Ba giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống…
Chương 1690
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn ChạyTác giả: Nguyệt NhaTruyện Ngôn TìnhBa giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống… CHƯƠNG 1690Tuy nhiên, Tống Vy lại nghiêm túc nhìn cô: “Giang Hạ, cậu không biết sao?”“Biết gì chứ?” Giang Hạ chớp mắt.Tống Vy thở dài nói: “Tô Cẩm Thành thích cậu đấy.”Lúc này cô mới biết rằng Giang Hạ hoàn toàn không biết gì về tình cảm của Tô Cẩm Thành dành cho cô.Qủa nhiên, sau khi nghe Tống Vy nói điều này, Giang Hạ đã vô cùng kinh ngạc: “Cậu nói gì? Anh Cẩm Thành, anh… anh ấy thích tớ sao?”cô sửng sốt đến mức lắp bắp không nói nên lời.Tống Vy bất lực lắc đầu: “Cậu thật không nhạy bén gì cả, rõ ràng như vậy còn không nhận ra.”Giang Hạ ngẩn người ngồi xuống lại sô pha: “Làm sao tớ biết được, tớ với anh Cẩm Thành đã không gặp 20 năm, tớ đã quên anh ấy từ lâu rồi, nếu không phải là do anh ấy đột nhiên quay về thì cả đời này có lẽ tớ không nhớ anh ấy đã từng xuất hiện trong cuộc đời tớ đấy, vậy nên làm sao tớ có thể nghĩ rằng anh Cẩm Thành thích tớ chứ.”Qủa thật là ngày hôm đó khi xem phim, Giang Hạ thực sự từng có cảm giác như vậy, cô cảm thấy rằng Tô Cẩm Thành hình như thích mình.Nhưng sau đó chính cô đã phủ nhận cảm giác đó, cho rằng điều đó là không thể.Bởi vì bọn họ đã xa cách 20 năm, Tô Cẩm Thành làm sao có thể thích cô ấy được.Hơn nữa khi xa nhau, bọn họ đều là trẻ con, mà trẻ con thì hiểu được tình cảm là gì chứ.Nhưng bây giờ, cô ấy mới biết rằng Tô Cẩm Thành thực sự dành tình cảm cho mình.“Đó là sự thật đấy, lúc đầu tớ cũng không nghĩ anh ấy thích cậu đâu, nhưng sau đó tớ nhận ra Tô Cẩm Thành rất nghiêm túc, anh ấy thật sự thích cậu đó, Giang Hạ à, cậu nghĩ sao?” Tống Vy cũng ngồi xuống.Giang Hạ mở miệng ngập ngừng: “Tớ… tớ nghĩ sao à?”“Ừ, cậu định chấp nhận Tô Cẩm Thành, hay là…”“Không, tớ không thể chấp nhận anh ấy.” Giang Hạ đột nhiên trở nên kích động nói: “Tớ không yêu anh Cẩm Thành, tớ chỉ coi anh ấy như anh trai, cho nên tớ nhất định không thể chấp nhận anh ấy.”“Giang Hạ à, tớ biết cậu không yêu anh ấy, tớ biết trái tim cậu vẫn luôn hướng về Kiều Phàm, nhưng cậu biết rõ Kiều Phàm là người như thế nào mà, cậu với Kiều Phàm căn bản không có khả năng đến được với nhau, với tư cách là bạn thân của cậu, thật lòng mà nói, tớ không muốn nhìn thấy cậu bị mắc kẹt trong thứ tình cảm đau khổ này, tớ luôn hy vọng cậu hạnh phúc, vì vậy tớ cảm thấy cậu tốt nhất nên từ bỏ thứ tình cảm một lòng một dạ dành cho Kiều Phàm đi, chuyển sự chú ý sang người đàn ông khác. Đến lúc đó, cậu sẽ phát hiện thực ra trên thế giới này