CHƯƠNG 1: CAO TÔNG TRIỆU CẤU - BÓNG HOA HOA DƯƠNG Lần này chỉ có một mình nàng đang ngồi trên chiếc xích đu dưới tán cây anh đào. Nàng mặc y phục mùa Xuân màu hồng, nhẹ nhàng đung đưa qua lại, biên độ rất nhỏ, hệt như đang ngồi trên ghế lắc, đầu hơi cúi, dáng vẻ buồn chán, khẽ khàng vươn chân ra nhấn nhấn đám cỏ xanh trên mặt đất. Những cánh hoa anh đào chao liệng giữa không trung rồi đậu lại trên người, nàng cũng không đưa tay lên phủi, dần dần tích tụ, hòa tan vào màu sắc trên áo quần, từ xa nhìn lại ngỡ như cả cơ thể được hoa đào đắp thành. Y nhẹ nhàng bước tới, lặng yên vòng qua phía sau nàng, sau đó vươn tay ra đẩy chiếc xích đu một cái, khiến nó bay cao lên. Nàng kinh hãi, vội vã bám chặt lấy dây đu, hoảng hốt quay đầu lại nhìn. Trông thấy y, nàng ngạc nhiên mà vui mừng, nhoẻn cười: "Cửu điện hạ!" Nàng không lập tức quỳ xuống thỉnh an giống các cung nữ bình thường khác mà vẫn cười rạng rỡ ngồi vững trên xích đu, dường như hoàn toàn không có ý định bước xuống. Theo lý mà…
Chương 2: CUNG NHÂN ANH PHẤT - ĐƯỜNG ĐỆ NỞ HOA
Nhu Phúc Đế CơTác giả: Milan LadyTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình CHƯƠNG 1: CAO TÔNG TRIỆU CẤU - BÓNG HOA HOA DƯƠNG Lần này chỉ có một mình nàng đang ngồi trên chiếc xích đu dưới tán cây anh đào. Nàng mặc y phục mùa Xuân màu hồng, nhẹ nhàng đung đưa qua lại, biên độ rất nhỏ, hệt như đang ngồi trên ghế lắc, đầu hơi cúi, dáng vẻ buồn chán, khẽ khàng vươn chân ra nhấn nhấn đám cỏ xanh trên mặt đất. Những cánh hoa anh đào chao liệng giữa không trung rồi đậu lại trên người, nàng cũng không đưa tay lên phủi, dần dần tích tụ, hòa tan vào màu sắc trên áo quần, từ xa nhìn lại ngỡ như cả cơ thể được hoa đào đắp thành. Y nhẹ nhàng bước tới, lặng yên vòng qua phía sau nàng, sau đó vươn tay ra đẩy chiếc xích đu một cái, khiến nó bay cao lên. Nàng kinh hãi, vội vã bám chặt lấy dây đu, hoảng hốt quay đầu lại nhìn. Trông thấy y, nàng ngạc nhiên mà vui mừng, nhoẻn cười: "Cửu điện hạ!" Nàng không lập tức quỳ xuống thỉnh an giống các cung nữ bình thường khác mà vẫn cười rạng rỡ ngồi vững trên xích đu, dường như hoàn toàn không có ý định bước xuống. Theo lý mà… CHƯƠNG 2: CUNG NHÂN ANH PHẤT - ĐƯỜNG ĐỆ NỞ HOAĐể tránh thu hút phiền phức, nàng vẫn luôn giả trang làm nam, tự làm cho mặt mũi đầu tóc lem luốc để che giấu dung mạo. Bôn ba cùng đám lưu dân chạy nạn rất lâu, nàng mới hay tin Khang vương Triệu Cấu đã xưng đế ở Nam Kinh, không nén được cảm thấy vui mừng muốn khóc, lập tức tiến về Nam Kinh.Thế nhưng gặp Hoàng đế không phải một việc dễ dàng, nàng lang thang trong thành Nam Kinh rất lâu mới chờ được tới ngày đại xá thiên hạ, y xuất cung tuần tra đường phố. Tới khi cuối cùng cũng nhìn thấy Triệu Cấu, Anh Phất trăm ngàn cảm xúc lẫn lộn, phảng phất như đã cách một đời một kiếp. Nàng lịm đi trong cảm giác vui sướng và an toàn tột độ. Tới khi từ từ thanh tỉnh, nàng nghe thấy câu đầu tiên mà y mở miệng nói với mình: "Viện Viện hiện giờ đang ở đâu? Có trốn thoát được không?"Bởi thế, nước mắt của nàng liền tuôn rơi.
