Ba giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống…
Chương 2136
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn ChạyTác giả: Nguyệt NhaTruyện Ngôn TìnhBa giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống… Chương 2136Cô đặt khay xuống đất, sau đó giơ tay lên gõ cửa.Trong phòng, lúc này Tống Vy lúc này đang chườm mắt.Vừa rồi đã khóc một trận, hiện tại mắt có chút sưng, ngày mai lại phải tiếp tục tham gia cuộc thi rồi, nếu bây giờ không xử lý một chút, sợ rằng ngày mai sẽ không thể gặp người khác được.Đột nhiên, đúng lúc Tống Vy chuẩn bị thay khăn mới thì lại đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.Cô vội vàng đặt khăn mặt xuống, đứng dậy khỏi bàn trang điểm, trên mặt lộ ra ý cười vui mừng kinh ngạc.Bây giờ đã là buổi tối, người giúp việc sẽ không tới, Châu Ánh cũng sẽ không tới, như vậy chắc chắc chính là Đường Hạo Tuấn.Tuy rằng Đường Hạo Tuấn gõ cửa có chút kỳ lạ, dù sao đây cũng là phòng của anh.Nhưng vừa rồi không phải mình đã đuổi anh ra ngoài rồi sao, e rằng anh cũng không tiện trực tiếp bước vào, sợ chọc cô tức giận nên mới đổi thành gõ cửa.Nghĩ đến đây, Tống Vy cũng không thèm hỏi người bên ngoài là ai, bởi vì cô đã tin chắc rằng đó chính là Đường Hạo Tuấn, vì vậy mới bước thẳng tới cửa, chuẩn bị mở cửa.Cô nghĩ rằng lúc này anh quay lại có lẽ là muốn thỏa hiệp rồi, bằng lòng để cô ở lại.Càng nghĩ càng thấy vui, trên mặt Tống Vy hiện ra ý cười.Nhưng khi ra đến cửa, vì không muốn người đàn ông bên ngoài nhìn ra được mình đang vui mừng vào lúc này nên cô hít một hơi thật sâu, đè nén ý cười xuống, cố ý ra vẻ lạnh lùng và mở cửa ra: “Không phải anh muốn…”“Vy Vy.” Tống Vy chưa kịp nói hết lời đã bị Trần Châu Ánh ở ngoài cửa cắt ngang.Trần Châu Ánh nhìn Tống Vy, híp mắt cười nói: “Nhìn thấy tớ có vui không?”“…” Tống Vy nhìn thấy Trần Châu Ánh, không trả lời câu hỏi của cô ấy, nhưng trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: “Sao lại là cậu?”“Tại sao không thể là tớ?” Trần Châu Ánh bưng khay lên, sau đó nghĩ tới điều gì đó, trên mặt nở nụ cười xấu xa: “Vy Vy, không phải là cậu đang nghĩ rằng là sếp Đường đấy chứ?”Tống Vy cắn môi không nói gì, nhưng ý tứ đã quá rõ ràng.Cô quả thực tưởng rằng là Đường Hạo Tuấn.Nhìn thấy dáng vẻ ngầm thừa nhận của Tống Vy, Trần Châu Ánh nhún vai: “Đáng tiếc, không phải là sếp Đường mà là tớ, nhìn thấy tớ rất thất vọng đúng không, Vy Vy?”Tống Vy liếc nhìn cô ấy một cái rồi xoay người bước vào phòng.Thật ra, đúng như cô ấy nói, cô quả thực có chút thất vọng.Cô còn tưởng rằng Đường Hạo Tuấn đã nghĩ thông rồi, định nhượng bộ một bước để cô ở lại, trong lòng đang tràn đầy vui mừng, kết quả người ngoài cửa lại không phải là Đường Hạo Tuấn.Nếu không phải Đường Hạo Tuấn, có nghĩa là Đường Hạo Tuấn vẫn chưa nghĩ thông, vẫn không có ý định để cô ở lại.Nếu đã như vậy, cô không thất vọng mới lạ.Phải biết rằng, Đường Hạo Tuấn luôn chiều theo ý cô, mà cô cũng quen với sự nghe lời của anh rồi, thậm chí bị sự nghe lời của anh chiều hư rồi.
Chương 2136
Cô đặt khay xuống đất, sau đó giơ tay lên gõ cửa.
Trong phòng, lúc này Tống Vy lúc này đang chườm mắt.