còn có người đàn ông khác xứng đáng với tình yêu của cậu hơn Kiều Phàm.”Tống Vy ngồi sát tới bên cạnh Giang Hạ, đặt tay lên vai cô ấy, vỗ nhẹ an ủi: “Giang Hạ, cậu phải hiểu rằng ngay từ lúc cậu bắt đầu có tình cảm với Kiều Phàm đã sai rồi, cậu không đợi được anh ấy, cũng không thể khiến trái tim của anh ấy rung động, trong mắt cậu không nên chỉ có duy nhất anh ấy, hãy nghĩ đến cô chú, hai người bọn họ nhất định cũng không muốn cậu vì Kiều Phàm mà đau khổ như vậy, họ chắc hẳn rất muốn cậu bắt đầu một thứ tình cảm mới, yêu một người đàn ông khác, tớ biết cậu không yêu Tô Cẩm Thành, nhưng sao cậu không thử yêu anh ấy, chấp nhận tình yêu của anh ấy.”“Thử yêu anh ấy? Chấp nhận anh ấy sao?” Giang Hạ cụp mắt xuống.Tống Vy gật đầu: “Đúng vậy, có thể đến cuối cùng cậu sẽ cảm thấy anh ấy là người phù hợp với mình thì sao, chẳng phải cậu đã nói thà ở bên người yêu mình còn hơn ở bên người không yêu mình sao? Vậy nên Giang Hạ à, bước đi này, sao cậu không thử xem, thử bắt đầu một thứ tình cảm mới.”
CHƯƠNG 1690
Tuy nhiên, Tống Vy lại nghiêm túc nhìn cô: “Giang Hạ, cậu không biết sao?”
“Biết gì chứ?” Giang Hạ chớp mắt.
Tống Vy thở dài nói: “Tô Cẩm Thành thích cậu đấy.”
Lúc này cô mới biết rằng Giang Hạ hoàn toàn không biết gì về tình cảm của Tô Cẩm Thành dành cho cô.
Qủa nhiên, sau khi nghe Tống Vy nói điều này, Giang Hạ đã vô cùng kinh ngạc: “Cậu nói gì? Anh Cẩm Thành, anh… anh ấy thích tớ sao?”
cô sửng sốt đến mức lắp bắp không nói nên lời.
Tống Vy bất lực lắc đầu: “Cậu thật không nhạy bén gì cả, rõ ràng như vậy còn không nhận ra.”
Giang Hạ ngẩn người ngồi xuống lại sô pha: “Làm sao tớ biết được, tớ với anh Cẩm Thành đã không gặp 20 năm, tớ đã quên anh ấy từ lâu rồi, nếu không phải là do anh ấy đột nhiên quay về thì cả đời này có lẽ tớ không nhớ anh ấy đã từng xuất hiện trong cuộc đời tớ đấy, vậy nên làm sao tớ có thể nghĩ rằng anh Cẩm Thành thích tớ chứ.”
Qủa thật là ngày hôm đó khi xem phim, Giang Hạ thực sự từng có cảm giác như vậy, cô cảm thấy rằng Tô Cẩm Thành hình như thích mình.
Nhưng sau đó chính cô đã phủ nhận cảm giác đó, cho rằng điều đó là không thể.
Bởi vì bọn họ đã xa cách 20 năm, Tô Cẩm Thành làm sao có thể thích cô ấy được.
Hơn nữa khi xa nhau, bọn họ đều là trẻ con, mà trẻ con thì hiểu được tình cảm là gì chứ.
Nhưng bây giờ, cô ấy mới biết rằng Tô Cẩm Thành thực sự dành tình cảm cho mình.
“Đó là sự thật đấy, lúc đầu tớ cũng không nghĩ anh ấy thích cậu đâu, nhưng sau đó tớ nhận ra Tô Cẩm Thành rất nghiêm túc, anh ấy thật sự thích cậu đó, Giang Hạ à, cậu nghĩ sao?” Tống Vy cũng ngồi xuống.
Giang Hạ mở miệng ngập ngừng: “Tớ… tớ nghĩ sao à?”
