của Tôi Mất Trí Nhớ RồiTác giả: 睡饱吃不饱Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhSau khi mất trí nhớ, chồng cũ điên cuồng gọi điện thoại cho tôi: "Vợ à, sao em còn chưa đến thăm anh vậy?" Tình đầu bạch liên hoa nói lời thâm tình với anh: "Đừng sợ, em sẽ luôn ở bên anh mà." Chồng cũ nhanh chóng nổi giận: "Cô giả vờ cho ai xem? Túi rác cũng không chứa nổi cô nữa." "Mau cút đi! Đừng ép tôi gọi bảo vệ." Tôi: Kích thích như vậy sao? Anh quay đầu lại nhìn tôi, chu mỏ tỏ vẻ đáng thương: "Vợ à, khi nào em mới dẫn anh về nhà?" - ------ Sau khi Hứa Nam Châu bị đập đầu vào tường ở nhà kho dưới tầng hầm thì bị mất trí nhớ rồi. Bệnh viện đã gọi điện thoại cho tôi, tôi có lòng tốt thông báo cho trợ lý của anh. Chưa đến năm phút sau, điện thoại của Hứa Nam Châu đã gọi đến điện thoại của tôi. Đây là lần đầu tiên anh chủ động tìm tôi sau khi ly hôn. Do dự một hồi tôi vẫn quyết định bắt máy. “Vợ ơi~~” Cái giọng nói nũng nịu sến sẩm ấy làm toàn thân tôi run lên bần bật. Đây có còn là anh chồng cũ vừa nhiều tiền vừa lạnh lùng của tôi không vậy? Tôi đưa điện thoại ra trước mặt nhìn kỹ… Nhớ tới chuyện trước kia, trong lòng tôi như đổ một trận mưa nhỏ.Buồn bực không vui.Xúc cảm ấm áp đột nhiên truyền tới từ trên mặt kéo tôi trở về thực tại.Hứa Nam Châu đang xoa mặt tôi.“Vợ à, sao em lại khóc vậy?”Anh vẫn đang ngồi xổm trước mặt tôi, đôi mắt màu hổ phách nhìn tôi một cách thâm tình.“Hứa Nam Châu, anh mất trí nhớ rồi.”“Ừ, anh biết.”“Trước kia anh… không thích em đâu, anh nhầm lẫn rồi.”Lúc nói lời này, trong lòng tôi đột nhiên thấy chua xót.“Không phải.”Anh trả lời tôi một cách đầy dứt khoát.“Cái gì?”“Anh không phải là không thích em.”Đối mặt với sự kiên định này, tôi đột nhiên cảm thấy bất lực.Đúng vậy, anh quên hết rồi còn đâu, thế thì còn gì để nói nữa.Chỉ có tôi còn nhớ thôi.

Nhớ tới chuyện trước kia, trong lòng tôi như đổ một trận mưa nhỏ.

Buồn bực không vui.

Xúc cảm ấm áp đột nhiên truyền tới từ trên mặt kéo tôi trở về thực tại.

Hứa Nam Châu đang xoa mặt tôi.

“Vợ à, sao em lại khóc vậy?”

Anh vẫn đang ngồi xổm trước mặt tôi, đôi mắt màu hổ phách nhìn tôi một cách thâm tình.

“Hứa Nam Châu, anh mất trí nhớ rồi.”

“Ừ, anh biết.”

“Trước kia anh… không thích em đâu, anh nhầm lẫn rồi.”

Lúc nói lời này, trong lòng tôi đột nhiên thấy chua xót.

“Không phải.”

Anh trả lời tôi một cách đầy dứt khoát.

“Cái gì?”

“Anh không phải là không thích em.”

Đối mặt với sự kiên định này, tôi đột nhiên cảm thấy bất lực.

Đúng vậy, anh quên hết rồi còn đâu, thế thì còn gì để nói nữa.

Chỉ có tôi còn nhớ thôi.

Chồng Cũ Của Tôi Mất Trí Nhớ RồiTác giả: 睡饱吃不饱Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn TìnhSau khi mất trí nhớ, chồng cũ điên cuồng gọi điện thoại cho tôi: "Vợ à, sao em còn chưa đến thăm anh vậy?" Tình đầu bạch liên hoa nói lời thâm tình với anh: "Đừng sợ, em sẽ luôn ở bên anh mà." Chồng cũ nhanh chóng nổi giận: "Cô giả vờ cho ai xem? Túi rác cũng không chứa nổi cô nữa." "Mau cút đi! Đừng ép tôi gọi bảo vệ." Tôi: Kích thích như vậy sao? Anh quay đầu lại nhìn tôi, chu mỏ tỏ vẻ đáng thương: "Vợ à, khi nào em mới dẫn anh về nhà?" - ------ Sau khi Hứa Nam Châu bị đập đầu vào tường ở nhà kho dưới tầng hầm thì bị mất trí nhớ rồi. Bệnh viện đã gọi điện thoại cho tôi, tôi có lòng tốt thông báo cho trợ lý của anh. Chưa đến năm phút sau, điện thoại của Hứa Nam Châu đã gọi đến điện thoại của tôi. Đây là lần đầu tiên anh chủ động tìm tôi sau khi ly hôn. Do dự một hồi tôi vẫn quyết định bắt máy. “Vợ ơi~~” Cái giọng nói nũng nịu sến sẩm ấy làm toàn thân tôi run lên bần bật. Đây có còn là anh chồng cũ vừa nhiều tiền vừa lạnh lùng của tôi không vậy? Tôi đưa điện thoại ra trước mặt nhìn kỹ… Nhớ tới chuyện trước kia, trong lòng tôi như đổ một trận mưa nhỏ.Buồn bực không vui.Xúc cảm ấm áp đột nhiên truyền tới từ trên mặt kéo tôi trở về thực tại.Hứa Nam Châu đang xoa mặt tôi.“Vợ à, sao em lại khóc vậy?”Anh vẫn đang ngồi xổm trước mặt tôi, đôi mắt màu hổ phách nhìn tôi một cách thâm tình.“Hứa Nam Châu, anh mất trí nhớ rồi.”“Ừ, anh biết.”“Trước kia anh… không thích em đâu, anh nhầm lẫn rồi.”Lúc nói lời này, trong lòng tôi đột nhiên thấy chua xót.“Không phải.”Anh trả lời tôi một cách đầy dứt khoát.“Cái gì?”“Anh không phải là không thích em.”Đối mặt với sự kiên định này, tôi đột nhiên cảm thấy bất lực.Đúng vậy, anh quên hết rồi còn đâu, thế thì còn gì để nói nữa.Chỉ có tôi còn nhớ thôi.

Chương 8