Vừa rồi đã khóc một trận, hiện tại mắt có chút sưng, ngày mai lại phải tiếp tục tham gia cuộc thi rồi, nếu bây giờ không xử lý một chút, sợ rằng ngày mai sẽ không thể gặp người khác được.
Đột nhiên, đúng lúc Tống Vy chuẩn bị thay khăn mới thì lại đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.
Cô vội vàng đặt khăn mặt xuống, đứng dậy khỏi bàn trang điểm, trên mặt lộ ra ý cười vui mừng kinh ngạc.
Bây giờ đã là buổi tối, người giúp việc sẽ không tới, Châu Ánh cũng sẽ không tới, như vậy chắc chắc chính là Đường Hạo Tuấn.
Tuy rằng Đường Hạo Tuấn gõ cửa có chút kỳ lạ, dù sao đây cũng là phòng của anh.
Nhưng vừa rồi không phải mình đã đuổi anh ra ngoài rồi sao, e rằng anh cũng không tiện trực tiếp bước vào, sợ chọc cô tức giận nên mới đổi thành gõ cửa.
Nghĩ đến đây, Tống Vy cũng không thèm hỏi người bên ngoài là ai, bởi vì cô đã tin chắc rằng đó chính là Đường Hạo Tuấn, vì vậy mới bước thẳng tới cửa, chuẩn bị mở cửa.
Cô nghĩ rằng lúc này anh quay lại có lẽ là muốn thỏa hiệp rồi, bằng lòng để cô ở lại.
Càng nghĩ càng thấy vui, trên mặt Tống Vy hiện ra ý cười.
Nhưng khi ra đến cửa, vì không muốn người đàn ông bên ngoài nhìn ra được mình đang vui mừng vào lúc này nên cô hít một hơi thật sâu, đè nén ý cười xuống, cố ý ra vẻ lạnh lùng và mở cửa ra: “Không phải anh muốn…”
“Vy Vy.” Tống Vy chưa kịp nói hết lời đã bị Trần Châu Ánh ở ngoài cửa cắt ngang.
Trần Châu Ánh nhìn Tống Vy, híp mắt cười nói: “Nhìn thấy tớ có vui không?”
“…” Tống Vy nhìn thấy Trần Châu Ánh, không trả lời câu hỏi của cô ấy, nhưng trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: “Sao lại là cậu?”
“Tại sao không thể là tớ?” Trần Châu Ánh bưng khay lên, sau đó nghĩ tới điều gì đó, trên mặt nở nụ cười xấu xa: “Vy Vy, không phải là cậu đang nghĩ rằng là sếp Đường đấy chứ?”
Tống Vy cắn môi không nói gì, nhưng ý tứ đã quá rõ ràng.
Cô quả thực tưởng rằng là Đường Hạo Tuấn.
Nhìn thấy dáng vẻ ngầm thừa nhận của Tống Vy, Trần Châu Ánh nhún vai: “Đáng tiếc, không phải là sếp Đường mà là tớ, nhìn thấy tớ rất thất vọng đúng không, Vy Vy?”
Tống Vy liếc nhìn cô ấy một cái rồi xoay người bước vào phòng.
Thật ra, đúng như cô ấy nói, cô quả thực có chút thất vọng.
Cô còn tưởng rằng Đường Hạo Tuấn đã nghĩ thông rồi, định nhượng bộ một bước để cô ở lại, trong lòng đang tràn đầy vui mừng, kết quả người ngoài cửa lại không phải là Đường Hạo Tuấn.
Nếu không phải Đường Hạo Tuấn, có nghĩa là Đường Hạo Tuấn vẫn chưa nghĩ thông, vẫn không có ý định để cô ở lại.
Nếu đã như vậy, cô không thất vọng mới lạ.
Phải biết rằng, Đường Hạo Tuấn luôn chiều theo ý cô, mà cô cũng quen với sự nghe lời của anh rồi, thậm chí bị sự nghe lời của anh chiều hư rồi.
