Tác giả:

Ba giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống…

Chương 1811

Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn ChạyTác giả: Nguyệt NhaTruyện Ngôn TìnhBa giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống… CHƯƠNG 1811“Tôi dám nói như vậy, đương nhiên là có bằng chứng.” Giang Vân Khê cười đắc ý, sau đó chỉ vào xấp ảnh trên bàn trước mặt mình: “Bằng chứng của tôi chính là những tấm ảnh này, những tấm ảnh này đều là ảnh so sánh, trên đó là tác phẩm của kẻ ăn cắp ý tưởng Tống Vy và tác phẩm của nhà thiết kế gốc, các anh xem xong sẽ biết điều tôi nói có phải là thật hay không hay!”Nghe thấy cô ta nói bức ảnh chính là bằng chứng, mọi người lần lượt đứng dậy.“Xong rồi, bây giờ tôi bắt đầu tin tưởng cô Tống là kẻ ăn cắp ý tưởng, người ta đã đưa ra bằng chứng rồi.”“Tôi cũng vậy.”“Không, tôi vẫn không tin, tài hoa của cô Tống, tôi đã nhìn thấy, cô ấy tuyệt đối không thể ăn cắp ý tưởng.”“Không sai, không sai.”Có người bắt đầu trở mặt nghiêng về phía Giang Vân Khê, tin tưởng Tống Vy ăn cắp ý tưởng, cũng có người vẫn giữ nguyên suy nghĩ ban đầu, không tin Tống Vy sao chép ý tưởng.Tóm lại, tình hình ở hiện trường vô cùng hỗn loạn.Người tin Tống Vy sao chép chắc chắn nhiều hơn rất nhiều người tin tưởng không sao chép.Nên tình hình ở hiện trường, vô cùng bất lợi cho Tống Vy.Nhưng Tống Vy vẫn không hề hoảng loạn, còn lười biếng dựa vào ghế, yên tĩnh nhìn cảnh tượng náo loạn ở bên dưới.Giang Vân Khê cứ nghĩ là mình đưa ra được bằng chứng là có thể nhìn thấy dáng vẻ hoảng loạn, sợ hãi của Tống Vy.Nhưng nhìn thấy dáng vẻ thản nhiên, bình tĩnh kia của Tống Vy, lông mày nhíu chặt lại, trong lòng rất khó chịu.Chuyện gì đây?Cô ta đã đưa ra được bằng chứng rồi, tại sao Tống Vy vẫn là cái dáng vẻ kia?Tống Vy không sợ hãi, không hoảng loạn sao?Giang Vân Khê luôn cảm thấy dáng vẻ này của Tống Vy rất không tôn trọng cô ta.Cô ta đã vất vả tìm chứng cứ lâu như vậy, chính là để vạch trần Tống Vy, mà đương sự như Tống Vy lại không hoảng loạn, không lo lắng, không hề sợ hãi.Thật sự khiến cô ta khó có thể chấp nhận được.Nhưng rất nhanh, Giang Vân Khê đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình, lạnh lùng cười một tiếng.Cũng vì cô ta cảm thấy, bây giờ Tống Vy không phải không hoảng loạn, trong lòng chắc chắn đã vô cùng hoảng loạn rồi, chỉ là bên ngoài che giấu rất tốt mà thôi.Bởi vì thể hiện ra dáng vẻ bình tĩnh, mới khiến người khác cảm thấy cô không sao chép.Nhưng sao chép chính là sao chép, bằng chứng đều đã ở đây, không phải thể hiện bình tĩnh, có nghĩa là không sao chép.Hừ, cứ đợi đi, cô ta sẽ lập tức đánh Tống Vy xuống địa ngục.Giang Vân Khê cười vui vẻ, sau đó cầm bức ảnh lên, nhìn MC: “Đây chính là bằng chứng, tôi hi vọng anh công khai những bằng chứng này, để mọi người xem xem rốt cuộc cô ta có sao chép hay không.”“Đúng vậy, tôi ủng hộ.”“Tôi cũng ủng hộ.”Cho dù là tuyển thủ tin tưởng Tống Vy sao chép, hay là không tin tưởng Tống Vy sao chép, đều đồng ý ban tổ chức công khai những bức ảnh này.

