Ba giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống…
Chương 1124
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn ChạyTác giả: Nguyệt NhaTruyện Ngôn TìnhBa giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống… CHƯƠNG 1124Tống Huyền không ngờ cô lấy ra bằng chứng thật, cả người cô ta bỗng chốc run rẩy, nhìn túi tài liệu màu vàng đất trên giường, trong lòng dâng lên ý muốn rút lui.Cô ta không muốn cầm túi tài liệu này, càng không muốn mở nó ra.Cô ta sợ, sợ phải nhìn thấy cái gọi là bằng chứng trong này.Thấy Tống Huyền chần chừ không có hành động gì, Tống Vy suy nghĩ một lúc, liền hiểu được suy nghĩ của Tống Huyền.Tống Vy bật cười: “Có trốn tránh cũng không trốn được đâu. Bây giờ cô trốn tránh thì sau này cũng sẽ bị người khác biết. Cho nên cần gì phải làm thế? Nếu cô đã không dám mở ra, không sao, Đại Vệ, anh mở ra cho cô ta xem đi.”“Vâng.” Đại Vệ cũng chính là vệ dĩ lúc trước đáp lời, vươn tay lấy túi tài liệu.Con ngươi của Tống Huyền co rút lại, vội chộp lấy túi tài liệu, không để anh ta cướp đi.Tuy nhiên, Đại Vệ hừ một tiếng coi thường, kéo mạnh một cái, túi tài liệu đã lập tức rời khỏi tay của Tống Huyền.“Lật từng trang cho cô ta xem.” Tống Vy lại nói.Đại Vệ làm theo, rút tờ kết quả giám định quan hệ ba con ra, giơ trước mặt của Tống Huyền.Tống Vy lập tức che mắt lại, lắc đầu dữ dội: “Tôi không xem. Tôi không xem. Anh lấy đi đi, tôi không xem đâu!”Tống Vy nhếch môi: “Nhị Nam, cậu lên đi!”Không xem á?Đừng có hòng!Một vệ sĩ khác tên Nhị Nam tiến lên.Anh ta đi tới phía sau Tống Huyền, vươn hai tay ra, một tay dùng sức cố định đầu của cô ta, tay kia ra sức kéo mí mắt của Tống Huyền xuống.Thế là Tống Huyền không nhúc nhích đầu được, mắt cũng chẳng nhắm lại được nên đành bị ép phải xem kết quả giám định.Khi xem đến trang cuối cùng, đến dòng chữ cho biết cô ta và cái người Lâm Quốc Thần gì gì kia là ba con ruột, Tống Huyền không chịu nổi nữa, gào thét như điên.Lâm Quốc Thần, không ngờ lại là Lâm Quốc Thần!Cô ta là con gái của Lâm Quốc Thần!Tống Huyền có biết Lâm Quốc Thần, quen biết từ nhỏ, Tô Thu nói đây là người cậu họ xa của cô ta.Người đó đối xử rất tốt với cô ta, thậm chí có lúc còn nhìn cô ta với ánh mắt trìu mến.Cô ta luôn không hiểu tại sao ông ta lại làm vậy.Thì ra, ông ta đã biết cô ta là con gái mình từ lâu!Nước mắt nước mũi Tống Huyền tèm lem đầy mặt, vẻ mặt ngơ ngác, ánh mắt cũng trống rỗng.Tống Vy biết kết quả này khiến cô ta không cách nào chấp nhận, phải chịu đả kích rất lớn, vậy là cô xua tay gọi hai vệ sĩ lại.Sau khi hai vệ sĩ vừa đi, cả người của Tống Huyền như bị liệt, nằm lì trên giường, hai mắt vô hồn nhìn lên trần nhà.
CHƯƠNG 1124
Tống Huyền không ngờ cô lấy ra bằng chứng thật, cả người cô ta bỗng chốc run rẩy, nhìn túi tài liệu màu vàng đất trên giường, trong lòng dâng lên ý muốn rút lui.
Cô ta không muốn cầm túi tài liệu này, càng không muốn mở nó ra.
Cô ta sợ, sợ phải nhìn thấy cái gọi là bằng chứng trong này.
Thấy Tống Huyền chần chừ không có hành động gì, Tống Vy suy nghĩ một lúc, liền hiểu được suy nghĩ của Tống Huyền.
Tống Vy bật cười: “Có trốn tránh cũng không trốn được đâu. Bây giờ cô trốn tránh thì sau này cũng sẽ bị người khác biết. Cho nên cần gì phải làm thế? Nếu cô đã không dám mở ra, không sao, Đại Vệ, anh mở ra cho cô ta xem đi.”
“Vâng.” Đại Vệ cũng chính là vệ dĩ lúc trước đáp lời, vươn tay lấy túi tài liệu.
Con ngươi của Tống Huyền co rút lại, vội chộp lấy túi tài liệu, không để anh ta cướp đi.
Tuy nhiên, Đại Vệ hừ một tiếng coi thường, kéo mạnh một cái, túi tài liệu đã lập tức rời khỏi tay của Tống Huyền.
“Lật từng trang cho cô ta xem.” Tống Vy lại nói.
Đại Vệ làm theo, rút tờ kết quả giám định quan hệ ba con ra, giơ trước mặt của Tống Huyền.
Tống Vy lập tức che mắt lại, lắc đầu dữ dội: “Tôi không xem. Tôi không xem. Anh lấy đi đi, tôi không xem đâu!”