“Ừ, cậu định chấp nhận Tô Cẩm Thành, hay là…”
“Không, tớ không thể chấp nhận anh ấy.” Giang Hạ đột nhiên trở nên kích động nói: “Tớ không yêu anh Cẩm Thành, tớ chỉ coi anh ấy như anh trai, cho nên tớ nhất định không thể chấp nhận anh ấy.”
“Giang Hạ à, tớ biết cậu không yêu anh ấy, tớ biết trái tim cậu vẫn luôn hướng về Kiều Phàm, nhưng cậu biết rõ Kiều Phàm là người như thế nào mà, cậu với Kiều Phàm căn bản không có khả năng đến được với nhau, với tư cách là bạn thân của cậu, thật lòng mà nói, tớ không muốn nhìn thấy cậu bị mắc kẹt trong thứ tình cảm đau khổ này, tớ luôn hy vọng cậu hạnh phúc, vì vậy tớ cảm thấy cậu tốt nhất nên từ bỏ thứ tình cảm một lòng một dạ dành cho Kiều Phàm đi, chuyển sự chú ý sang người đàn ông khác. Đến lúc đó, cậu sẽ phát hiện thực ra trên thế giới này còn có người đàn ông khác xứng đáng với tình yêu của cậu hơn Kiều Phàm.”
Tống Vy ngồi sát tới bên cạnh Giang Hạ, đặt tay lên vai cô ấy, vỗ nhẹ an ủi: “Giang Hạ, cậu phải hiểu rằng ngay từ lúc cậu bắt đầu có tình cảm với Kiều Phàm đã sai rồi, cậu không đợi được anh ấy, cũng không thể khiến trái tim của anh ấy rung động, trong mắt cậu không nên chỉ có duy nhất anh ấy, hãy nghĩ đến cô chú, hai người bọn họ nhất định cũng không muốn cậu vì Kiều Phàm mà đau khổ như vậy, họ chắc hẳn rất muốn cậu bắt đầu một thứ tình cảm mới, yêu một người đàn ông khác, tớ biết cậu không yêu Tô Cẩm Thành, nhưng sao cậu không thử yêu anh ấy, chấp nhận tình yêu của anh ấy.”
“Thử yêu anh ấy? Chấp nhận anh ấy sao?” Giang Hạ cụp mắt xuống.
Tống Vy gật đầu: “Đúng vậy, có thể đến cuối cùng cậu sẽ cảm thấy anh ấy là người phù hợp với mình thì sao, chẳng phải cậu đã nói thà ở bên người yêu mình còn hơn ở bên người không yêu mình sao? Vậy nên Giang Hạ à, bước đi này, sao cậu không thử xem, thử bắt đầu một thứ tình cảm mới.”
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn ChạyTác giả: Nguyệt NhaTruyện Ngôn TìnhBa giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống… CHƯƠNG 1690Tuy nhiên, Tống Vy lại nghiêm túc nhìn cô: “Giang Hạ, cậu không biết sao?”“Biết gì chứ?” Giang Hạ chớp mắt.Tống Vy thở dài nói: “Tô Cẩm Thành thích cậu đấy.”Lúc này cô mới biết rằng Giang Hạ hoàn toàn không biết gì về tình cảm của Tô Cẩm Thành dành cho cô.Qủa nhiên, sau khi nghe Tống Vy nói điều này, Giang Hạ đã vô cùng kinh ngạc: “Cậu nói gì? Anh Cẩm Thành, anh… anh ấy thích tớ sao?”cô sửng sốt đến mức lắp bắp không nói nên lời.Tống Vy bất lực lắc đầu: “Cậu thật không nhạy bén gì cả, rõ ràng như vậy còn không nhận ra.”Giang Hạ ngẩn người ngồi xuống lại sô pha: “Làm sao tớ biết được, tớ với anh Cẩm Thành đã không gặp 20 năm, tớ đã quên anh ấy từ lâu rồi, nếu không phải là do anh ấy