CHƯƠNG 1811

“Tôi dám nói như vậy, đương nhiên là có bằng chứng.” Giang Vân Khê cười đắc ý, sau đó chỉ vào xấp ảnh trên bàn trước mặt mình: “Bằng chứng của tôi chính là những tấm ảnh này, những tấm ảnh này đều là ảnh so sánh, trên đó là tác phẩm của kẻ ăn cắp ý tưởng Tống Vy và tác phẩm của nhà thiết kế gốc, các anh xem xong sẽ biết điều tôi nói có phải là thật hay không hay!”

Nghe thấy cô ta nói bức ảnh chính là bằng chứng, mọi người lần lượt đứng dậy.

“Xong rồi, bây giờ tôi bắt đầu tin tưởng cô Tống là kẻ ăn cắp ý tưởng, người ta đã đưa ra bằng chứng rồi.”

“Tôi cũng vậy.”

“Không, tôi vẫn không tin, tài hoa của cô Tống, tôi đã nhìn thấy, cô ấy tuyệt đối không thể ăn cắp ý tưởng.”

“Không sai, không sai.”

Có người bắt đầu trở mặt nghiêng về phía Giang Vân Khê, tin tưởng Tống Vy ăn cắp ý tưởng, cũng có người vẫn giữ nguyên suy nghĩ ban đầu, không tin Tống Vy sao chép ý tưởng.

Tóm lại, tình hình ở hiện trường vô cùng hỗn loạn.

Người tin Tống Vy sao chép chắc chắn nhiều hơn rất nhiều người tin tưởng không sao chép.

Nên tình hình ở hiện trường, vô cùng bất lợi cho Tống Vy.

Nhưng Tống Vy vẫn không hề hoảng loạn, còn lười biếng dựa vào ghế, yên tĩnh nhìn cảnh tượng náo loạn ở bên dưới.

Giang Vân Khê cứ nghĩ là mình đưa ra được bằng chứng là có thể nhìn thấy dáng vẻ hoảng loạn, sợ hãi của Tống Vy.

Nhưng nhìn thấy dáng vẻ thản nhiên, bình tĩnh kia của Tống Vy, lông mày nhíu chặt lại, trong lòng rất khó chịu.

Chuyện gì đây?

Cô ta đã đưa ra được bằng chứng rồi, tại sao Tống Vy vẫn là cái dáng vẻ kia?

Tống Vy không sợ hãi, không hoảng loạn sao?

Giang Vân Khê luôn cảm thấy dáng vẻ này của Tống Vy rất không tôn trọng cô ta.

Cô ta đã vất vả tìm chứng cứ lâu như vậy, chính là để vạch trần Tống Vy, mà đương sự như Tống Vy lại không hoảng loạn, không lo lắng, không hề sợ hãi.

Thật sự khiến cô ta khó có thể chấp nhận được.

Nhưng rất nhanh, Giang Vân Khê đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình, lạnh lùng cười một tiếng.

Cũng vì cô ta cảm thấy, bây giờ Tống Vy không phải không hoảng loạn, trong lòng chắc chắn đã vô cùng hoảng loạn rồi, chỉ là bên ngoài che giấu rất tốt mà thôi.

Bởi vì thể hiện ra dáng vẻ bình tĩnh, mới khiến người khác cảm thấy cô không sao chép.

Nhưng sao chép chính là sao chép, bằng chứng đều đã ở đây, không phải thể hiện bình tĩnh, có nghĩa là không sao chép.

Hừ, cứ đợi đi, cô ta sẽ lập tức đánh Tống Vy xuống địa ngục.

Giang Vân Khê cười vui vẻ, sau đó cầm bức ảnh lên, nhìn MC: “Đây chính là bằng chứng, tôi hi vọng anh công khai những bằng chứng này, để mọi người xem xem rốt cuộc cô ta có sao chép hay không.”

“Đúng vậy, tôi ủng hộ.”

“Tôi cũng ủng hộ.”

Cho dù là tuyển thủ tin tưởng Tống Vy sao chép, hay là không tin tưởng Tống Vy sao chép, đều đồng ý ban tổ chức công khai những bức ảnh này.

Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn ChạyTác giả: Nguyệt NhaTruyện Ngôn TìnhBa giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống… CHƯƠNG 1811“Tôi dám nói như vậy, đương nhiên là có bằng chứng.” Giang Vân Khê cười đắc ý, sau đó chỉ vào xấp ảnh trên bàn trước mặt mình: “Bằng chứng của tôi chính là những tấm ảnh này, những tấm ảnh này đều là ảnh so sánh, trên đó là tác phẩm của kẻ ăn cắp ý tưởng Tống Vy và tác phẩm của nhà thiết kế gốc, các anh xem xong sẽ biết điều tôi nói có phải là thật hay không hay!”Nghe thấy cô ta nói bức ảnh chính là bằng chứng, mọi người lần lượt đứng dậy.“Xong rồi, bây giờ tôi bắt đầu tin tưởng cô Tống là kẻ ăn cắp ý tưởng, người ta đã đưa ra bằng chứng rồi.”“Tôi cũng vậy.”“Không, tôi vẫn không tin, tài hoa của cô Tống, tôi đã nhìn thấy, cô ấy tuyệt đối không thể ăn cắp ý tưởng.”“Không sai, không sai.”Có người bắt đầu trở mặt nghiêng về phía Giang Vân Khê, tin tưởng Tống Vy ăn cắp ý tưởng, cũng có người vẫn giữ nguyên suy nghĩ ban đầu, không tin Tống Vy sao chép ý tưởng.Tóm lại, tình hình ở hiện trường vô cùng hỗn loạn.Người tin Tống Vy sao chép chắc chắn nhiều hơn rất nhiều người tin tưởng không sao chép.Nên tình hình ở hiện trường, vô cùng bất lợi cho Tống Vy.Nhưng Tống Vy vẫn không hề hoảng loạn, còn lười biếng dựa vào ghế, yên tĩnh nhìn cảnh tượng náo loạn ở bên dưới.Giang Vân Khê cứ nghĩ là mình đưa ra được bằng chứng là có thể nhìn thấy dáng vẻ hoảng loạn, sợ hãi của Tống Vy.Nhưng nhìn thấy dáng vẻ thản nhiên, bình tĩnh kia của Tống Vy, lông mày nhíu chặt lại, trong lòng rất khó chịu.Chuyện gì đây?Cô ta đã đưa ra được bằng chứng rồi, tại sao Tống Vy vẫn là cái dáng vẻ kia?Tống Vy không sợ hãi, không hoảng loạn sao?Giang Vân Khê luôn cảm thấy dáng vẻ này của Tống Vy rất không tôn trọng cô ta.Cô ta đã vất vả tìm chứng cứ lâu như vậy, chính là để vạch trần Tống Vy, mà đương sự như Tống Vy lại không hoảng loạn, không lo lắng, không hề sợ hãi.Thật sự khiến cô ta khó có thể chấp nhận được.Nhưng rất nhanh, Giang Vân Khê đã điều chỉnh lại tâm trạng của mình, lạnh lùng cười một tiếng.Cũng vì cô ta cảm thấy, bây giờ Tống Vy không phải không hoảng loạn, trong lòng chắc chắn đã vô cùng hoảng loạn rồi, chỉ là bên ngoài che giấu rất tốt mà thôi.Bởi vì thể hiện ra dáng vẻ bình tĩnh, mới khiến người khác cảm thấy cô không sao chép.Nhưng sao chép chính là sao chép, bằng chứng đều đã ở đây, không phải thể hiện bình tĩnh, có nghĩa là không sao chép.Hừ, cứ đợi đi, cô ta sẽ lập tức đánh Tống Vy xuống địa ngục.Giang Vân Khê cười vui vẻ, sau đó cầm bức ảnh lên, nhìn MC: “Đây chính là bằng chứng, tôi hi vọng anh công khai những bằng chứng này, để mọi người xem xem rốt cuộc cô ta có sao chép hay không.”“Đúng vậy, tôi ủng hộ.”“Tôi cũng ủng hộ.”Cho dù là tuyển thủ tin tưởng Tống Vy sao chép, hay là không tin tưởng Tống Vy sao chép, đều đồng ý ban tổ chức công khai những bức ảnh này.

Chương 1811