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn ChạyTác giả: Nguyệt NhaTruyện Ngôn TìnhBa giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ. Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ? Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại. “Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền. “Ừ” Tống Vy gật đầu. “Cô chắc chắn ông ta không thấy mặt cô chứ?” Tống Huyền không yên tâm, hỏi. Dẫu sao người đàn ông này cũng là ban giám khảo chính của cuộc thi thời trang lần này, Lưu Hùng, một ông chú sắp ngũ tuần. Ông ta tỏ ý rõ ràng, nếu Tống Huyền ở với ông ta một đêm, quán quân cuộc thi lần này không ai khác chính là cô. Đúng lúc Tống Vy đang thiếu tiền, cô ta liền bảo Tống Vy đi thay mình. “Có mang tiền tới không?” Tống Vy không trả lời, chỉ nghĩ tới đứa em trai đang đợi tiền để làm phẫu thuật trong bệnh viện. Tống… Chương 2136Cô đặt khay xuống đất, sau đó giơ tay lên gõ cửa.Trong phòng, lúc này Tống Vy lúc này đang chườm mắt.Vừa rồi đã khóc một trận, hiện tại mắt có chút sưng, ngày mai lại phải tiếp tục tham gia cuộc thi rồi, nếu bây giờ không xử lý một chút, sợ rằng ngày mai sẽ không thể gặp người khác được.Đột nhiên, đúng lúc Tống Vy chuẩn bị thay khăn mới thì lại đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa.Cô vội vàng đặt khăn mặt xuống, đứng dậy khỏi bàn trang điểm, trên mặt lộ ra ý cười vui mừng kinh ngạc.Bây giờ đã là buổi tối, người giúp việc sẽ không tới, Châu Ánh cũng sẽ không tới, như vậy chắc chắc chính là Đường Hạo Tuấn.Tuy rằng Đường Hạo Tuấn gõ cửa có chút kỳ lạ, dù sao đây cũng là phòng của anh.Nhưng vừa rồi không phải mình đã đuổi anh ra ngoài rồi sao, e rằng anh cũng không tiện trực tiếp bước vào, sợ chọc cô tức giận nên mới đổi thành gõ cửa.Nghĩ đến đây, Tống Vy cũng không thèm hỏi người bên ngoài là ai, bởi vì cô đã tin chắc rằng đó chính là Đường Hạo Tuấn, vì vậy mới bước thẳng tới cửa, chuẩn bị mở cửa.Cô nghĩ rằng lúc này anh quay lại có lẽ là muốn thỏa hiệp rồi, bằng lòng để cô ở lại.Càng nghĩ càng thấy vui, trên mặt Tống Vy hiện ra ý cười.Nhưng khi ra đến cửa, vì không muốn người đàn ông bên ngoài nhìn ra được mình đang vui mừng vào lúc này nên cô hít một hơi thật sâu, đè nén ý cười xuống, cố ý ra vẻ lạnh lùng và mở cửa ra: “Không phải anh muốn…”“Vy Vy.” Tống Vy chưa kịp nói hết lời đã bị Trần Châu Ánh ở ngoài cửa cắt ngang.Trần Châu Ánh nhìn Tống Vy, híp mắt cười nói: “Nhìn thấy tớ có vui không?”“…” Tống Vy nhìn thấy Trần Châu Ánh, không trả lời câu hỏi của cô ấy, nhưng trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc: “Sao lại là cậu?”“Tại sao không thể là tớ?” Trần Châu Ánh bưng khay lên, sau đó nghĩ tới điều gì đó, trên mặt nở nụ cười xấu xa: “Vy Vy, không phải là cậu đang nghĩ rằng là sếp Đường đấy chứ?”Tống Vy cắn môi không nói gì, nhưng ý tứ đã quá rõ ràng.Cô quả thực tưởng rằng là Đường Hạo Tuấn.Nhìn thấy dáng vẻ ngầm thừa nhận của Tống Vy, Trần Châu Ánh nhún vai: “Đáng tiếc, không phải là sếp Đường mà là tớ, nhìn thấy tớ rất thất vọng đúng không, Vy Vy?”Tống Vy liếc nhìn cô ấy một cái rồi xoay người bước vào phòng.Thật ra, đúng như cô ấy nói, cô quả thực có chút thất vọng.Cô còn tưởng rằng Đường Hạo Tuấn đã nghĩ thông rồi, định nhượng bộ một bước để cô ở lại, trong lòng đang tràn đầy vui mừng, kết quả người ngoài cửa lại không phải là Đường Hạo Tuấn.Nếu không phải Đường Hạo Tuấn, có nghĩa là Đường Hạo Tuấn vẫn chưa nghĩ thông, vẫn không có ý định để cô ở lại.Nếu đã như vậy, cô không thất vọng mới lạ.Phải biết rằng, Đường Hạo Tuấn luôn chiều theo ý cô, mà cô cũng quen với sự nghe lời của anh rồi, thậm chí bị sự nghe lời của anh chiều hư rồi.