CHƯƠNG 2: CUNG NHÂN ANH PHẤT - ĐƯỜNG ĐỆ NỞ HOA
Để tránh thu hút phiền phức, nàng vẫn luôn giả trang làm nam, tự làm cho mặt mũi đầu tóc lem luốc để che giấu dung mạo. Bôn ba cùng đám lưu dân chạy nạn rất lâu, nàng mới hay tin Khang vương Triệu Cấu đã xưng đế ở Nam Kinh, không nén được cảm thấy vui mừng muốn khóc, lập tức tiến về Nam Kinh.
Thế nhưng gặp Hoàng đế không phải một việc dễ dàng, nàng lang thang trong thành Nam Kinh rất lâu mới chờ được tới ngày đại xá thiên hạ, y xuất cung tuần tra đường phố. Tới khi cuối cùng cũng nhìn thấy Triệu Cấu, Anh Phất trăm ngàn cảm xúc lẫn lộn, phảng phất như đã cách một đời một kiếp. Nàng lịm đi trong cảm giác vui sướng và an toàn tột độ. Tới khi từ từ thanh tỉnh, nàng nghe thấy câu đầu tiên mà y mở miệng nói với mình: "Viện Viện hiện giờ đang ở đâu? Có trốn thoát được không?"
Bởi thế, nước mắt của nàng liền tuôn rơi.
Nhu Phúc Đế CơTác giả: Milan LadyTruyện Cổ Đại, Truyện Lịch Sử, Truyện Ngôn Tình CHƯƠNG 1: CAO TÔNG TRIỆU CẤU - BÓNG HOA HOA DƯƠNG Lần này chỉ có một mình nàng đang ngồi trên chiếc xích đu dưới tán cây anh đào. Nàng mặc y phục mùa Xuân màu hồng, nhẹ nhàng đung đưa qua lại, biên độ rất nhỏ, hệt như đang ngồi trên ghế lắc, đầu hơi cúi, dáng vẻ buồn chán, khẽ khàng vươn chân ra nhấn nhấn đám cỏ xanh trên mặt đất. Những cánh hoa anh đào chao liệng giữa không trung rồi đậu lại trên người, nàng cũng không đưa tay lên phủi, dần dần tích tụ, hòa tan vào màu sắc trên áo quần, từ xa nhìn lại ngỡ như cả cơ thể được hoa đào đắp thành. Y nhẹ nhàng bước tới, lặng yên vòng qua phía sau nàng, sau đó vươn tay ra đẩy chiếc xích đu một cái, khiến nó bay cao lên. Nàng kinh hãi, vội vã bám chặt lấy dây đu, hoảng hốt quay đầu lại nhìn. Trông thấy y, nàng ngạc nhiên mà vui mừng, nhoẻn cười: "Cửu điện hạ!" Nàng không lập tức quỳ xuống thỉnh an giống các cung nữ bình thường khác mà vẫn cười rạng rỡ ngồi vững trên xích đu, dường như hoàn toàn không có ý định bước xuống. Theo lý mà… CHƯƠNG 2: CUNG NHÂN ANH PHẤT - ĐƯỜNG ĐỆ NỞ HOAĐể tránh thu hút phiền phức, nàng vẫn luôn giả trang làm nam, tự làm cho mặt mũi đầu tóc lem luốc để che giấu dung mạo. Bôn ba cùng đám lưu dân chạy nạn rất lâu, nàng mới hay tin Khang vương Triệu Cấu đã xưng đế ở Nam Kinh, không nén được cảm thấy vui mừng muốn khóc, lập tức tiến về Nam Kinh.Thế nhưng gặp Hoàng đế không phải một việc dễ dàng, nàng lang thang trong thành Nam Kinh rất lâu mới chờ được tới ngày đại xá thiên hạ, y xuất cung tuần tra đường phố. Tới khi cuối cùng cũng nhìn thấy Triệu Cấu, Anh Phất trăm ngàn cảm xúc lẫn lộn, phảng phất như đã cách một đời một kiếp. Nàng lịm đi trong cảm giác vui sướng và an toàn tột độ. Tới khi từ từ thanh tỉnh, nàng nghe thấy câu đầu tiên mà y mở miệng nói với mình: "Viện Viện hiện giờ đang ở đâu? Có trốn thoát được không?"Bởi thế, nước mắt của nàng liền tuôn rơi.