Tống Vy nhếch môi: “Nhị Nam, cậu lên đi!”
Không xem á?
Đừng có hòng!
Một vệ sĩ khác tên Nhị Nam tiến lên.
Anh ta đi tới phía sau Tống Huyền, vươn hai tay ra, một tay dùng sức cố định đầu của cô ta, tay kia ra sức kéo mí mắt của Tống Huyền xuống.
Thế là Tống Huyền không nhúc nhích đầu được, mắt cũng chẳng nhắm lại được nên đành bị ép phải xem kết quả giám định.
Khi xem đến trang cuối cùng, đến dòng chữ cho biết cô ta và cái người Lâm Quốc Thần gì gì kia là ba con ruột, Tống Huyền không chịu nổi nữa, gào thét như điên.
Lâm Quốc Thần, không ngờ lại là Lâm Quốc Thần!
Cô ta là con gái của Lâm Quốc Thần!
Tống Huyền có biết Lâm Quốc Thần, quen biết từ nhỏ, Tô Thu nói đây là người cậu họ xa của cô ta.
Người đó đối xử rất tốt với cô ta, thậm chí có lúc còn nhìn cô ta với ánh mắt trìu mến.
Cô ta luôn không hiểu tại sao ông ta lại làm vậy.
Thì ra, ông ta đã biết cô ta là con gái mình từ lâu!
Nước mắt nước mũi Tống Huyền tèm lem đầy mặt, vẻ mặt ngơ ngác, ánh mắt cũng trống rỗng.
Tống Vy biết kết quả này khiến cô ta không cách nào chấp nhận, phải chịu đả kích rất lớn, vậy là cô xua tay gọi hai vệ sĩ lại.
Sau khi hai vệ sĩ vừa đi, cả người của Tống Huyền như bị liệt, nằm lì trên giường, hai mắt vô hồn nhìn lên trần nhà.
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn ChạyTác giả: Nguyệt NhaTruyện Ngôn TìnhBa giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống… CHƯƠNG 1124Tống Huyền không ngờ cô lấy ra bằng chứng thật, cả người cô ta bỗng chốc run rẩy, nhìn túi tài liệu màu vàng đất trên giường, trong lòng dâng lên ý muốn rút lui.Cô ta không muốn cầm túi tài liệu này, càng không muốn mở nó ra.Cô ta sợ, sợ phải nhìn thấy cái gọi là bằng chứng trong này.Thấy Tống Huyền chần chừ không có hành động gì, Tống Vy suy nghĩ một lúc, liền hiểu được suy nghĩ của Tống Huyền.Tống Vy bật cười: “Có trốn tránh cũng không trốn được đâu. Bây giờ cô trốn tránh thì sau này cũng sẽ bị người khác biết. Cho nên cần gì phải làm thế? Nếu cô đã không dám mở ra, không sao, Đại Vệ, anh mở ra cho cô ta xem đi.”“Vâng.” Đại Vệ cũng chính là vệ dĩ lúc trước đáp lời, vươn tay lấy túi tài liệu.Con ngươi của Tống Huyền co rút lại, vội chộp lấy túi tài liệu, không để anh ta cướp đi.Tuy nhiên, Đại Vệ hừ một tiếng coi thường, kéo mạnh một cái, túi tài liệu đã lập tức rời khỏi tay của Tống Huyền.“Lật từng trang cho cô ta xem.” Tống Vy lại nói.Đại Vệ làm theo, rút tờ kết quả giám định quan hệ ba con ra, giơ trước mặt của Tống Huyền.Tống Vy lập tức che mắt lại, lắc đầu dữ dội: “Tôi không xem. Tôi không xem. Anh lấy đi đi, tôi không xem đâu!”Tống Vy nhếch môi: “Nhị Nam, cậu lên đi!”Không xem á?Đừng có hòng!Một vệ sĩ khác tên Nhị Nam tiến lên.Anh ta đi tới phía sau Tống Huyền, vươn hai tay ra, một tay dùng sức cố định đầu của cô ta, tay kia ra sức kéo mí mắt của Tống Huyền xuống.Thế là Tống Huyền không nhúc nhích đầu được, mắt cũng chẳng nhắm lại được nên đành bị ép phải xem kết quả giám định.Khi xem đến trang cuối cùng, đến dòng chữ cho biết cô ta và cái người Lâm Quốc Thần gì gì kia là ba con ruột, Tống Huyền không chịu nổi nữa, gào thét như điên.Lâm Quốc Thần, không ngờ lại là Lâm Quốc Thần!Cô ta là con gái của Lâm Quốc Thần!Tống Huyền có biết Lâm Quốc Thần, quen biết từ nhỏ, Tô Thu nói đây là người cậu họ xa của cô ta.Người đó đối xử rất tốt với cô ta, thậm chí có lúc còn nhìn cô ta với ánh mắt trìu mến.Cô ta luôn không hiểu tại sao ông ta lại làm vậy.Thì ra, ông ta đã biết cô ta là con gái mình từ lâu!Nước mắt nước mũi Tống Huyền tèm lem đầy mặt, vẻ mặt ngơ ngác, ánh mắt cũng trống rỗng.Tống Vy biết kết quả này khiến cô ta không cách nào chấp nhận, phải chịu đả kích rất lớn, vậy là cô xua tay gọi hai vệ sĩ lại.Sau khi hai vệ sĩ vừa đi, cả người của Tống Huyền như bị liệt, nằm lì trên giường, hai mắt vô hồn nhìn lên trần nhà.