Ba giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống…
Chương 551
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn ChạyTác giả: Nguyệt NhaTruyện Ngôn TìnhBa giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống… CHƯƠNG 551Tống Vy đóng cửa sổ xe lại: “Đi thôi Hạo Tuấn.”Đường Hạo Tuấn khẽ gật đầu, khởi động xe.Tống Vy thấy hướng đi của anh kỳ lạ, có chút ngạc nhiên: “Hạo Tuấn, đây đâu phải đường tới trường mẫu giáo?”“Anh biết, chúng ta không tới trường mẫu giáo đón con.” Đường Hạo Tuấn nhân lúc đợi đèn đỏ, nghiêng đầu nhìn Tống Vy trả lời.Tống Vy nghi hoặc nhìn anh: “Không tới trường mẫu giáo, thế con phải làm sao?”“Mẹ gọi điện thoại cho anh, bảo chúng ta về thẳng biệt thự.” Đường Hạo Tuấn vừa lái xe vừa trả lời.Nghe tiếng mẹ từ miệng anh, trong lòng Tống Vy dâng lên một cảm xúc khác thường.Mới qua một buổi tối, không ngờ anh lại gọi mẹ tự nhiên như vậy.“Đang nghĩ gì thế?” Đường Hạo Tuấn đột nhiên hỏi.Tống Vy lấy lại tinh thần, lắc đầu: “Không có gì, em chỉ đang nghĩ…”Còn chưa nói xong, điện thoại đột nhiên vang lên, cắt đứt lời cô.Không còn cách nào, Tống Vy chỉ đành lấy điện thoại từ trong túi ra, nhìn tên hiển thị, cô nhíu mày lại: “Hạo Tuấn, là giám đốc Đường.”“Đường Hạo Minh?” Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại.Tống Vy gật đầu: “Không biết anh ta gọi cho em làm gì. Nên nghe không?”Cô hỏi anh.Đường Hạo Tuấn khẽ hất cằm: “Nghe đi.”Anh cũng muốn biết Đường Hạo Minh gọi điện thoại cho cô có mục đích gì.Tống Vy nghe Đường Hạo Tuấn nói vậy, không chút do dự, mở loa ngoài nhấn nghe: “Giám đốc Đường, tìm tôi có chuyện gì sao?”Giọng nói cợt nhả của Đường Hạo Minh truyền tới: “Nghe nói cô và Hạo Tuấn kết hôn rồi, chúc mừng nhé.”Tống Vy nhìn Đường Hạo Tuấn, khóe miệng cong lên: “Cảm ơn giám đốc Đường.“Vẫn còn gọi tôi là giám đốc Đường à? Hiện giờ nên thay đổi rồi, gọi tôi là anh cả đi chứ?” Đường Hạo Minh trêu chọc nói.Đường Hạo Tuấn nhíu mày, vẻ mặt rõ ràng có chút không vui.Tống Vy đã nhìn ra. Cô cũng hiểu rõ, hai anh em anh bất hoà, trước giờ anh chưa từng gọi Đường Hạo Minh là anh.Nếu cô gọi, chẳng phải giúp anh thừa nhận người anh này sao.Vậy là Tống Vy làm như không nghe thấy lời của Đường Hạo Minh, nở nụ cười xa cách: “Giám đốc Đường nói thẳng đi thì hơn, tìm tôi có chuyện gì?”“Chậc, đúng là nhạt nhẽo.” Đường Hạo Minh cũng nghe ra Tống Vy không muốn gọi mình là anh, ra vẻ tiếc nuối thở dài, nhưng trên mặt lại không có chút tiếc nuối nào, đẩy gọng kính nói: “Giờ cô đang ở bên cạnh Hạo Tuấn sao?”Tống Vy nhìn về phía Đường Hạo Tuấn.Đường Hạo Tuấn khẽ lắc đầu.Tống Vy hiểu ý gật đầu, nói với điện thoại: “Không, tôi đang lái xe đi đón con, sao thế?”