đột nhiên quay về thì cả đời này có lẽ tớ không nhớ anh ấy đã từng xuất hiện trong cuộc đời tớ đấy, vậy nên làm sao tớ có thể nghĩ rằng anh Cẩm Thành thích tớ chứ.”Qủa thật là ngày hôm đó khi xem phim, Giang Hạ thực sự từng có cảm giác như vậy, cô cảm thấy rằng Tô Cẩm Thành hình như thích mình.Nhưng sau đó chính cô đã phủ nhận cảm giác đó, cho rằng điều đó là không thể.Bởi vì bọn họ đã xa cách 20 năm, Tô Cẩm Thành làm sao có thể thích cô ấy được.Hơn nữa khi xa nhau, bọn họ đều là trẻ con, mà trẻ con thì hiểu được tình cảm là gì chứ.Nhưng bây giờ, cô ấy mới biết rằng Tô Cẩm Thành thực sự dành tình cảm cho mình.“Đó là sự thật đấy, lúc đầu tớ cũng không nghĩ anh ấy thích cậu đâu, nhưng sau đó tớ nhận ra Tô Cẩm Thành rất nghiêm túc, anh ấy thật sự thích cậu đó, Giang Hạ à, cậu nghĩ sao?” Tống Vy cũng ngồi xuống.Giang Hạ mở miệng ngập ngừng: “Tớ… tớ nghĩ sao à?”“Ừ, cậu định chấp nhận Tô Cẩm Thành, hay là…”“Không, tớ không thể chấp nhận anh ấy.” Giang Hạ đột nhiên trở nên kích động nói: “Tớ không yêu anh Cẩm Thành, tớ chỉ coi anh ấy như anh trai, cho nên tớ nhất định không thể chấp nhận anh ấy.”“Giang Hạ à, tớ biết cậu không yêu anh ấy, tớ biết trái tim cậu vẫn luôn hướng về Kiều Phàm, nhưng cậu biết rõ Kiều Phàm là người như thế nào mà, cậu với Kiều Phàm căn bản không có khả năng đến được với nhau, với tư cách là bạn thân của cậu, thật lòng mà nói, tớ không muốn nhìn thấy cậu bị mắc kẹt trong thứ tình cảm đau khổ này, tớ luôn hy vọng cậu hạnh phúc, vì vậy tớ cảm thấy cậu tốt nhất nên từ bỏ thứ tình cảm một lòng một dạ dành cho Kiều Phàm đi, chuyển sự chú ý sang người đàn ông khác. Đến lúc đó, cậu sẽ phát hiện thực ra trên thế giới này còn có người đàn ông khác xứng đáng với tình yêu của cậu hơn Kiều Phàm.”Tống Vy ngồi sát tới bên cạnh Giang Hạ, đặt tay lên vai cô ấy, vỗ nhẹ an ủi: “Giang Hạ, cậu phải hiểu rằng ngay từ lúc cậu bắt đầu có tình cảm với Kiều Phàm đã sai rồi, cậu không đợi được anh ấy, cũng không thể khiến trái tim của anh ấy rung động, trong mắt cậu không nên chỉ có duy nhất anh ấy, hãy nghĩ đến cô chú, hai người bọn họ nhất định cũng không muốn cậu vì Kiều Phàm mà đau khổ như vậy, họ chắc hẳn rất muốn cậu bắt đầu một thứ tình cảm mới, yêu một người đàn ông khác, tớ biết cậu không yêu Tô Cẩm Thành, nhưng sao cậu không thử yêu anh ấy, chấp nhận tình yêu của anh ấy.”“Thử yêu anh ấy? Chấp nhận anh ấy sao?” Giang Hạ cụp mắt xuống.Tống Vy gật đầu: “Đúng vậy, có thể đến cuối cùng cậu sẽ cảm thấy anh ấy là người phù hợp với mình thì sao, chẳng phải cậu đã nói thà ở bên người yêu mình còn hơn ở bên người không yêu mình sao? Vậy nên Giang Hạ à, bước đi này, sao cậu không thử xem, thử bắt đầu một thứ tình cảm mới.”