Tác giả:

"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất…

Chương 200: Không Phải Vẫn Sống Tốt Đấy Sao

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… “Gì cơ?”Vũ Linh Đan giả vờ không hiểu, cũng lười đáp lại.Vũ Hải Yến khoanh tay trước ngực, lần trước làm gãy gót giày trên công trường không chỉ khiến cô rất mất mặt, còn khiến người nhà họ Trương nhục nhã trước mặt mọi người mấy lần, cô ta không thể bỏ qua chuyện này.Nghiễm nhiên, Vũ Hải Yến coi công ty là nhà mình, cô ta trừng mắt nhìn Vũ Linh Đan ánh mắt cực kỳ khinh thường nói: “Chị không biết công ty có quy định là trừ khi Tổng giám đốc Vũ có chuyện muốn tìm chị, nếu không thì chị không thể tùy tiện rời khỏi công trường sao?”Trong đầu Vũ Hải Yến đã nghĩ ra một câu chuyện, Vũ Linh Đan nhất định là không thể chịu đựng được những khó khăn vất vả của công trường nên đã chạy về kể khổ với Vũ Phong Toàn.Bất kể Nguyễn Kim Thanh nghĩ gì, dù sao cô cũng sẽ không bao giờ để chuyện này xảy ra.Vũ Linh Đan giơ tài liệu dự phòng trong tay lên, nghiêng đầu, ngây ngô hỏi: “Nếu là về hợp đồng vật liệu xây dựng công trường thì sao?”“Chị đã ký hợp đồng?”Vũ Hải Yến vội vàng chạy tới, nhanh chóng biến thành trạng thái nghi hoặc, cô ta do dự: “Không phải nói dự án vật liệu xây dựng có vấn đề lớn, trong thời gian ngắn không thể lấy được, rốt cuộc chị đã hợp tác với công ty nào vậy?”“Có thể đây chỉ là suy nghĩ của cô Yến.”.Truyện Truyện TeenĐây là một chuyện tốt!Vũ Phong Toàn không hài lòng với thái độ của Vũ Hải Yến, từ khi cô ta mới vào công ty làm việc cũng vô tội vạ như thế này, bây giờ cũng vẫn không có tiến bộ gì, về mặt thành tích cũng chẳng làm được gì, ngay cả tu dưỡng bản thân cũng cực kỳ kém.“Con nói, nên để Vũ Linh Đan ở lại công trường mãi mãi, không có gì đặc biệt thì không nên để chị ấy trở về.Nhìn thật là khó chịu, bố xem con nói có đúng không?”Vũ Hải Yến tiếp tục oán giận.Lông mày Vũ Phong Toàn nhíu lại thành một đường thẳng, vẻ mặt càng lộ ra vẻ không vui.“Trước khi oán trách người khác, hãy nhìn lại mình đi.Nếu đã làm đủ tốt thì không có lý do gì phải sợ người khác nói.Những năm gần đây, chị gái của con bị không ít người trong công ty nói, không phải vẫn sống tốt đấy sao?”.

“Gì cơ?”

Vũ Linh Đan giả vờ không hiểu, cũng lười đáp lại.

Vũ Hải Yến khoanh tay trước ngực, lần trước làm gãy gót giày trên công trường không chỉ khiến cô rất mất mặt, còn khiến người nhà họ Trương nhục nhã trước mặt mọi người mấy lần, cô ta không thể bỏ qua chuyện này.

Nghiễm nhiên, Vũ Hải Yến coi công ty là nhà mình, cô ta trừng mắt nhìn Vũ Linh Đan ánh mắt cực kỳ khinh thường nói: “Chị không biết công ty có quy định là trừ khi Tổng giám đốc Vũ có chuyện muốn tìm chị, nếu không thì chị không thể tùy tiện rời khỏi công trường sao?”

Trong đầu Vũ Hải Yến đã nghĩ ra một câu chuyện, Vũ Linh Đan nhất định là không thể chịu đựng được những khó khăn vất vả của công trường nên đã chạy về kể khổ với Vũ Phong Toàn.

Bất kể Nguyễn Kim Thanh nghĩ gì, dù sao cô cũng sẽ không bao giờ để chuyện này xảy ra.

Vũ Linh Đan giơ tài liệu dự phòng trong tay lên, nghiêng đầu, ngây ngô hỏi: “Nếu là về hợp đồng vật liệu xây dựng công trường thì sao?”

“Chị đã ký hợp đồng?”

Vũ Hải Yến vội vàng chạy tới, nhanh chóng biến thành trạng thái nghi hoặc, cô ta do dự: “Không phải nói dự án vật liệu xây dựng có vấn đề lớn, trong thời gian ngắn không thể lấy được, rốt cuộc chị đã hợp tác với công ty nào vậy?”

“Có thể đây chỉ là suy nghĩ của cô Yến.”.

Truyện Truyện Teen

Đây là một chuyện tốt!

Vũ Phong Toàn không hài lòng với thái độ của Vũ Hải Yến, từ khi cô ta mới vào công ty làm việc cũng vô tội vạ như thế này, bây giờ cũng vẫn không có tiến bộ gì, về mặt thành tích cũng chẳng làm được gì, ngay cả tu dưỡng bản thân cũng cực kỳ kém.