CHƯƠNG 551
Tống Vy đóng cửa sổ xe lại: “Đi thôi Hạo Tuấn.”
Đường Hạo Tuấn khẽ gật đầu, khởi động xe.
Tống Vy thấy hướng đi của anh kỳ lạ, có chút ngạc nhiên: “Hạo Tuấn, đây đâu phải đường tới trường mẫu giáo?”
“Anh biết, chúng ta không tới trường mẫu giáo đón con.” Đường Hạo Tuấn nhân lúc đợi đèn đỏ, nghiêng đầu nhìn Tống Vy trả lời.
Tống Vy nghi hoặc nhìn anh: “Không tới trường mẫu giáo, thế con phải làm sao?”
“Mẹ gọi điện thoại cho anh, bảo chúng ta về thẳng biệt thự.” Đường Hạo Tuấn vừa lái xe vừa trả lời.
Nghe tiếng mẹ từ miệng anh, trong lòng Tống Vy dâng lên một cảm xúc khác thường.
Mới qua một buổi tối, không ngờ anh lại gọi mẹ tự nhiên như vậy.
“Đang nghĩ gì thế?” Đường Hạo Tuấn đột nhiên hỏi.
Tống Vy lấy lại tinh thần, lắc đầu: “Không có gì, em chỉ đang nghĩ…”
Còn chưa nói xong, điện thoại đột nhiên vang lên, cắt đứt lời cô.
Không còn cách nào, Tống Vy chỉ đành lấy điện thoại từ trong túi ra, nhìn tên hiển thị, cô nhíu mày lại: “Hạo Tuấn, là giám đốc Đường.”
“Đường Hạo Minh?” Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại.
Tống Vy gật đầu: “Không biết anh ta gọi cho em làm gì. Nên nghe không?”
Cô hỏi anh.
Đường Hạo Tuấn khẽ hất cằm: “Nghe đi.”
Anh cũng muốn biết Đường Hạo Minh gọi điện thoại cho cô có mục đích gì.
Tống Vy nghe Đường Hạo Tuấn nói vậy, không chút do dự, mở loa ngoài nhấn nghe: “Giám đốc Đường, tìm tôi có chuyện gì sao?”
Giọng nói cợt nhả của Đường Hạo Minh truyền tới: “Nghe nói cô và Hạo Tuấn kết hôn rồi, chúc mừng nhé.”
Tống Vy nhìn Đường Hạo Tuấn, khóe miệng cong lên: “Cảm ơn giám đốc Đường.
“Vẫn còn gọi tôi là giám đốc Đường à? Hiện giờ nên thay đổi rồi, gọi tôi là anh cả đi chứ?” Đường Hạo Minh trêu chọc nói.
Đường Hạo Tuấn nhíu mày, vẻ mặt rõ ràng có chút không vui.
Tống Vy đã nhìn ra. Cô cũng hiểu rõ, hai anh em anh bất hoà, trước giờ anh chưa từng gọi Đường Hạo Minh là anh.
Nếu cô gọi, chẳng phải giúp anh thừa nhận người anh này sao.
Vậy là Tống Vy làm như không nghe thấy lời của Đường Hạo Minh, nở nụ cười xa cách: “Giám đốc Đường nói thẳng đi thì hơn, tìm tôi có chuyện gì?”
“Chậc, đúng là nhạt nhẽo.” Đường Hạo Minh cũng nghe ra Tống Vy không muốn gọi mình là anh, ra vẻ tiếc nuối thở dài, nhưng trên mặt lại không có chút tiếc nuối nào, đẩy gọng kính nói: “Giờ cô đang ở bên cạnh Hạo Tuấn sao?”
Tống Vy nhìn về phía Đường Hạo Tuấn.
Đường Hạo Tuấn khẽ lắc đầu.
Tống Vy hiểu ý gật đầu, nói với điện thoại: “Không, tôi đang lái xe đi đón con, sao thế?”
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn ChạyTác giả: Nguyệt NhaTruyện Ngôn TìnhBa giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống… CHƯƠNG 551Tống Vy đóng cửa sổ xe lại: “Đi thôi Hạo Tuấn.”Đường Hạo Tuấn khẽ gật đầu, khởi động xe.Tống Vy thấy hướng đi của anh kỳ lạ, có chút ngạc nhiên: “Hạo Tuấn, đây đâu phải đường tới trường mẫu giáo?”“Anh biết, chúng ta không tới trường mẫu giáo đón con.” Đường Hạo Tuấn nhân lúc đợi đèn đỏ, nghiêng đầu nhìn Tống Vy trả lời.Tống Vy nghi hoặc nhìn anh: “Không tới trường mẫu giáo, thế con phải làm sao?”“Mẹ gọi điện thoại cho anh, bảo chúng ta về thẳng biệt thự.” Đường Hạo Tuấn vừa lái xe vừa trả lời.Nghe tiếng mẹ từ miệng anh, trong lòng Tống Vy dâng lên một cảm xúc khác thường.Mới qua một buổi tối, không ngờ anh lại gọi mẹ tự nhiên như vậy.“Đang nghĩ gì thế?” Đường Hạo Tuấn đột nhiên hỏi.Tống Vy lấy lại tinh thần, lắc đầu: “Không có gì, em chỉ đang nghĩ…”Còn chưa nói xong, điện thoại đột nhiên vang lên, cắt đứt lời cô.Không còn cách nào, Tống Vy chỉ đành lấy điện thoại từ trong túi ra, nhìn tên hiển thị, cô nhíu mày lại: “Hạo Tuấn, là giám đốc Đường.”“Đường Hạo Minh?” Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại.Tống Vy gật đầu: “Không biết anh ta gọi cho em làm gì. Nên nghe không?”Cô hỏi anh.Đường Hạo Tuấn khẽ hất cằm: “Nghe đi.”Anh cũng muốn biết Đường Hạo Minh gọi điện thoại cho cô có mục đích gì.Tống Vy nghe Đường Hạo Tuấn nói vậy, không chút do dự, mở loa ngoài nhấn nghe: “Giám đốc Đường, tìm tôi có chuyện gì sao?”Giọng nói cợt nhả của Đường Hạo Minh truyền tới: “Nghe nói cô và Hạo Tuấn kết hôn rồi, chúc mừng nhé.”Tống Vy nhìn Đường Hạo Tuấn, khóe miệng cong lên: “Cảm ơn giám đốc Đường.“Vẫn còn gọi tôi là giám đốc Đường à? Hiện giờ nên thay đổi rồi, gọi tôi là anh cả đi chứ?” Đường Hạo Minh trêu chọc nói.Đường Hạo Tuấn nhíu mày, vẻ mặt rõ ràng có chút không vui.Tống Vy đã nhìn ra. Cô cũng hiểu rõ, hai anh em anh bất hoà, trước giờ anh chưa từng gọi Đường Hạo Minh là anh.Nếu cô gọi, chẳng phải giúp anh thừa nhận người anh này sao.Vậy là Tống Vy làm như không nghe thấy lời của Đường Hạo Minh, nở nụ cười xa cách: “Giám đốc Đường nói thẳng đi thì hơn, tìm tôi có chuyện gì?”“Chậc, đúng là nhạt nhẽo.” Đường Hạo Minh cũng nghe ra Tống Vy không muốn gọi mình là anh, ra vẻ tiếc nuối thở dài, nhưng trên mặt lại không có chút tiếc nuối nào, đẩy gọng kính nói: “Giờ cô đang ở bên cạnh Hạo Tuấn sao?”Tống Vy nhìn về phía Đường Hạo Tuấn.Đường Hạo Tuấn khẽ lắc đầu.Tống Vy hiểu ý gật đầu, nói với điện thoại: “Không, tôi đang lái xe đi đón con, sao thế?”