“Con nói, nên để Vũ Linh Đan ở lại công trường mãi mãi, không có gì đặc biệt thì không nên để chị ấy trở về.

Nhìn thật là khó chịu, bố xem con nói có đúng không?”

Vũ Hải Yến tiếp tục oán giận.

Lông mày Vũ Phong Toàn nhíu lại thành một đường thẳng, vẻ mặt càng lộ ra vẻ không vui.

“Trước khi oán trách người khác, hãy nhìn lại mình đi.

Nếu đã làm đủ tốt thì không có lý do gì phải sợ người khác nói.

Những năm gần đây, chị gái của con bị không ít người trong công ty nói, không phải vẫn sống tốt đấy sao?”.

Mất Rồi Xin Đừng TìmTác giả: Ctrl AnhTruyện Ngôn Tình, Truyện Ngược"Gần đây, khu nghỉ dưỡng cao cấp do tập đoàn Á Đông đầu tư sắp hoàn thành. Hôm nay chúng tôi may mắn được phỏng vấn tổng giám đốc của tập đoàn Á Đông - ngài Trương Thiên Thành, anh ấy sẽ chia sẻ kế hoạch khánh thành hạng mục lần này.. " Trên màn hình tivi là khuôn mặt đẹp đến mức không chê vào đâu được của người đàn ông. Anh hé đôi môi mỏng, trả lời bằng vài chữ đơn giản rồi sải đôi chân dài, nhanh chóng rời khỏi đám người. Mọi người đều vô thức dõi theo anh. Đây là người giàu trẻ tuổi nhất thành phố Cần Thơ từ trước đến nay, ông trời đã ban hết ánh sáng cho người đàn ông hoàn hảo này. Một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy giọng người đàn ông, Vũ Linh Đan đi qua phòng khách rồi dừng bước, nhưng chỉ kịp trông thấy đám phóng viên theo sau lưng Trương Thiên Thành. Anh vẫn lạnh lùng như vậy. Vũ Linh Đan giấu kín nỗi lòng, đi vào bếp chuẩn bị bữa tối. Cô đã kết hôn với Trương Thiên Thành được ba năm, nhưng hai người hiếm khi chạm mặt nhau. Lần gặp trước đã qua hơn một tháng, anh uống rất… “Gì cơ?”Vũ Linh Đan giả vờ không hiểu, cũng lười đáp lại.Vũ Hải Yến khoanh tay trước ngực, lần trước làm gãy gót giày trên công trường không chỉ khiến cô rất mất mặt, còn khiến người nhà họ Trương nhục nhã trước mặt mọi người mấy lần, cô ta không thể bỏ qua chuyện này.Nghiễm nhiên, Vũ Hải Yến coi công ty là nhà mình, cô ta trừng mắt nhìn Vũ Linh Đan ánh mắt cực kỳ khinh thường nói: “Chị không biết công ty có quy định là trừ khi Tổng giám đốc Vũ có chuyện muốn tìm chị, nếu không thì chị không thể tùy tiện rời khỏi công trường sao?”Trong đầu Vũ Hải Yến đã nghĩ ra một câu chuyện, Vũ Linh Đan nhất định là không thể chịu đựng được những khó khăn vất vả của công trường nên đã chạy về kể khổ với Vũ Phong Toàn.Bất kể Nguyễn Kim Thanh nghĩ gì, dù sao cô cũng sẽ không bao giờ để chuyện này xảy ra.Vũ Linh Đan giơ tài liệu dự phòng trong tay lên, nghiêng đầu, ngây ngô hỏi: “Nếu là về hợp đồng vật liệu xây dựng công trường thì sao?”“Chị đã ký hợp đồng?”Vũ Hải Yến vội vàng chạy tới, nhanh chóng biến thành trạng thái nghi hoặc, cô ta do dự: “Không phải nói dự án vật liệu xây dựng có vấn đề lớn, trong thời gian ngắn không thể lấy được, rốt cuộc chị đã hợp tác với công ty nào vậy?”“Có thể đây chỉ là suy nghĩ của cô Yến.”.Truyện Truyện TeenĐây là một chuyện tốt!Vũ Phong Toàn không hài lòng với thái độ của Vũ Hải Yến, từ khi cô ta mới vào công ty làm việc cũng vô tội vạ như thế này, bây giờ cũng vẫn không có tiến bộ gì, về mặt thành tích cũng chẳng làm được gì, ngay cả tu dưỡng bản thân cũng cực kỳ kém.“Con nói, nên để Vũ Linh Đan ở lại công trường mãi mãi, không có gì đặc biệt thì không nên để chị ấy trở về.Nhìn thật là khó chịu, bố xem con nói có đúng không?”Vũ Hải Yến tiếp tục oán giận.Lông mày Vũ Phong Toàn nhíu lại thành một đường thẳng, vẻ mặt càng lộ ra vẻ không vui.“Trước khi oán trách người khác, hãy nhìn lại mình đi.Nếu đã làm đủ tốt thì không có lý do gì phải sợ người khác nói.Những năm gần đây, chị gái của con bị không ít người trong công ty nói, không phải vẫn sống tốt đấy sao?”.

Chương 200: Không Phải Vẫn Sống Tốt Đấy Sao